Lọc Truyện

Cục cưng có chiêu – Thẩm Hạ Lan – Diệp Ân Tuấn (full) – Truyện tác giả: Vi Lan Tử Mặc

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Vẫn còn chưa hiểu nguyên nhân sức khỏe của Thẩm Hạ Lan, làm sao bọn họ có thể về nhà?

Cái cặp vợ chồng này thật là vô lương tâm.

Hai người ho khan một tiếng, sau đó lui ra ngoài.

Lúc trong phòng chỉ còn lại Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn, Diệp Ân Tuấn kéo Thẩm Hạ Lan tới hung hăng hôn cô.

Thẩm Hạ Lan cảm thấy mình sắp bị Diệp Ân Tuấn hôn đến nghẹt thở.

Cô biết lần này Diệp Ân Tuấn thật sự lo lắng sợ hãi.

Mặc dù bản thân cô cũng không biết tại sao thân thể của mình lại xảy ra phản ứng như vậy, nhưng mà cô vẫn rất lạc quan.

Bây giờ mình không bị chất độc phát tác bỏ mạng, cũng không bị mù, xem như đây là một hiện tượng tốt.

Chờ sau khi ăn uống no say rồi thì lại thảo luận tới vấn đề này.

Lúc Diệp Ân Tuấn buông Thẩm Hạ Lan ra, anh vẫn rất khẩn trương.

Thẩm Hạ Lan nhìn bộ dạng tiều tụy của anh, cô dịu dàng nói: “Hại anh lo lắng rồi, em xin lỗi.”

“Không trách em được, chỉ có thể đổ lỗi kẻ thù quá gian xảo.”

Lời này của Diệp Ân Tuấn làm Thẩm Hạ Lan bật cười.

“Dư Khinh Hồng..."

“Bị anh bắt lại rồi, nhưng mà em không cần phải đi xem đâu, không hỏi ra được gì từ trong miệng của cô ta hết, không thể giữ người này lại được.”

Trong mắt của Diệp Ân Tuấn xẹt qua một tia tàn nhẫn.

Đối với kết cục của Dư Khinh Hồng, Thẩm Hạ Lan đã nghĩ tới từ sớm, bây giờ cô ta lại tự tìm đường chết, Diệp Ân Tuấn bỏ qua cho cô ta mới là lạ đó.

“Ông xã ơi, em đói quá, thật sự đói bụng.”

Thẩm Hạ Lan ném sống chết của Dư Khinh Hồng ra sau đầu, nếu như Diệp Ân Tuấn đã nói là không thể giữ lại, đương nhiên có biện pháp giải quyết. Về phần giải quyết như thế nào, Thẩm Hạ Lan không muốn hỏi, cũng cảm thấy không cần thiết phải hỏi.

Người phụ nữ ấy đối với cô mà nói, cuối cùng vẫn có cảm giác là người xa lạ nhiều hơn.

Còn về phía ông ngoại, sau này cứ để cho ông ấy từ từ khôi phục lại.

Diệp Ân Tuấn thấy Thẩm Hạ Lan không nhắc tới vấn đề này nữa, đương nhiên anh cũng thông minh không nói tới, mà là thúc giục má Hoàng đi nấu cơm.

Thẩm Hạ Lan nhìn thấy đồ ăn đầy bàn, quả thật đói muốn chết, cô vội vàng bắt đầu ăn cơm.

“Em ăn từ từ thôi, coi chừng bị nghẹn đó.”

Diệp Ân Tuấn thấy bộ dạng ăn như bị bỏ đói lâu ngày của cô, chẳng những không ghét bỏ, ngược lại còn dỗ dành.

Mấy ngày nay đúng là Thẩm Hạ Lan chả ăn cơm ra làm sao.

Diệp Minh Triết biết Thẩm Hạ Lan tỉnh dậy, cậu bé nhanh chóng đi tới, nhưng mà lúc đứng ở ngoài cửa nhìn thấy Thẩm Hạ Lan đang ăn cơm thì cũng không làm phiền, đặc biệt là đôi mắt của lão Diệp gần như là muốn dán ở trên người của mẹ, bây giờ cậu bé đi vào trong chỉ chọc cho người ta ghét thôi.

Cậu bé nhìn Thẩm Hạ Lan, phát hiện cảm xúc của Thẩm Hạ Lan rất tốt, lúc này mới thở phào một hơi rồi sau đó lại đi vào trong thư phòng mở máy vi tính ra.

Có lẽ là Thẩm Hạ Lan thật sự rất đói.

Ăn liên tiếp mấy bát cơm, cô ăn hết đồ ăn ở trên bàn, ăn đến nỗi Diệp Ân Tuấn trợn trắng cả mắt.

“Em không cảm thấy dạ dày không thoải mái hả?”

Mặc dù mấy ngày nay Thẩm Hạ Lan không ăn cơm, nhưng mà một lần cô lại ăn nhiều như vậy, thật sự không sao hả?

Lên google tìm kiếm từ khóa ghientruyenchu.com để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT