Lọc Truyện

Truyện Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

 Nghe nói Long Linh trưởng thành đều là sự tồn tại vượt xa cấp bậc yêu tiên Tử Phủ, dù là con non thì khi được sinh ra cũng đã ở cấp bậc Yêu Tiên, cực kỳ hung hãn.  

 

Tim đập nhanh vào nhịp, Từ Hạo nhìn chằm chằm hai món đồ trước mặt, ngạc nhiên thốt lên: “Móng vuốt Linh Long, tinh hoa Hàn Nguyệt, đây…”  

 

Canh giữ ở thành phố nhỏ bé như thành phố Thanh Viên này, Từ Hạo những tưởng mình không thể nào nhìn thấy mấy món bảo vật hiếm có như thế này, nhưng bây giờ ông ta đã đánh nát suy nghĩ này của mình.  

 

Hôm nay tim ông ta không ngừng đập liên hồi, bảo vật trên người chàng trai trước mặt này quả là rất nhiều, khiến ông ta cũng không khỏi sinh ra ý nghĩa muốn giết người cướp của.  

 

“Phù!”, ổn định lại tâm trạng, Từ Hạo ngẩng đầu lên nói: “Cậu muốn đổi cái gì? Thứ lỗi cho tôi nói thẳng, chỗ này của tôi không có nhiều đồ tốt như vậy, nếu cậu muốn đồ tốt hơn, tôi phải báo lên bộ phận điện Đan Khí của La Hầu để họ đưa bảo vật đến”.  

 

“Không cần, tôi chỉ muốn đổi Ngự Long Sắt ngàn năm và Hỏa Nguyệt Hàn Sắt thôi, càng nhiều càng tốt”, Dương Hạo nói.  

 

“Cũng không có nhiều như thế, hàng tồn của hai kim loại này đã đưa cho cậu trước đó hết rồi, chỉ có một vài Ngự Long Sắt ngàn năm, nhưng cũng không đủ để đổi hai bảo vật quý này của cậu”, Từ Hạo lắc đầu nói.  

 

Dương Hạo sửng sốt, sau đó lấy lại hai món đồ kia, nếu đã thế thì cậu cũng hết cách, chỉ đành giao dịch vào lần sau vậy.  

 

“Đây là thẻ VIP của điện Đan Khí chúng tôi, cậu bạn cứ nhận lấy, có thẻ VIP này thì cậu có thể đến chi nhánh của điện Đan Khí ở bất kỳ thành phố nào trên thế giới. Cậu có thể được hưởng miễn phí một số dịch vụ ở điện Đan Khí, bao gồm việc mua các tài nguyên tu luyện với giá rẻ v.v”, Từ Hạo đưa cho Dương Hạo một tấm thẻ dài ba tấc, rộng một tấc.  

 

Dương Hạo gật đầu rồi nhận lấy tấm thẻ, sau đó cất nó vào nhẫn Hắc Vân.  

 

Sau khi hẹn Từ Hạo thời gian giao dịch vào lần tới, Dương Hạo đi ra khỏi điện Đan Khí với ông Hoắc.  

 

Vừa bước ra đi lên trên phố, sắc mặt ông Hoắc hơi thay đổi, Dương Hạo cũng nhíu mày, đôi mắt lóe lên tia khác thường.  

 

 

 

“Ba cảnh giới Kim Linh cấp bốn, năm cảnh giới Kim Linh cấp ba”, Dương Hạo thấp giọng nói, trong mắt hiện lên vẻ chế giễu, sát khí cuồn cuộn dâng lên.  

 

“Còn có hai người mới bước vào cảnh giới Tiên Thiên, theo cảm nhận khí tức thì chắc là Tiêu Sóc”, ánh mắt ông Hoắc ở bên cạnh cũng khá dữ tợn.  

 

Hai người vẫn đi về phía trước như không cảm nhận được gì, nhưng lại cảm giác phía sau vẫn còn vài người có ý đồ khác xung quanh bao trùm phía sau.  

 

Dần dần họ đi đến một nơi khá vắng vẻ, lúc này từng luồng sát khí đã bao vây lấy hai người.  

 

“Ra ngoài được rồi đấy nhỉ? Tiêu Sóc, lá gan ông cũng không nhỏ đâu, lẽ nào ông nghĩ mình có khả năng đánh với tôi à?”, ông Hoắc xoay người lại nhìn vào một góc bên cạnh.  

 

Lên google tìm kiếm từ khóa ghientruyenchu.com để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT