Lọc Truyện

Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc - Niêm Hoa Phất Liễu

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 2797

“Nhà họ Doãn…” Bà cụ nhà họ Thượng nghĩ đến sự bao che người thân của Doãn Tư Thần, lập tức sợ hãi, nói: “Bỏ đi bỏ đi, không hỏi nữa, anh tìm tiếp đi. Nó nhất định vẫn đang ở thành phố N!”

Thượng Tiểu Cẩn đang được tìm kiếm khắp thành phố mà không thể tìm thấy được tung tích, lúc này đã đến Scotland thuận lợi tìm được Thượng Kha.

Khi Thượng Tiểu Cẩn nhìn thấy Thượng Kha, Thượng Kha đang mặc quần jean đội mũ rơm, ngồi trong chuồng bò ở nông trường cắt móng tay cho một con bò sữa.

Trông không chút gì dính dáng gì với một quý công tử.

“Bố.” Thượng Tiểu Cẩn đứng trước mặt Thượng Kha, nói: “Con đến rồi.”

Thượng Kha nhìn đứa con trai từ trên trời giáng xuống, lấy làm lạ nói: “Sao con lại tìm đến đây? Là bà nội con bảo con đến sao?”

“Không, con tự mình lén đến đây.” Thượng Tiểu Cẩn cười tự giễu: “Bà ấy sao có thể cho phép con rời khỏi tầm mắt bà ấy chứ?”

Thượng Kha im lặng một lúc, nói: “Bà ấy lớn tuổi rồi, càng ngày càng cố chấp.”

“Vâng.” Thượng Tiểu Kha gật dậu: “Vậy nên con đã trốn đến đây.”

Thượng Kha sửng sốt, lập tức nói: “Với sự khống chế của bà ấy với con, con muốn chạy trốn hẳn không dễ dàng phải không?”

“Đâu chỉ không dễ dàng.” Thượng Tiểu Cẩn nói: “Ba, con có chút chuyện nghĩ không ra.”

“Nghĩ không ra thì đừng nghĩ nữa.” Thượng Kha tiện tay xách một thùng nước, đưa cho Thượng Tiểu Cẩn: “Đã đến vậy thì hãy làm việc đi, rửa sạch sẽ mấy con bò mẹ đi!”

Dù sao cũng là bố con.

Chu dù từ nhỏ chưa từng giáo dưỡng, nhưng cũng từng trộm quan tâm.

Nhất là bây giờ Thượng Tiểu Cẩn càng lúc càng cực kỳ giống mình năm đó, Thượng Kha không thể phủ nhận sự tồn tại của đứa con này.

Huống chi bây giờ đứa con này rõ ràng đang đứng cùng chiến tuyến với mình.

Trong lòng Thượng Kha không hiểu sao được an ủi rất nhiều.

Thượng Tiểu Cẩn vụng về cầm lấy thùng nước và bàn chải, học theo Thượng Kha chà hết vụn cỏ và bụi bặm trên người mấy con bò sữa.

Ban đầu cậu ta còn chân tay vụng về làm không tốt, nhưng từ từ cũng trở nên làm ra hình ra dạng hơn. Thượng Kha im lặng mỉm cười. Vào bữa cơm, Thượng Khai lái chiếc xe bán tải chở Thượng Tiểu Cẩn về chỗ mình ở. Đây là một trang viên vô cùng giản dị, diện tích không lớn người ở cũng không nhiều.

Nhưng bầu không khí không tệ.

“Bố, mấy năm nay bố sống tốt không?” Thượng Tiểu Cẩn hỏi.

“Con thấy tốt hay không?” Thượng Kha quay đầu nhìn con trai mình, thản nhiên nói: “Tốt hay không thì có gì khác biệt chứ?”

Không thể ở bên người mình yêu nhất, cuộc sống có lẽ cũng chỉ như vậy thôi.

“Hẳn là rất tốt.” Thượng Tiểu Cẩn lẩm bẩm nói: “ít nhất, bố có được tự do, bà nội cũng không quản bố được nữa.”

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT