Chương 655: Sát khí
Cô ghé sát môi vào tai Chiến Hàn Quân nói thầm: ‘Anh, người mà anh muốn bảo vệ, em sẽ bảo vệ thay anh. Xem như là em yêu ai yêu cả đường đi đi”
Chiến Hàn Quân: …”
Chỉ một câu nói yêu ai yêu cả đường đi đã nói lên được tình yêu của Nghiêm Linh Trang dành cho Chiến Hàn Quân là vô bờ.
Nhưng cô lại không biết rằng, cô mới chính là mạng sống của anh Chiến Hàn Quân Nắm chặt tay của Nghiêm Linh Trang, gắn giọng nói từng chữ có lực: “Đến đó đừng để mình thiệt thòi, nếu em muốn trời sập, anh cũng sẽ bổ sập nó.”
Nghiêm Linh Trang mỉm cười ngọt ngào: “hạt Sơ cô ở trong đó cô đơn, Chiến Hàn Quân giao cho cô một nhiệm vụ: “Thời gian rảnh rỗi ở trong đó thì dùng cái đầu thông minh của em nghĩ lại xem, em có thù oán với ai không?
Người đứng phía sau màn rõ ràng là muốn đổ oan cho em”
Linh Trang nói như nhân viên bán hàng đa cấp: “Người xinh đẹp lại được anh yêu chiều như em thì người ghen tị có rất nhiều.”
Chiến Hàn Quân: “…
Anh tức muốn lú đầu.
Chiến Hàn Quân nổi giận nói “Trong đầu toàn chứa cái gì vậy hả?” Chuyện liên quan đến mạng người, sao cô ấy lại có thể nói cho có lệ như vậy được cơ chứ?
“Trong đó đều là anh đó. Nghiêm Linh Tràn oan uổng đáp.
Chiến Hàn Quân xoa xoa đầu của cô: “Được rồi, mong sao em ở trong đó không thấy chán.”
Nghiêm Linh Trang cười nói: ‘Sẽ không nhàm chán đâu. Mỗi giờ mỗi phút em sẽ nhớ đến anh”
Chiến Hàn Quân: “…
“Cảnh sát, đưa cô ấy đi đi Nếu để cô ấy nói tiếp anh sẽ không chịu được mất.
Nghiêm Linh Trang bị cảnh sát mang đi.
Trong đôi mắt lạnh lẽo của Chiến Hàn Quân bị bao phủ bởi rất nhiều đường tơ máu, anh lạnh lùng nhìn chằm chằm vào hai mắt của Chiến Bá Kiên, đáng sợ như một con ác quỷ.
Chiến Bá Kiên nhìn thấy ánh mắt lạnh như băng của Chiến Hàn Quân thì không hiểu tại sao trong lòng cảm thấy rất hoảng loạn.
Nhưng mà Chiến Bá Kiên tự an ủi chính mình: “Chiến Hàn Quân đã bị tàn tật hai chân, hơn nữa đã bị bãi bỏ chức vụ trong Tập đoàn Chiến Thị, sức ảnh hưởng không còn lớn nữa Tại sao phải sợ nó chứ?”
Lúc rời khỏi Phong Nguyệt Tiểu Trúc, anh rời đi một cách rất quyết đoán, chỉ để lại cho Chiến Bá Kiên một bóng lưng cao lớn và vững chắc như núi, không gì có thể lay động được.
Không biết tại sao, nụ cười đắc thắng của Chiến Bá Kiên từ từ trở nên cứng đờ, trông rất mất tự nhiên.
‘Sau khi Chiến Hàn Quân trở lại vườn Hương Đỉnh, anh lập tức sai bảo Quan Minh Vũ: “Minh Vũ, lập tực tìm một người gánh tội thay cho bà chủ.”
“Vâng, tống giám đốc” Quan Minh Vũ đáp.
Trong đáy mắt Chiến Hàn Quân phát ra hơi thở thô bạo, cắn răng nói: “Lúc trước vẫn còn bận tâm về công nuôi dưỡng của ông cho nên đã nhường nhịn nhiều lần. Ông được một lại muốn lấn nhiều hơn, tính kế sang cả Nghiêm Linh Trang sao? Nếu đã vậy, sau này ông không còn là bố tôi nữa”
Trong đôi mắt của Quan Minh Vũ tràn đây ý cười nhẹ nhõm: “Có những lời này của tổng giám đốc thì chúng tôi dễ làm việc hơn nhiều.”
Hơi thở thô bạo của Chiến Hàn Quân dần dần trở thành sát khí, anh nói: “Bây giờ ông ta đã có con ruột liền đối xử với tôi và Chiến Anh.
Nguyệt rất bạc tình bạc nghĩa, vậy thì hủy hoại thứ quan trọng của ông ta, cho ông ta thử trải qua cảm giác đau đớn đến tuyệt vọng là gì”
Quan Minh Vũ giật mình, tổng giám đốc ra tay với cả thai nhỉ vô tội, chưa bao giờ anh ấy có sự oán giận lớn đến mức này.
Nhưng mà Quan Minh Vũ cũng hiểu rằng trừng phạt Chiến Bá Kiên như thế là đúng tội rồi.
Quan Minh Vũ tức giận nói: “Tổng giám đốc, ông ta lấy việc thân thể của anh không được trọn vẹn làm lý do mà bãi bỏ tất cả chức vụ của anh ở tập đoàn, hơn nữa còn chuyển tất cả cổ phần của anh về trong tay của mình.
Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!