Lọc Truyện

Cục cưng có chiêu – Thẩm Hạ Lan – Diệp Ân Tuấn (full) – Truyện tác giả: Vi Lan Tử Mặc

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

“Đúng rồi đúng rồi, các anh ra ngoài đều là làm việc, em ra ngoài là để chơi, dù sao các anh là thiên tài, em là đồ ăn hại. Các anh nói cái gì cũng có lý.”

Diệp Nghê Nghê cũng không phải là giận dỗi, nhưng lời nói ra lại khiến Diệp Tranh có hơi ái ngại.

“Nghê Nghê, lần sau anh ra ngoài sẽ dẫn em theo có được không?”

“Nói sau đi.”

Diệp Nghê Nghê có chút mất hứng.

Diệp Tranh tưởng cô bé giận rồi, vội nói: “Anh thật sự là có chuyện mới ra ngoài, em đối với Minh Triết như vậy, đối với anh có phải cũng có chiêu sau không?”

“Không có.”

Khi Diệp Tranh cho rằng Diệp Nghê Nghê sẽ nói có, cô bé trực tiếp nói không, điều này khiến Diệp Tranh có hơi ngạc nhiên.

“Tại sao?”

“Tại sao gì chứ?”

“Tại sao em chơi khăm Minh Triết, đối với anh lại không làm như vậy?”

Diệp Tranh lập tức có chút không thoải mái lắm.

Đối đãi khác biệt như này khiến cậu bé có một loại cảm giác bị người khác bỏ qua.

Tuy Diệp Nghê Nghê là một cô bé ham ăn, như tâm tư khá nhạy cảm, khi cô bé nghe thấy Diệp Tranh hỏi cô bé tại sao, cô bé vô thức muốn nói vì anh là anh Tranh, anh gặp phải nhiều chuyện như vậy, em làm sao có thể đối với anh không tốt được chứ?

Nhưng khi cô bé nhìn thấy đôi mắt buồn bã đó của Diệp Tranh thì lời đến cửa miệng lập tức nuốt xuống.

Cô bé cười tít mắt nói: “Bởi vì em thích anh.”

Diệp Tranh thế nào cũng không ngờ Diệp Nghê Nghê sẽ nói như vậy, không khỏi sững người.

“Thích anh? Em lẽ nào không thích Minh Triết sao?”

Diệp Nghê Nghê vẫn cười rất ngọt ngào, nói: “Thích, nhưng thời gian anh của em ở bên em quá ít, anh Tranh biết kể chuyện cho em, còn chơi gấp giấy cùng em. Nhưng anh của em lại cảm thấy trò gấp giấy rất mất não, rất trẻ con. Dù sao em và anh ấy không cùng một tầng thứ. Anh ấy là thiên tài, mà em thì sao, chỉ thích làm người phàm, đặc biệt là người phàm có thể ăn hết đồ ăn ngon trên đời.”

Mọi suy đoán và sự không vui trong lòng Diệp Tranh lập tức biến mất.

Cậu bé cảm nhận rõ được cái thích và sự ỷ lại của Diệp Nghê Nghê đối với mình, loại cảm giác này là một loại tình thân kiểu một giọt máu đào hơn ao nước lã, khiến cậu bé dần dần quên mất mình không phải là anh cùng ba cùng mẹ với bọn họ.

“Cảm ơn em, Nghê Nghê.”

Diệp Tranh thật sự rất thích Diệp Nghê Nghê, tuy cô bé thích ăn, nhưng cô bé để ý cảm nhận của cậu bé hơn bất kỳ ai.

Vì phần tâm tư này, Diệp Tranh cảm thấy cả đời này cũng phải che mưa chắn gió cho Diệp Nghê Nghê, để cô bé sống tốt hơn bất kỳ ai. Tương lai cậu bé sẽ là anh lớn và chỗ dựa lớn nhất của Diệp Nghê Nghê.

Diệp Nghê Nghê không biết Diệp Tranh bây giờ đang nghĩ gì, chỉ cảm thấy tâm trạng của Diệp Tranh tốt hơn rất nhiều, bỗng chốc tâm trạng cũng thoải mái hơn.

Lên google tìm kiếm từ khóa Ghiền truyện chữ (Ghien_truyen_chu_com) để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT