Lọc Truyện

Truyện Lừa Chủ Tịch Về Nhà Làm Chồng Sầm An Full

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 55 Tôi ngủ à?

Nhắc đến đứa con, Du Mộng Nhị khóc càng thương tâm hơn: “Năm đó em xém chút nữa là một xác hai mạng, Tử Ngang, anh có quên gì cũng không được quên điều này, anh yêu ai cũng không thể yêu Sầm Dao”

Bộ Tử Ngang nghe cô ta khóc, trong lòng cũng rối loạn.

Anh ta nhìn Du Mộng Nhị, đưa khăn tay cho cô ta lau nước mắt, an ủi: “Được rồi, đừng khóc nữa.

Anh không phải có em sao, sao có thể yêu Sầm Dao chứ?”

“Anh thật sự không có chứ?” Du Mộng Nhị có chút không yên tâm.

Người phụ nữ Sầm Dao đó, thật sự là một người phụ nữ có ma lực.

Nếu như không phải bởi vì trong công việc cô quá nghiêm khắc, lại kết hôn rồi, không cho người đàn ông khác cơ hội nào thì bây giờ đàn ông theo đuổi cô ở công ty đã xếp thành một hàng dài rồi.

“Nếu như thật sự yêu cô ta, còn chờ đến bây giờ sao?” Bộ Tử Ngang ôm mặt cô ta, sắc mặt ngưng trọng: “Mộng Nhị, nếu anh thật sự yêu cô ta thì làm gì có chuyện gì với em chứ?”

Du Mộng Nhị kìm nước mắt, tim loạn nhịp nhìn anh ta, trong lòng có chút sững sờ.

Bên này.

Dư Phi lái xe đến Tĩnh Viên.

Sầm Dao đang nghĩ hay là gọi người đàn ông bên cạnh dậy thì anh đã mở mắt rồi.

Anh nhìn Sâm Dao một cái, ngồi thẳng người lên: “Tôi ngủ à?”

“ Ừm” Anh gật đầu, xoa chân mày: “Hôm nay Hựu Nhất nhờ em chăm sóc, xuống xe đi”

Sầm Dao không nói gì, mở cửa xe bước xuống. Hiện tại người đàn ông bên cạnh cũng không có ý xuống xe, liền hỏi: “Anh không về nhà với con à?”

“Tôi còn có buổi xã giao”

Sầm Dao nhăn mày, Thương Đình Lập dường như biết cô muốn nói gì, cười khổ một tiếng, bất lực nói: “Nếu như có thể, tôi cũng muốn ở nhà nghỉ ngơi, chơi cùng con.

Nhưng mà công việc không đơn giản. Tổng công ty rồi chi nhánh, mấy ngàn người đang chờ tôi phát lương.”

Sầm Dao cũng biết rất rõ nhiều việc không biết làm sao, gần đây cô cũng mới có thể ngủ yên, trước kia đều vì công việc, cũng phải sốt cao mà vẫn ra trận, uống rượu thâu đêm. Người có trách nhiệm lớn như Thương Đình Lập thì còn thế nào nữa?

“Anh yên tâm, tôi sẽ chăm sóc Hựu Nhất thật tốt”

“Cảm ơn” Thương Đình Lập lịch sự cảm ơn.

Sầm Dao nở nụ cười rồi xuống xe, đóng cửa xe lại. Chiếc xe liên nhanh chóng biến mất khỏi Tĩnh Viên.

Sầm Dao nhìn một lúc mới xoay người đi vào trong.

Lần này Thương Hựu Nhất không có giống như hôm qua nằm trên giường nữa, nghe thấy bên ngoài có động tĩnh, đã chạy ra ngoài.

Nhìn thấy Sầm Dao, lập tức gọi: “Tiểu Dao!”

Sầm Dao đưa túi cho thím Mạc, sau đó bế nhóc lên: “Để cô xem xem, còn sốt không nào”

Cô sờ tay lên trán nhóc.

Thím Mạc cảm khái nói: “Cô Sầm, cô thật thân kỳ. Sáng sớm hôm nay thức dậy, tiểu thiếu gia đã hạ sốt rồi. Thật sự cảm tạ trời đất!”

Tuy rằng cô Sầm đã kết hôn, nhưng có thể dỗ dành trái tim tiểu thiếu gia, dỗ dành tinh thần thì thím Mạc cũng không nghĩ nhiều.

Sầm Dao hỏi thím Mạc: “Đã uống thuốc chưa?”

“Sáng và trưa đã uống rồi. Buổi tối nói thế nào cũng chờ cô đến dỗ”

“Đã ăn cơm chưa?”

“Có ăn một ít. Tuy không nhiều, nhưng so với hôm qua đã tốt hơn nhiều rồi. Tối còn phải ăn cháo”

Sầm Dao nghe thấy vậy, trong lòng mới yên tâm hơn một chút.

Hai tay cậu nhóc ôm chân cô: “Ba cháu không về với cô à?”

“Không có. Ba cháu rất bận: Thương Hựu Nhất hếch mũi: “Cháu đã nghĩ kỹ rồi, gần đây cháu sẽ không để ý đến ba nữa”

“Sao thế?”

“Đầu tại ba, thu điện thoại của cháu, mới khiến cô tiểu Dao không tìm được cháu.”

Sầm Dao nhớ đến dáng vẻ mệt mỏi vừa rồi của Thương Đình Lập, bế cậu nhóc ngồi lên đùi mình, vừa cầm chén cháu thím Mạc đưa qua đút cho nhóc, vừa nói: “Giận thì giận, nhưng cũng không thể không để ý ba cháu. Ba cháu không cho cháu tìm cô, cũng là bởi vì cô thôi.”

“Bởi vì cô?” Cậu nhóc nghiêng đầu không hiểu.

Sầm Dao nghĩ nghĩ: “Có giải thích với cháu cháu cũng không hiểu đâu. Tóm lại, là cô nói không có quan hệ với ba cháu. Cháu muốn ^w trách thì cứ trách cô: Thương Hựu Nhất nghiêng đầu: “Tiểu Dao, cô thật giống như đang bảo vệ ba. Không phải cô không thích ba sao, sao bây giờ lại nói giúp ba rồi”

“mm .. Hả? Có sao?

Sầm Dao ngẩn người, nhìn khuôn mặt ngây thơ của nhóc, vội nói: “Cô không thích ba cháu”

Lời này Sâm Dao nói cho bản thân mình nghe.

Sau đó, cô ở lại nhà họ Thương ăn cơm. Thương Hựu Nhất tỉnh táo hơn rất nhiều, lân này uống thuốc xong cũng không ngủ mất, Sâm Dao muốn ở đi là cậu nhóc sẽ khóc.

Nhóc vừa khóc, Sầm Dao liền không nỡ đi.

Cuối cùng hết cách, chỉ đành dỗ nhóc, nói tối nay mình sẽ ở lại.

Thương Hựu Nhất còn nhỏ, nhưng lại là một tiểu quỷ lanh lợi.

“Tiểu Dao, vậy cô đi tắm đi! Tối nay cô phải ngủ với cháu!”

Sầm Dao hai bề khó xử. Nhưng cũng chỉ đành chiều theo nhóc trước, dỗ nhóc ngủ rồi đi.

Thím Mạc đưa đồ ngủ tới: “Cô Sầm, tối nay cô mặc đồ này đi”

Sầm Dao muốn giải thích, mình chỉ định giả vờ để dỗ cậu nhóc ngủ, không cần thay đồ ngủ. Nhưng cậu nhóc cứ nhìn cô chằm chằm, cô đành nuốt lời xuống, nhận lấy đồ ngủ từ thím Mạc.

Mở đồ ngủ ra, cô hơi kinh ngạc.

Toàn là đồ mới.

Hơn nữa còn là của nữ.

Không phải là áo choàng, mà là một bộ áo ngủ bảo thủ và quần ngủ.

“Sau hôm cô Sầm ngủ lại nhà đó, tiên sinh dặn dò chúng tôi đặc biệt chuẩn bị đồ ngủ này” Thím Mạc giải thích.

Sầm Dao vô thức nhớ lại cảnh tượng ngày hôm đó, có chút xấu hổ.

Chỉ nói: “Cảm ơn”, sau đó cô cầm đồ ngủ đi vào phòng tắm.

Thương Hựu Nhất rất vui. Bình thường nhóc ngủ đều dang tay dang chân, nhưng hôm nay chỉ nằm ở một góc nhỏ, cả một phần giường còn lại đều để trống.

Sầm Dao tắm xong đi ra, Thương Hựu Nhất liền gọi cô: “Tiểu Dao, ^:m mau đi ngủ thôi: Sầm Dao liền đi qua nằm xuống.

Cô vốn chỉ định dỗ nhóc ngủ, nhưng mà, ôm cậu nhóc trong lòng, gối đầu lên gối, liền cảm thấy buồn ngủ, chẳng mấy chốc đã không nhướng nổi mắt nữa.

Lúc Thương Đình Lập xã giao xong trở về, đã hơn mười hai giờ đêm.

Trong biệt thự vô cùng yên tĩnh.

Anh tắm rửa xong, cũng không buồn ngủ. Nhẹ nhàng đi đến phòng của con mình.

Trong căn phòng, chỉ có thắp một cái đèn nhỏ.

Anh bước vào, muốn xem tình trạng con trai, nhưng cảnh tượng trong phòng làm anh dừng lại.

Trên giường, cậu nhóc cuộn tròn người nằm trong vòng tay người phụ nữ. Mà người phụ nữ cũng cuộn tròn người như con tôm, ôm cậu nhóc vào lòng.

Mái tóc dài mềm mượt của cô xõa trên gối, làm nổi bật khuôn mặt nhỏ nhắn quyến rũ.

Hai người họ đều không đắp chăn đàng hoàng, hơn nửa cái chăn đêu bị đá xuống đất.

Thương Đình Lập nhìn cảnh này, có chút xuất thần. Sau một hồi, mới cầm chăn lên, đắp lên người cô.

Bàn tay dài sửa lại gối sau đầu cô.

Sâm Dao nửa tỉnh nửa mê, chỉ cảm thấy hơi mát lạnh.

Trên người, có một thứ nóng nóng đến gần, cô theo bản năng cuộn người lại, cuộn tròn như quả bóng.

Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT