Lọc Truyện

Cục cưng có chiêu – Thẩm Hạ Lan – Diệp Ân Tuấn (full) – Truyện tác giả: Vi Lan Tử Mặc

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

“Nói ngốc gì đó, đồ tốt chính là để ăn. Ông già này lớn tuổi vậy rồi, ăn vào sợ là quá bổ, để đó thì cũng vậy thôi, cháu kêu người hầm lên, thân thể cháu khỏe mạnh thì ông ngoại mới yên lòng.”

Ông cụ Tiêu cười ha hả nói, đôi mắt Thẩm Hạ Lan lại có chút ẩm ướt.

“Ông ngoại.”

Cô rúc vào lòng ông cụ như một đứa trẻ.

Ông cụ cũng khẽ cảm thán.

Người nhà họ không đông đúc, bây giờ cũng chỉ còn lại Thẩm Hạ Lan bên cạnh, bất kể nói thế nào, ông cũng phải đảm bảo cô sống vui vẻ mới được.

Diệp Ân Tuấn cũng cảm động.

Diệp Tranh cất nhân sâm đi, kéo tay áo Diệp Ân Tuấn, khẽ nói: “Ba, nhân sâm này thật sự là đồ tốt, ba nghe lời con, đừng cho mẹ ăn nhiều.”

“Được, con nói là được.”

Lúc nói đến chuyện liên quan tới y học, đáy mắt Diệp Tranh lấp lánh, vô cùng rạng rỡ.

Ông cụ Tiêu cũng rất thích cậu, nhưng Diệp Tranh lại có chút ngại ngùng.

Lúc Diệp Minh Triết ra, vừa khéo nhìn thấy ông cụ Tiêu đến, cậu lễ phép chào hỏi.

“Con chào ông cố.”

“Giỏi. Minh Triết nghỉ rồi?”

Ông cụ Tiêu nhìn Diệp Ân Tuấn, cứ cảm thấy đứa bé này quá trầm ổn, không giống trẻ con chút nào.

Diệp Minh Triết gật đầu.

“Dạ, con nghỉ rồi, con đến nhà chú Tô Nam một chuyến, con không ở lại nói chuyện với ông cố được.

“Được.”

Diệp Ân Tuấn cho người đưa Diệp Minh Triết đi.

Diệp Tranh thấy Diệp Minh Triết đi rồi, cũng khẽ nói: “Con đi đón Nghê Nghê về.”

“Được.”

Triệu Ninh dẫn Diệp Tranh rời đi.

Trong phòng còn lại mấy người lớn, Diệp Ân Tuấn bắt đầu pha trà cho ông cụ Tiêu.

Ông cụ cảm thấy vẫn là nơi này có hơi thở người sống.

Hương lá trà ngập tràn căn phòng, Thẩm Hạ Lan ở bên cạnh, mặc dù không nói gì, nhưng lại khiến ông cụ Tiêu cảm thấy an tâm đến lạ.

Ông nhìn bên ngoài, không biết lúc nào lại phấp phới những bông tuyết. Nhớ đến căn phòng của mình bây giờ lạnh lẽo, ông cụ thở dài một hơi, nói: “Sắp tết rồi, các cháu có phải đều tới chỗ ông ở vài ngày không? Đợi qua Nguyên Tiêu rồi lại về.”

Ông cô đơn quá lâu rồi.

Bây giờ nhàn rỗi, thật sự rất sợ tĩnh lặng.

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT