Lọc Truyện

Cục cưng có chiêu – Thẩm Hạ Lan – Diệp Ân Tuấn (full) – Truyện tác giả: Vi Lan Tử Mặc

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Thẩm Hạ Lan thật sự rất bất ngờ.

Diệp Ân Tuấn nhìn lướt qua, hừ lạnh một tiếng.

Nếu như sớm biết người này là tam điện hạ, lúc trước đã không ném anh ta xuống biển mà là trực tiếp ném vào trong nhà vệ sinh còn tốt hơn, miễn cho anh ta quay đầu lại gây phiền phức.

Thẩm Hạ Lan thấy Trương Linh nhẹ gật đầu, cô bó tay rồi.

Cái này là ngay cả ông trời cũng để cho cô với tam điện hạ là kẻ thù à?

Cô lắc đầu, sau đó dựa vào trong ngực của Diệp Ân Tuấn.

Cũng không biết là vì cái gì, đoạn đường có nhiều thủ vệ tra xét người như thế, nhưng mà Trương Linh lại giống như đi vào chốn không người, không ai dám ngăn cản xe của bà ta.

Thẩm Hạ Lan thật sự không nhìn ra được chiếc xe này có chỗ nào không bình thường.

Quay đầu lại nhìn Trương Linh rồi hỏi: “Tại sao bọn họ lại không ngăn cản xe của bà vậy?”

“Bởi vì xe của tôi là xe ở trong cung, là xe riêng của tổng thống.”

Lời này của Trương Linh vừa mới nói xong, lập tức làm Diệp Ân Tuấn và Thẩm Hạ Lan đều ngây người.

Xe riêng của tổng thống?

Trương Linh phóng xe chạy khắp phố phường rêu rao như thế, vậy thì mối quan hệ của bà ta với tổng thống là như thế nào?

Hình như là nhận ra Thẩm Hạ Lan đang suy nghĩ cái gì đó, Trương Linh nhẹ giọng nói: “Đừng có đoán mò, tôi với tổng thống không có quan hệ gì đâu, có điều là biết chút y thuật nên được tổng thống coi trọng mà thôi. Ông ta cho tôi ra ngoài đón người, tôi thuận tiện đón mọi người luôn, đưa mọi người đến nơi an toàn rồi thì tôi sẽ đi đón người mà tổng thống muốn đón, điều này không mâu thuẫn với nhau.”

Mặc dù Trương Linh giải thích như thế, nhưng mà Thẩm Hạ Lan biết nếu như không phải kế hoạch của Tiêu Nguyệt, rất có thể sẽ không có cảnh Trương Linh đi ra ngoài đón người như thế này.

Tiêu Nguyệt đã chết nhiều năm như thế, Trương Linh lại không bị bại lộ, thậm chí còn nhận được sự tín nhiệm của tổng thống.

Thẩm Hạ Lan không thể không bội phục mưu kế của Tiêu Nguyệt và sự trầm ổn của Trương Linh.

Ngược lại là Diệp Ân Tuấn không nói lời nào, chỉ là nhìn Trương Linh rồi sau đó quay đầu đi.

Ở bên ngoài vẫn hỗn loạn.

Xe của Trương Linh chạy đến đường biên giới, đi thẳng đến khu vực của nước T.

Có làm như thế nào Thẩm Hạ Lan cũng không nghĩ tới là mình lại đến nước T nhanh như thế.

Quả nhiên, kế hoạch không có gì thay đổi.

Phòng thủ của nước T rất nghiêm ngặt.

Thẩm Hạ Lan nhìn phong cách kiến trúc nửa hiện đại nửa cổ kính này, cảm thấy nó rất đẹp.

Diệp Ân Tuấn chỉ vào cái tháp đồng hồ ở cách đó không xa rồi nói: “Tháp đồng hồ đó có phải là một công trình mang tính đánh dấu, nhìn bề ngoài cũng có chút năm tháng.”

Trương Linh nghe thấy Diệp Ân Tuấn nói như vậy thì vội vàng nói: “Tháp đồng hồ này có bề dày lịch sử khoảng hai trăm năm.”

“Lâu như vậy à? Đúng là không nhìn ra.”

Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn không hề giống như là hai người đang chạy nạn, ngược lại còn giống như đi du lịch hơn.

Trương Linh không thể không khâm phục sự trầm ổn của bọn họ.

Xe chạy vào tòa thị chính.

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghien.truyenchu. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT