Chương 257: Kế hoạch của nhà họ Chu
Nghe được những lời này, Chu Ngũ Gia đầu tiên là sửng sốt, sau đó là vô cùng vui mừng!
Cá cược?
Ha ha, dù thế nào đi chăng nữa thì ông ta cũng không thể nghĩ ra, Diệp Phùng sẽ đưa ra vấn đề này, cái gì ông ta cũng sợ, nhưng chỉ có một thứ duy nhất ông ta không sợ đó chính là cá cượ!
c Nên biết rằng, nếu nhà họ Chu đã dám mở một sòng bạc, vậy thì những người phía dưới tất nhiên đều là những người rất giỏi trong lĩnh vực này rồi, mà Chu Ngũ Gia có thể quản lý nhà họ Chu khiến nó trở thành sòng bạc có việc làm ăn phát triển nhất, càng quan trọng hơn là, ông ta còn là một cao thủ đánh bài, trên chiếu bạc, ông ta chưa từng thua lần nào cải “Đế Sư Diệp muốn cược như thế nào?”
Chu Ngũ Gia vô cùng có khí phách cười ha ha mà hỏi!
“Tôi cũng không biết chơi mấy trò khác, thôi thì chơi xúc xắc đi, đặt lớn nhỏ, ba ván thắng hai!”
“Được! Chẳng qua là, nếu như Đế Sư Diệp thắng thì sao?”
Mặc dù biết khả năng này cực kỳ nhỏ, nhưng vì để cẩn thận, Chu Ngũ Gia vẫn mở miệng hỏi!
Khóe môi Diệp Phùng khẽ cong lên: “Nếu tôi thắng, vậy thì thêm vào ba mươi tỷ đồng trước đấy, nhà họ Chu ông, trực tiếp lấy sòng bạc nhà họ Chu đưa cho tôi là được rôi!”
Một lời nói ra làm bao người phải kinh sợi Hay lắm, Diệp Phùng ngược lại lại rất mạnh miệng, mở miệng ra vậy mà lại là sòng bạc của nhà họ Chul Phải biết rằng, sòng bạc nhà họ Chu có thể nói là một trong những nơi kiếm nhiều tiên nhất của Thành phố Hữu Thiên, chỉ riêng một cái sòng bạc này thôi, lợi nhuận một ngày mà nó mang lại cho nhà họ Chu, vượt qua mấy trăm tỉ đấy!
“Đế Sư Diệp!”
Chu Ngũ Gia cười khổ một tiếng: “Tiên đặt cược lần này quá lớn rồi, tôi không quyết định đượ!
cCậu xem, có thể đổi tiền đặt cược khác được không?”
“Không cần! Nếu Đế Sư Diệp đã có hứng thú như vậy, vậy thì tôi sẽ chơi cùng anh, tránh để Đế Sư Diệp mất hứng!”
Một giọng nói hơi kiêu ngạo vang lên ở phía sau lưng, những người xung quanh đều tự giác tránh ra hai bên, đặc biệt là người của nhà họ Chu, cung kính mà cúi thấp đầu xuống, đây là một thiếu niên tuổi tác không lớn lắm, giống với Diệp Phùng, một thân mặc toàn đồ trắng, nhưng lại hiện lên vẻ cô độc ngạo nghễ, Chu Ngũ Gia hướng về phía thiếu niên kia mà cung kính hành lễ: “Cậu cải!”
Chu Thành Tu, cậu cả nhà họ Chu, lịch sự tao nhã, khí chất nổi bật, bê ngoài của hắn ta, trông thật chẳng có chút gì là giống bọn thổ phỉ cải Nhưng cả tỉnh Đồng Tam đều biết rằng trong lớp người mới, từ trăm năm trở lại đây của nhà họ Chu thì Chu Thành Tu có thể được xem như là người tài xuất sắc nhất, và là thế hệ tiếp theo sẽ kế vị các vị vua Đông Bắc, một ứng cử viên hoàn toàn xứng đáng!
“Chu Thành Tu nhà họ Chu, rất vui được gặp Đế Sư Diệp!”
Chu Thành Tu vô cùng khiêm nhường mà cúi đầu chào Diệp Phùng, tiếp tục nói: “Tôi cũng đã hiểu rõ về việc này rồi, sai lầm của nhà họ Chu chúng tôi, tất nhiên là do nhà họ Chu chúng tôi chịu trách nhiệm, những yêu cầu mà Đế Sư Diệp vừa mới nêu ra lúc nãy, không hê quá đáng chút nào cả, tôi đại diện cho nhà họ Chu, sẽ đáp ứng toàn bộ những yêu cầu vừa rồi!”
Diệp Phùng khế nhướng mắt, trong mắt lóe lên một tia hứng thú: “Cậu có thể đại diện cho nhà họ Chu?”
Chu Thành Tu gật đầu: “Đó là tất nhiên! Mặc dù hiện giờ ở nhà họ Chu hiện giờ, ba tôi vẫn làm chủ, nhưng mọi việc làm ăn của nhà họ Chu, căn bản đều là do tôi quản lý!”
Một câu, ngay lập tức khơi dậy Sự ngưỡng mộ của những người xung quanhl Còn trẻ nhưng không kiêu ngạo, hơn nữa lại biết gánh vác, một câu nói, khiến cho những ảnh hưởng xấu mà vừa nãy Chu Hoàng đã gây ra cho nhà họ Chu, ngay lập tức tan thành mây khói, thậm chí, mơ hồ còn có thể vì Chu Thành Tu mà tạo thành danh tiếng nhất định!
“Hay! Hay cho một cậu cả nhà họ Chu!”
Diệp Phùng nhìn hắn ta một cái thật sâu, một câu hai nghĩa: “Nếu cậu đã đại diện cho nhà họ Chu mà bày tỏ thái độ của mình, vậy thì tất nhiên tôi cũng không có ý kiến gì rồi!”
“Chẳng qua là, tôi cũng có một yêu cầu nho nhỏ!”
Chu Thành Tu ôn hòa cười nói: “Nếu như tôi không cẩn thận thắng được Đế Sư Diệp, tôi vẫn nguyện ý chia cho Đế Sư Diệp ba mươi phần trăm lợi nhuận của sòng bạc nhà họ Chu như trước, tạm thời xem như là một chút thành ý mong bà Tôn tha thứ cho chúng tôi Chu Thành Tu vừa nói ra những lời này, mọi người đang có mặt ở đây kinh ngạc mà hít vào một hơi, Chu Thành Tu thật đúng là rất có khí thế, ba mươi phần trăm lợi nhuận đó, vậy chẳng phải là, Diệp Phùng chẳng cần làm gì hết, mỗi ngày đều sẽ có ít nhất là hơn ba mươi tỷ tiền lợi nhuận được gửi vào tài khoản hay sao?
Mà Hoàng Tuấn đang đứng ở một bên, vẻ mặt của ông ta đột nhiên thay đổi, bọn họ đều không phải là người ngốc, Chu Thành Tu đồng ý chia phần thù lao lớn như vậy, nhất định là có âm mưu gì đói Chết tiệt, nhưng Diệp Phùng lại chính là khách do Gia tộc Ái Tân Giác La của ông ta mời đến, bản thân còn chưa nhờ được Diệp Phùng giúp đỡ thứ gì, lỡ như bị nhà họ Chu hớt tay trên, chẳng phải là tự dưng mình đi giúp đỡ người khác hay sao?
Nói rồi, ông ta dùng ánh mắt lo lắng mà nhìn vê phía Diệp Phùng, mặc dù ông ta lo lắng, nhưng cuối cùng Diệp Phùng cũng là khách, ông ta không đủ năng lực, cũng không được phép, ở trước mặt nhiều người như thế này mà thay Diệp Phùng đưa ra quyết định đượ!
c Diệp Phùng tất nhiên cũng không phải là kẻ ngốc, Chu Thành Tu đưa ra điều kiện tốt như vậy, tất nhiên cần anh phải bỏ ra thứ gì đó, anh ngay lập tức nói: Anh Chu, mọi người đều là người thông minh, có lời gì muốn nói, vậy thì nói một lần cho xong luôn đi!”
“Ha ha, Đế sư Diệp nhanh mồm nhanh miệng thật, vậy thì tôi cũng không ấp úng nữa!”
Dù có ở đây có nhiều người như vậy nhưng Chu Thành Tu lại không hê kiêng dè gì hết, trực tiếp nói: “Nếu như Đế sư Diệp bằng lòng, nhà họ Chu muốn làm bạn với Đế sư Diệp, Chu Thành Tu tôi, vô cùng bằng lòng có thể được kết bạn với Đế sư Diệp!”
“Một người bạn có quan hệ vô cùng tốt!”
Nếu như trước đó phải đoán già đoán non, vậy thì giờ đây Hoàng Tuấn đã có thể chắc chắn khẳng định được.
Chu Thành Tu chính là muốn mượn sức Diệp Phùng!
Hay cho một tên Chu Thành Tui Quả đúng là người trẻ tuổi xuất sắc nhất của tỉnh Đồng Tam, không chỉ lấy thực lực của bản thân để xoay chuyển tình thế trước mắt mà còn có thể trong tình thế đó mà mưu tính đủ điều, lại vô cùng chân thành, mà mục đích, chỉ có một, đó chính là mượn sức Diệp Phùng!
Sự xuất hiện của Diệp Phùng, làm cho sự bình tĩnh của tỉnh Đồng Tam nổ ra một làn sóng!
Nếu ai có thể kết bạn được với Diệp Phùng, vậy thì cán cân hiện tại của năm thế lực rất có thể sẽ có thay đổi lớn!
Mặc dù Diệp Phùng là khách do Tộc Ái Tân Giác La mời đến, nhưng cuối cùng Diệp Phùng sẽ đứng về phía nào, đó vẫn còn là một ẩn số…
Diệp Phùng cũng không ngốc, tất nhiên anh biết mục đích khi Chu Thành Tu nói ra những lời này là gì, anh của ngày hôm nay, chính là miếng thịt béo bở, giống như cách mà Hoàng Mạnh đã thân thiết mời anh đến vậy, chỉ sợ rằng, ông ta cũng có mục đích riêng trong đói Nghĩ đến đây, ánh mắt Diệp Phùng lóe lên một tia sáng.
Vậy đã như vậy, nếu như còn không tranh thủ cơ hội này mà lợi dụng một phen, vậy thì chẳng phải sẽ rất đáng tiếc hay sao?
Nghĩ đến đây, Diệp Phùng cũng không thèm nhìn đến Hoàng Tuấn, khóe miệng khẽ cong lên: ‘Ha ha, thú vị đấy! Tôi đồng ý với cậu!”
“Ha ha, tốt! Chú Ngũ, đi sòng bạc bên kia chuẩn bị một chút, cũng chuẩn bị mấy thứ giấy tờ bất động sản của sòng bạc luôn đi! Tôi sẽ tự mình chơi với Đế sư Diệp!”
Chu Thành Tu cũng cười, giống như Diệp Phùng tin tưởng chính bản thân mình thì Chu Thành Tu cũng tràn đầy lòng tin đối với chính bản thân hắn tai Mọi người đều biết, ở nhà họ Chu người đánh bạc giỏi nhất đó chính là Chu Ngũ Gia, nhưng chỉ có ông trời mới biết, người mà có thể được xem là Vua cờ bạc của nhà họ Chu, đó chính là cậu chủ Chu trẻ tuổi này đây!
Đến ngay cả Chu Ngũ Gia cũng cam tâm chịu thua hắn tai Chẳng qua là, Chu Thành Tu căn bản chưa bao giờ chơi, vậy nên, số người biết tài nghệ đánh bạc của hắn ta đã ít lại càng thêm ít!
Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!