“Cô có biết Cung Tuyết Dương không?”
Lời nói của Thẩm Hạ Lan làm Nhan Du ngây ra một lúc, sau đó lắc đầu.
“Hàn Hi Thần nói là bởi vì gương mặt này của tôi, cho nên mới kêu tôi đến đây, anh ta chắc chắn là Hạ Tử Thu sẽ không giết tôi cũng là bởi vì gương mặt này. Tôi biết đến tên của Cung Tuyết Dương từ trong miệng của Hạ Tử Thu, nhưng mà tôi thật sự không phải là cô ta.”
Lời nói của Nhan Du làm Thẩm Hạ Lan dừng lại một chút.
Cô nhìn Nhan Du trước mắt, đột nhiên lại hỏi: “Cô bao nhiêu tuổi rồi?”
“Mười tám tuổi.”
Nhan Du có chút chua chát.
Cô ta vừa mới trải qua sinh nhật mười tám tuổi không bao lâu, cho là mình đã trưởng thành, có thể gả cho Hàn Hi Thần làm món quà trưởng thành, không ngờ tới tất cả những thứ này đều là một trò cười mỉa mai.
Thẩm Hạ Lan lại nhíu mày.
Nếu như Cung Tuyết Dương vẫn còn sống, chắc là bây giờ cũng đã hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, mà Nhan Du mới chỉ có mười tám tuổi, nếu như hai người có quan hệ với nhau, có khi nào là chị em ruột không?
Dù sao thì lúc Cung Tuyết Dương hi sinh vẫn còn chưa tới hai mươi tuổi, lúc đó ba mẹ của Cung Tuyết Dương vẫn có khả năng sinh con.
Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!