Lọc Truyện

Truyện Đế Sư Xuất Sơn Diệp Phùng Thi Nguyệt Full

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 608: Tin đồn

Thành phố dưới chân núi Đại Lương còn được gọi là Lạc Thành.

Mà ở ngay trung tâm của Lạc Thành có một cây liễu hòe khổng lồ mọc sừng sững ở đó! Theo lý mà nói, một cái cây cao lớn đến như thế, mà lại là cây liễu hòe nữa, đáng lẽ ra không nên xuất hiện ở những nơi như trung tâm của thành phố. Thế nhưng cây dương liễu này không chỉ hiện diện, mà còn sinh trưởng rất tốt, thậm chí người ta còn dựng vòng bảo hộ xung quanh cái cây để phòng ngừa có người trèo lên!

Mọi người đi tuần tra dưới gốc cây dương liễu hòe rất lâu. Tới bây giờ mới có một đám người đi nhanh tới.

Người dẫn đầu là thành chủ của Lạc Thành. Dù sao thì đám người Diệp Phùng đang chấp hành nhiệm vụ của quốc gia. Vì vậy, chỉ cần gọi điện thoại nói một tiếng là thành chủ của thành phố sẽ phối hợp một cách vô điều kiện!

Khi được hỏi về cây liễu hòe này, vẻ mặt của thành chủ lập tức có hơi khó coi, sau khi do dự hết lần này đến lần khác, ông ta mới mặc kệ hết tất cả, nhìn đám người Diệp Phùng, mở miệng nói với giọng điệu nghiêm trọng: “Để sư Diệp, đáng lẽ chuyện này là bí mật của Lạc Thành chúng tôi. Nhưng nếu quốc gia cần biết, vậy thì tôi đây sẽ nói cho các vị biết đầu đuôi ngọn ngành!” “Dưới gốc cây liễu hòe này có cất giấu một bí mật rất lớn!

Tất cả mọi người đều sửng sốt. Diệp Phùng hơi nheo đôi mắt lại, không thể tưởng tượng được là mình đã đoán đúng hết?

Bắc Minh Vân tò mò nhìn thành chủ: “Bí mật gì vậy?” “Chuyện này phải kể từ một tin đồn!” “Người ta đồn rằng lúc Tần Thủy Hoàng lập quốc, quét ngang sáu nước, thống trị thiên hạ, mở ra triều đại phong kiến đầu tiên trong lịch sử nước ta!” “Tần Thủy Hoàng lên ngôi vua đã ban thưởng rất hậu hĩnh cho khai quốc công thần, phong vương lập tướng. Nhưng lúc đó chỉ có một người không được nhận phần thưởng nào, người đó đã bỏ nhà đi tha hương, lúc đi tới biên cảnh thì đã định cư ở đó luôn!” “Nơi đó chính là Lạc Thành ngày nay! Mà Lạc Thành của ngày ấy không giống với Lạc Thành của bây giờ, bao gồm cửa khẩu Gia Linh ở hướng bắc hay Nghi Lâm của quận Tam Thành. Lúc đó nơi đấy rất hoang vu vắng vẻ, không có một bóng người, người đó đi đến nơi này an cư lập nghiệp, sinh sôi nảy nở, dần dần phát triển thành một gia tộc, lấy đây làm nền tảng. Qua nhiều năm phát triển mới hình thành nên thành phố!” “Tuy nhiên, không thể đoán được ý trời. Khoảng năm mươi năm trước, một trận dịch bệnh đã càn quét toàn bộ thành phố này. Cả Lạc Thành chết hơn phân nửa, mà gia tộc đó gánh chịu thương vong nặng nề hơn cả. Cũng từ sự kiện đó, gia tộc đó không gượng dậy nổi, dần dần tạo thành một lời đồn!” “Mà người yêu của tôi, chính là con cháu của gia tộc năm đó!”

Diệp Phùng nhíu nhíu mày, anh không nói gì, bởi vì theo như những lời thành chủ nói thì anh có cảm giác một bí mật kinh thiên động địa đang chậm chầm ló dạng sau tấm màn che… “Hóa ra người công thần năm đó có họ là Công Tôn. Sau khi lập quốc, ông ta đã một mình đi đến vùng đất cằn cỗi này theo lệnh của Tần Thủy Hoàng chỉ để canh giữ một món bảo vật mà Tần Thủy Hoàng đã chôn ở đây!” “Còn chuyện bảo vật này là cái gì thì không một ai biết cả. Mà nơi cất giấu món bảo vật kia chính là dưới gốc cây liễu hòe này!”

Ánh mắt của đám người Diệp Phùng toát ra sự kinh ngạc tột cùng. Nếu nói như vậy, có thể khiến một khai quốc công thần vứt bỏ hết công danh lợi lộc đi trấn thủ ở một nơi xa xôi chỉ vì để canh giữ một bí mật. Hơn nữa, có vẻ bí mật này không phải đơn giản!” “Còn gì nữa không?”

Trương Thành Quân đứng ở một bên hỏi.

Lên google tìm kiếm từ khóa ghientruyenchu.com để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT