Lọc Truyện

Cục cưng có chiêu – Thẩm Hạ Lan – Diệp Ân Tuấn (full) – Truyện tác giả: Vi Lan Tử Mặc

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Khương Hiểu là người của Thẩm Hạ Lan, Dũng tự nhiên tin tưởng.

Diệp Ân Tuấn nhìn thấy ông cụ Tiêu như này thì trong lòng ít nhiều có hơi áy náy, có điều vì Thẩm Hạ Lan, anh quả thật không màng gì cả.

“Ông ngoại, Hạ Lan bây giờ vẫn sốt cao không giảm, ông nếu như có mệnh hệ gì, Hạ Lan cho dù tỉnh lại cũng sẽ áy náy tự trách, mong ông vì Hạ Lan nhất định phải giữ gìn sức khỏe của mình.”

Giọng nói của Diệp Ân Tuấn khàn đặc.

Ông cụ Tiêu gật đầu, trực tiếp nuốt ngụm máu tanh kia xuống.

Dư Khinh Hồng đã trợn ngược mắt.

Tiêu Niệm Vi vội nói: “Anh hai, đừng giết cô ta. Bây giờ quan trọng nhất là hỏi ra cô ta dùng thứ gì với Hạ Lan. Chỉ có tìm ra thứ đó chúng ta mới có thể giải độc.”

Phải.

Lúc này, Tiêu Niệm Vi chắc chắn Thẩm Hạ Lan là trúng độc rồi.

Diệp Ân Tuấn thật sự hận không thể xé xác Dư Khinh Hồng thành vạn mảnh, nhưng điều Tiêu Niệm Vi nói cũng đúng, vì Thẩm Hạ Lan, anh không thể giết cô ta.

Anh hằn học quăng Dư Khinh Hồng sang một bên.

Dư Khinh Hồng há miệng thở hổn hển, giống như một con cá xa nước. Có điều ánh mắt của cô ta lại có chút điên cuồng và giận dữ.

“Các người mãi mãi đừng mơ biết Thẩm Hạ Lan rốt cuộc bị trúng độc gì! Mãi mãi đừng hòng biết được!”

“Muốn chết.”

Diệp Ân Tuấn lại đạp cô ta một đạp.

Dư Khinh Hồng bỗng dưng ho ra một ngụm máu tươi, sau đó há to miệng thở hổn hển.

Tiêu Niệm Vi sợ là trong cơn tức giận, Diệp Ân Tuấn thật sự giết chết Dư Khinh Hồng, vội vàng bước lên rồi nói: “Anh hai, trước tiên đưa cô ta về đi, trở về rồi lại hỏi sau.”

Ánh mắt cô ta có chút nặng nề.

Bình thường, Tiêu Niệm Vi là một bác sĩ chăm sóc cho người bị thương, nhưng mà dù sao thì thân phận bối cảnh của cô vẫn ở đó, nếu như muốn một người nói ra sự thật, cô ta có cách.

Diệp Ân Tuấn cố gắng kìm nén cơn giận ngút trời, sai hai người đưa Dư Khinh Hồng đi.

Lúc này, ông cụ Tiêu chẳng nói một câu.

Dư Khinh Hồng tự mình tìm đường chết, ông ta không thể ngăn cản, cũng không muốn ngăn.

Lúc đầu, cảm thấy dù sao thì Dư Khinh Hồng cũng là con của Tiêu Ái, bây giờ xem ra sự tồn tại của cô ta chỉ làm cho Thẩm Hạ Lan đau khổ và khó chịu, vậy thì cứ tùy ý cho bọn người Diệp Ân Tuấn đi.

Ông cụ Tiêu nhắm mắt lại, giọng nói có chút mệt mỏi: “Dũng, đẩy tôi vào nghỉ ngơi đi.”

“Để tôi đẩy ông đi, ông chủ.”

Khương Hiểu vội vàng nói.

Ông cụ Tiêu lắc đầu: “Cô đi vào trong phòng của Dư Khinh Hồng lục soát đi, lúc soát cẩn thận mỗi một ngóc ngách, nó sẽ để lại vết tích. Nếu như ở bên phía Diệp Ân Tuấn không có cách nào cạy miệng của nó, vậy thì ít nhất cũng phải tìm ra cơ hội sống cho Hạ Lan.”

Khương Hiểu lập tức hiểu ngay.

Cô ta đi vào trong phòng của Dư Khinh Hồng.

Diệp Ân Tuấn dẫn theo Dư Khinh Hồng nhanh chóng trở về nhà tổ Diệp.

Diệp Minh Triết chờ ở cửa, lông mày nhíu chặt lại, làm cho trái tim của Diệp Ân Tuấn lộp bộp một tiếng.

Lên google tìm kiếm từ khóa ghientruyenchu.com để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT