Chương 1420: Ám hiệu
Chiến Quốc Việt ngồi xổm xuống, không nói không rằng cầm khớp xương của Dư Tiền mà bẻ lại.
Dư Tiền bò dậy, sắt mặt chật vật vội vã rời đi.
Thanh Tùng chứng kiến nấy giờ vẫn xem như không có gì đi đến trước mặt Quốc Việt, hài hước nói: “Anh vừa rồi thật là uy phong nha”
Chiến Quốc Việt bắn hạ cái mặt nạ đang đeo trên mặt Thanh Tùng, trả lời lại một cách mỉa mai: “Mau bỏ mặt nạ em đeo trên mặt xuống, em so với anh còn máu lạnh hơn đã vậy còn rất vô tình?”
Thanh Tùng tươi cười.
Trong không gian sương mù bao quanh, bỗng nhiên có màu sắc của pháo bông.
Thanh Tùng và Chiến Quốc Việt cùng nhìn về phía pháo hoa,ngảm pháo hoa, từng đợt từng đợt như được chuẩn bị trước, từng đợt được bản lên trời, từng đợt tắt. Màu đỏ, màu vàng, màu lam, màu xanh lục…… Mỗi loại màu sắc đều là lộn xộn, nhưng nhìn lại có vẻ rất trật tự và hài hòa.
Hình ảnh Chiến Quốc Việt nhỏ bé mê người tươi cười.
Trong tia pháo hoa cất giấu ký hiệu của mật mã, là căn cứ ở đại học Truyền Kỳ truyền đến “mật mã thiên văn”. Tuy rằng được truyền đến từ đại học Truyền Kỳ nhưng không phải là học sinh nào cũng có thể xem mà hiểu được “mật mã thiên văn”, chính là chỉ số thông minh của Chiến Quốc Việt quá cao lại là học bá đại học từ trước tới nay chỉ có một.
Monster chính là muốn lợi dụng “mật mã thiên văn” để ra ám hiệu, đại khái muốn đánh giá chỉ số thông minh của cậu.
Thanh Tùng cảm thán nói: “Pháo hoa thật đẹp”
Chiến Quốc Việt yên lặng nhìn Thanh Tùng, cậu thật sự muốn biết, Thanh Tùng cùng cậu có phải là anh em hay không, có gì giấu nhau hay không Nhưng mà sau khi Thanh Tùng xem xong pháo hoa, sắc mặt vẫn như thường, Chiến Quốc Việt nói: “Em không có gì muốn nói với anh sao?”
Thanh Tùng chỉ vào sương mù trắng như tuyết, nói: “Pháo hoa tuy rãng rất đẹp, lại như hoa phù dung sớm nở tối tàn. Thật là quá đáng tiếc.”
Chiến Quốc Việt nói: “Anh như thế nào cũng cảm thấy pháo hoa này không bình thường, pháo hoa này vẫn có chút kì lạ? Đặc biệt là pháo hao màu lam, thật giống như những kí hiệu đặc biệt”
Thanh Tùng chột dạ.
Chiến Quốc Việt nhìn thẳng vào mắt Thanh Tùng: “Vào đem giao thừa thì các cô gái sẽ đến đón em đúng không, em thật quá cao hứng?”
Thanh Tùng kinh ngạc đến ngây người.
“Sao anh biết?”
Chiến Quốc Việt cười nói: “Monster ăn trộm mật mã thiên văn của đại học truyền kì tạo ra ám hiệu của Điện Quân Tình, so với chữ cái tiếng anh quá đơn giản chỉ số thông minh của anh mày vừa vặn có thể đọc hiểu được.”
Thanh Tùng: ”……”
Ám hiệu của Điện Quân Tình chính là mật mã khó dịch nhất thế giới, không nghĩ tới việc Chiến Quốc Việt có thể dễ như trở bàn tay dịch ra được. Vừa rồi pháo hoa đã bao gồm cả tin tức, chẳng phải là tiết lộ ra toàn bộ rồi hay sao?
“Quốc Việt, các chị ấy chỉ là không yên tâm về em. Cho nên muốn tới giải cứu em.
Anh đừng làm khó dễ các chị ấy” Thanh Tùng có chút lo lắng, rằng Quốc Việt sẽ tận dụng cơ hội này gây khó dễ cho mười ba lôi chủ.
Chiến Quốc Việt như nhìn thấu tâm tư của Thanh Tùng, cảm khái nói: “Thanh Tùng em thông minh như vậy, tốt nhất đừng nên tin tưởng bất kì người nào, bởi vì chúng ta không thể khống chế người thông minh được”
“Anh nói nhiều như vậy, rốt cuộc là có ý gĩ”
“Giống như người lãnh đạo của em Monster, em cảm thấy chính mình thực hiểu ông ta. Cho nên em đối với ông ta là hết mực mà tin tưởng. Mà anh, chỉ là muốn nhắc nhở em, em cũng không hiểu rõ về ông ta lắm đâu”
Thanh Tùng cười mỉm nhẹ nhàng nói “Được rồi, chính là anh đang nghỉ ngờ cha nuôi là người xấu sao? Quốc Việt không có khả năng, em ở cùng cha nuôi bốn năm, em rất hiểu ông ấy”
Chiến Quốc Việt nhìn Thanh Tùng gương mặt sáng ngời lộ vẻ tươi cười, cảm khái nói: “Một chút cũng chưa biết.”
Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!