Lọc Truyện

Cục cưng có chiêu – Thẩm Hạ Lan – Diệp Ân Tuấn (full) – Truyện tác giả: Vi Lan Tử Mặc

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Tiêu Nguyệt lại cố gắng nhịn đau mà bò dậy, vẫn cung kính quỳ ở trên đất, thấp giọng nói: “Tiêu Nguyệt biết lỗi rồi.”

“Biết lỗi rồi? Bà sai ở đâu, là một phu nhân lại không chịu làm, cứ nhất định phải làm tiểu nhân giấu đầu lòi đuôi như vậy thì cũng thôi đi, bà yên ổn gây dựng thể lực của mình cũng không phải là không thể giúp tôi hoàn thành nguyện vọng, nhưng mà bà lại chắp tay tặng thế lực của mình cho người phụ nữ Trương Linh đó làm gì vậy? Cái chiêu ve sầu thoát xác này còn có thể được nữa à?”

Giọng nói của người áo đen vô cùng lạnh lẽo, lời nói nói ra làm Tiêu Nguyệt run rẩy.

Bà ta đột nhiên lại gật đầu với người áo đen, nghẹn ngào nói: “Chủ nhân, tôi biết là tôi gieo gió gặt bão, chủ nhân muốn chém muốn giết món ruốc thịt tôi, tôi cũng không có nửa lời oán giận, chỉ cầu xin chủ nhân cho tôi gặp Hoắc Chấn Ninh một lần cuối cùng.”

“Bà thật sự có tình cảm với ông ta, nếu như không phải bởi vì người đàn ông này, bà cũng sẽ không cam tâm tình nguyện đi theo tôi, làm việc cho tôi, đúng không?”

Người áo đen lạnh lùng nhìn chằm chằm Tiêu Nguyệt, ánh mắt đó giống như chim ưng làm cho người ta động cũng không dám động.

Tiêu Nguyệt khá là thoải mái.

“Đúng vậy, người mà tôi yêu nhất trên đời này chính là Hoắc Chấn Ninh.”

“Làm càn!”

Người đàn ông lại đá Tiêu Nguyệt ngã xuống đất một lần nữa, lực đạo lần này làm cho Tiêu Nguyệt nằm một lúc lâu vẫn không thể ngồi dậy nổi.

Ngay cả Thẩm Hạ Lan cũng có thể phát giác ra cơn giận của ông ta.

“Yêu hả? Bà cũng chỉ là một con chó mà tôi nuôi thôi, cũng dám nói chuyện yêu đương. Tiêu Nguyệt, bà cho rằng bà vẫn là bà của hai mươi năm trước à? Lúc đó bà chỉ có một thân một mình, bà có thể không sợ cái gì, coi như là ngày hôm nay tôi biết bà vì yêu Hoắc Chấn Ninh bà có nỡ từ bỏ con trai Phương Nguyên của mình không?”

“Đừng mà!”

Tiêu Nguyệt lập tức trở nên kích động.

Bà ta khó khăn bò dậy, kéo chặt lấy ống quần của người đàn ông, hèn mọn cầu xin người đàn ông: “Đừng làm tổn thương tới Phương Nguyên, thằng bé không biết cái gì hết, ông lại không thích thằng bé, tôi cho thằng bé rời khỏi nước T, để thằng bé đi càng xa càng tốt, tuyệt đối sẽ không chọc giận ông. Cầu xin ông đừng làm tổn thương nó, từ đầu đến cuối tôi đều không muốn nó nhúng tay vào cuộc chiến ở hoàng cung, thật sự không có.”

Nhắc tới Phương Nguyên, Tiêu Nguyệt khóc không thành tiếng.

Bà ta không phải là một người mẹ đúng nghĩa.

Kể từ khi Phương Nguyên được sinh ra, từ việc ăn uống và cuộc sống của anh ta đều là do vú nuôi chăm sóc, cho đến lúc Phương Nguyên biết hiểu chữ nghĩa, Tiêu Nguyệt lại bởi vì nguyên nhân thân phận của mình mà không thể chăm sóc con, nhưng mà vợ của quốc chủ sao lại có thể đối xử thật lòng với Phương Nguyên được chứ?

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT