Chương 703: Gia pháp nhà họ Chiến
Quản gia có chút hoang mang: “Cậu Quân, ông cụ đang nghỉ ngơi. Cậu chờ ngoài này một chút, ông ấy..”
Quản gia chưa kịp nói hết câu, Phong Mang đã đấy Chiến Hàn Quân xông về phía phòng ngủ của ông cụ nhà họ Chiến.
*Cậu Quân?” Quản gia thấy vậy thì cảm thấy vô cũng gấp gập.
Trước cửa phòng ngủ của ông cụ nhà họ Chiến có tám tên vệ sĩ đang đứng đó.
Nhìn thấy sắc mặt hung ác của Chiến Hàn Quân đang tiến về phía này, bọn họ lập tức cảm thấy có gì đó không ổn, tám tên vệ sĩ nhanh chóng đứng thành hai hàng, chặn trước cửa phòng ngủ.
Chiếc xe lăn mang theo Chiến Hàn Quân nhanh chóng đến trước mặt của bọn họ, thế nhưng Chiến Hàn Quân cũng không hề khách sáo nhanh chóng giơ tay lên, Phong Mang và Lâm Miên nhanh chóng hiểu ý, lập tức đứng ra.
Sau đó chính là tình cảnh hai bên lao vào nhau đánh đấm, Phong Mang và Lâm Miên ra tay vô cùng nhanh chóng và dứt khoát. Chỉ trong chớp mắt đã đánh cho tám tên vệ sĩ nằm co quắp trên mặt đất.
Cửa phòng ngủ được mở ra từ bên trong, ông già vẫn canh trước cửa trong phòng ngủ của ông cụ Chiến cũng nhanh chóng bước ra ngoài. Sau khi ông ta nhìn thấy tám tên vệ sĩ đang bằm gục trên mặt đất, ánh mắt kinh ngạc nhanh chóng nhìn về phía Phong Mang và Lâm Miên.
“Cậu Quân, ông chủ kêu cậu vào trong”
Quan Minh Vũ đẩy Chiến Hàn Quân đi vào, Phong Mang và Lâm Miên cũng nối gót theo ngay sau anh.
Lúc này, ông cụ nhà họ Chiến đang ngồi ở trên giường, dáng vẻ vẫn còn buồn ngủ.
Chiến Hàn Quân hung hăng bước tới, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề chất vấn ông cụ: “Linh Trang đâu?”
Ông cụ nhà họ Chiến ngáp một cái, ánh mắt ông cụ vốn có chút lơ đênh cuối cùng cũng đã tập trung lại, ánh nhìn dân trở nên sắc bén. Đến khi ánh mắt ấy dừng lại trên người Chiến Hàn Quân đã không khác nào con dao sắc lạnh muốn lóc xương, xẻ thịt anh xuống.
*Hàn Quân, cháu làm ông quá thất vọng rồi đấy”
Giọng nói của ông cụ nhà họ Chiến lạnh lẽo như bọc một tầng băng, tức giận đến mức vai run rẩy quát lên: “Vì một người phụ nữ mà dám chạy đến đây hỏi tội ông nội mình trong khi không có bất kỳ chứng cớ nào? Đây là cách mà cháu báo đáp bao năm nuôi dưỡng, dạy dỗ của ông đấy à?”
*Nếu như không phải ông thì còn có thể là ai2”
Chiến Hàn Quân tức giận nói: “Toàn bộ cái đất Hà Nội, thử hỏi ai có bản lĩnh giấu người sau khi gây họa? Ai có can đảm động đến người phụ nữ của Chiến Hàn Quân cháu?
Ngoại trừ nhà họ Chiến ra, còn có thể là ai được chứ, ông nói cháu nghe thử xem?”
Nét dữ tợn trên khuôn mặt ông cụ nhà họ Chiến dân bình tĩnh lại, bỗng nhiên cười ông cụ cười khẽ nói: “Hóa ra cháu nghĩ như vậy”
“Hàn Quân, nếu như ông nội không làm chuyện đó, có phải cháu nên vì sự lỗ mãng của ngày hôm nay mà trả một cái giá thật lớn không?” Giọng nói của ông cụ nhà họ Chiến đã khôi phục nét bình thản, mang theo sự công bằng, vị tha như trước.
“Nếu như ông nội vô tội thật, cháu trai sẽ mặc cho ông nội xử trí” Chiến Hàn Quân lạnh giọng nói.
Ông cụ nhà họ Chiến gật đầu bảo: “Được rồi, vậy cháu cứ soát đi”
Chiến Hàn Quân nghe vậy lập tức liếc mắt ra hiệu cho Phong Mang và Lâm Miên, hai người hiểu ý anh lập tức đi ra ngoài.
Mãi một lúc lâu sau, Phong Mang và Lâm Miên mới trở lại, lắc đầu một cái ra hiệu cho Chiến Hàn Quân.
Khuôn mặt tuấn tú của Chiến Hàn Quân lập tức hiện lên vẻ ngờ vực khi nghe hai người nói vậy, anh bảo: “Đã xem tất cả các camera giám sát chưa?”
Phong Mang và Lâm Miên gật đầu.
*Ga ra thì sao?”
Phong Mang và Lâm Miên lại gật đầu thêm lần nữa.
*Cung điện trong lòng đất thì sao?”
Phong Mang và Lâm Miên vẫn gật đầu như cũ Trái tim của Chiến Hàn Quân như bị rơi xuống, chìm trong tảng băng, anh thầm nghĩ nếu như Linh Trang không có ở nhà họ Chiến, thì có thể ở đâu được?
Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!