“Hàn Khiếu!”
Lúc Thẩm Hạ Lan nói ra cái tên này, có thể thấy rõ Diệp Ân Tuấn đã sững ra một lúc.
Vẻ mặt anh u ám khó hiểu, cũng không nói gì mà quay người đi thẳng vào trong phòng.
Đây là lần đầu tiên Thẩm Hạ Lan thấy Diệp Ân Tuấn như vậy, nhưng nghĩ kỹ lại thì cũng có thể hiểu được.
Tuy Hàn Khiếu không có quan hệ gì với anh nhưng Hàn Khiếu từng đối xử rất tốt với thím Trương, hơn nữa hình như hai người còn từng có con chung, thế nên Hàn Hi Thần kia rất có thể là con của Hàn Khiếu.
Nếu thật là thế, vậy Hàn Khiếu chính là anh trai cùng mẹ khác cha với Diệp Ân Tuấn.
Dù là ai cũng không muốn chấp nhận cái kết ấy, đặc biệt là người như Diệp Ân Tuấn thì lại càng không muốn chấp nhận.
Thẩm Hạ Lan không đi theo vào phòng làm phiền Diệp Ân Tuấn, dứt khoát đi thẳng tới bệnh viện.
Tuy Diệp Ân Tuấn đã đến đó rồi nhưng cô vẫn muốn qua xem Hạ Tử Thu bị thương như thế nào.
Đi qua đó, Tô Nam nhìn thấy Thẩm Hạ Lan thì ngây ra một lúc.
“Ai trang điểm cho chị vậy? Không nhìn kỹ thì không nhận ra đâu.”
Tô Nam nói thế làm Thẩm Hạ Lan có hơi hả hê.
“Ừm, tôi cũng thấy vậy, ngày nào soi gương cũng thấy không giống mình.”
“Người của Kình Thiên Minh trang điểm à?”
“Ừ.”
Thẩm Hạ Lan không giấu làm gì.
“Hạ Tử Thu sao rồi?”
Thẩm Hạ Lan vào thẳng chủ đề chính.
Ánh mắt Tô Nam hơi rối rắm, lúc nhìn Thẩm Hạ Lan thì hơi khựng lại rồi mới nói: “Có phải chị đã biết Hạ Tử Thu ở cùng với anh hai từ trước rồi không?”
“Ừ! Ân Tuấn không nói cho anh với anh cả là do không muốn hai người phải xoắn xuýt khó xử vì chuyện này, chứ không có ý khác đâu.”
Thẩm Hạ Lan hiểu được tình cảm giữa bọn họ.
Ngày trước từ khi Hạ Tử Thu rời đi thì không còn tin tức, tất cả mọi người đều muốn tìm tung tích của Hạ Tử Thu, thậm chí bọn họ còn cho rằng Hạ Tử Thu đã chết ở nước ngoài, nhưng bây giờ lại đột ngột phát hiện Hạ Tử Thu được Diệp Ân Tuấn bảo vệ, làm quen cuộc sống nơi biên giới nhiều năm như vậy, nói thật, Tô Nam có chút không tiếp nhận được.
“Anh ấy không nên sống thế này.”
“Cuộc sống thì chẳng ai giống ai cả, phải xem bản thân lựa chọn thế nào, lúc trước Hạ Tử Thu đã chọn con đường này, nếu hai người là anh em thật thì đừng ngăn cản nữa, khi đó Diệp Ân Tuấn cũng có ý này, thay vì bắt anh ta phải sống không bằng chết, chẳng phải sống thành kiểu bản thân anh ta muốn không hơn à?”
Lời của Thẩm Hạ Lan khiến Tô Nam đờ ra.
Đột nhiên anh ta phát hiện kiến thức của mình so với Thẩm Hạ Lan có hơi ít.
Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!