Lọc Truyện

Truyện Mật ngọt đời anh - Trương Uyển Du

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

"Có phải là đến lúc nó cưỡng hôn em, em mới có thể nhận ra nó đang theo đuổi em đúng không?"

Nhịp tim Trương Uyển Du tăng nhanh tốc độ, khuỷu tay khó khăn chống đỡ ghế ngồi tránh để bản thân không đến mức đổ xuống.

Cô căng thẳng nhìn cặp con ngươi đen nhánh kia của Ân Hàn Tín, bên trong đã kết một tầng băng, trong lòng âm thầm kêu không ổn.

Boss đại nhân, anh phải bình tĩnh nha, phải bình tĩnh.

Rất sợ Ân Hàn Tín ngay trước mặt Kỷ Hành làm ra chuyện gì khác người, Trương Uyển Du cuống quýt giải thích với Ân Hàn Tín: "Ân tổng, tôi không có cảm giác gì với Tân Mộ Bạch hết, tôi cũng chỉ coi cậu ấy như vấn bối mà thôi, tuyệt đối không tồn tại nửa điểm tư tâm, hôm nay tôi đến hỗ trợ cậu ấy, hoàn toàn bởi vì cậu ấy là cháu trai của anh, hơn nữa, tôi cũng không biết cậu ấy muốn mời tôi đi xem phim, tôi cũng chỉ vừa biết việc này thôi."

Cô cũng rất vô tội có được hay không? Đáy mắt Ân Hàn Tín rút đi mấy phần băng lãnh.

"Có thật không?"

"Tất nhiên là thật, so với trân châu còn thật hơn"

"Anh tin tưởng em"

Trương Uyển Du nhẹ nhàng thở ra.

Cuối cùng hắn cũng chịu tin tưởng cô.

Ân Hàn Tín dời khỏi người Trương Uyển Du, Trương Uyển Du cảm thấy áp lực cũng nhỏ hơn.

Nhìn cảnh đường phố bên ngoài cửa sổ xe, Trương Uyển Du cảm giác đó cũng không phải đường về chung cư chỗ mình ở.

"Anh Kỷ, chúng ta đi nhầm đường rồi, chúng ta phải quay lại từ phía trước đi..."

Trương Uyển Du tranh thủ thời gian nhắc nhở Kỷ Hành.

"Không cần nhắc, anh ta không đi sai đâu"

Trương Uyển Du nghỉ hoặc nhìn về phía Ân Hàn Tín: "Không sai sao? Thế nhưng nhà tôi ở phía ngược lại, chúng ta đi lên phía trước, không phải càng chạy càng xa sao?"

"Chúng ta đi ăn cơm"

Trương Uyển Du: "Nhưng mà tôi vẫn chưa đói"

"Tôi đói Trương Uyển Du: ...

Ân Hàn Tín cùng Trương Uyển Du từ trong nhà ăn đi ra, Trương Uyển Du đang chuẩn bị đi về phía thang máy, Ân Hàn Tín lại giữ lại tay cô.

Trương Uyển Du nghỉ hoặc nhìn hãn.

"Ân tổng, chúng ta không quay về sao?"

"Không."

Ân Hàn Tín không nguyện ý đi, Trương Uyển Du cũng không thể ép buộc hắn, nhưng thấy Ân Hàn Tín đi về một hướng khác, cô cũng chỉ có thể đi theo phía sau hẳn.

Chỉ chốc lát sau, cô theo Ân Hàn Tín cùng nhau lên thang máy, lúc lên trên tầng, âm thanh chấn động ở tầng trên khiến Trương Uyển Du nghi hoặc nhíu mày, ra khỏi thang máy, Trương Uyển Du mới phát hiện, bọn họ đến một cái rạp chiếu phim.

Ân Hàn Tín và Trương Uyển Du vừa đi đến nơi, liền có một nhân viên công tác tiến lên tiếp đón.

"Xin chào quý khách, xin hỏi hai vị chính là Ân tiên sinh và Trương tiểu thư đúng không?"

Ân Hàn Tín: "Đúng vậy!"

"Đây là vé xem phim của hai vị, mười lăm phút sau là thời gian phim mở màn, bây giờ đã bắt đầu soát vé, nơi chiếu phim của các vị nằm tại sảnh Imax 2, địa điểm soát vé ở chỗ này"

Trương Uyển Du: ".."

Trương Uyển Du không hiểu chuyện gì đi theo Ân Hàn Tín vào cửa soát vé xem phim.

Khi bước vào, Trương Uyển Du nhìn lướt qua màn hình lớn trên đỉnh đầu, bộ phim bọn họ sắp xem chính là bộ phim mà Tân Mộ Bạch nói muốn mời Trương Uyển Du đi xem.

Ân Hàn Tín lại cùng cô đi xem bộ phim đó.

Khi tới cửa phòng chiếu phim, hai mắt Trương Uyển Du nhìn chằm chằm vào đồ uống và bỏng ngô trên tay đôi tình nhân bên cạnh.

Đồ uống, bỏng ngô và phim là một sự kết hợp hoàn hảo nhỉ.

Cô khẽ thở dài một hơi.

Ân Hàn Tín nhìn thấy biểu cảm nho nhỏ này của Trương Uyển Du.

Ân Hàn Tín và Trương Uyển Du ngồi xuống vị trí xem phim tốt nhất trong rạp, khán giả cũng đã lần lượt bước vào rạp.

Ân Hàn Tín bỗng nhiên đứng dậy nói: "Tôi đi rồi về ngay"

"Được!"

Trương Uyển Du cho rằng Ân Hàn Tín đi gọi điện thoại hay đi vệ sinh nên cũng không hỏi nhiều.

Bộ phim sắp bắt đầu, ánh đèn trong rạp mờ đi, lúc này Ân Hàn Tín cũng đã quay trở lại.

Trương Uyển Du đang nhìn màn chiếu phim, không nhìn về phía Ân Hàn Tín.

Đột nhiên có thứ gì đó nhét vào tay cô.

Trương Uyển Du cúi xuống nhìn, là một túi bắp rang bơ.

Trương Uyển Du ngạc nhiên nhìn bắp rang bơ trong tay, cô quay lại nhìn Ân Hàn Tín, đúng lúc Ân Hàn Tín đang cầm hai ly nước và đưa tới trước mặt cô: "Ở đây chỉ có nước cam, muốn uống ly nào?"

Trương Uyển Du: ".."

Vào khoảnh khắc đó, Trương Uyển Du cảm thấy trái tim mình đã bị một mũi tên của thần Cupid bắn trúng.

Dưới màn hình chiếu phim mờ ảo, khuôn mặt đẹp trai xuất thần của Ân Hàn Tín có chút không chân thực, Trương Uyển Du ngơ ngác cầm lấy ly nước cam từ trên tay Ân Hàn Tín.

Ân Hàn Tín rất tự nhiên cầm ly kia lên.

Tâm mắt của Ân Hàn Tín hướng lên màn hình, một lát sau, anh lại quay đầu sang nhìn Trương Uyển Du đang ngơ ngác nhìn mình chằm chằm.

"Sao vậy?"

Trương Uyển Du đột nhiên hoàn hồn lại, cô nhanh chóng quay sang nhìn màn hình.

"Không có gì không có gì"

Dứt lời, cô hút thật mạnh một ngụm nước cam để bình tĩnh lại.

Ai ngờ nuớc cam Ân Hàn Tín mua là nước cam nóng, sau khi hút một ngụm, Trương Uyển Du lập tức phun hết ngụm nước cam ra.

Ân Hàn Tín ở bên cạnh đưa cho cô một tờ khăn giấy và võ nhẹ vào lưng cô.

"Nóng thế này mà sao em lại uống vội như vậy? Từ từ uống, không ai giành với em"

Trương Uyển Du: ".."

Cô nhìn Ân Hàn Tín với vẻ oán giận.

Boss à, anh có thể đừng dịu dàng như vậy nữa được không? Nếu cứ tiếp tục như vậy thì cô sẽ không thể chống đỡ được mất.

Cô cầm lấy tờ khăn giấy Ân Hàn Tín đưa cho lau miệng, sau khi bình tĩnh lại, cô bắt đầu ăn bắp rang bơ, tập trung vào bộ phim.

Nội dung phim rất hay, tình tiết chặt chế không dài dòng, thu hút sự chú ý của Trương Uyển Du hết lần này đến lần khác.

Cô cũng dần dần bị nội dung phim thu hút, không còn bị Ân Hàn Tín ở bên cạnh làm ảnh hưởng.

Khi Trương Uyển Du nghiêm túc xem phim, sự tập trung của cô khá cao, biểu cảm trên mặt cô cũng cũng thay đổi theo tình tiết phim, khi thì chau mày, khi thì nhướng mày lên nở nụ cười.

Khi ánh mắt của Ân Hàn Tín nhìn thấy biếu cảm sống động của cô gái bên cạnh, anh không thể nào dời mắt khỏi cô.

Xem được một nửa, ánh mắt của Trương Uyển Du hơi liếc sang bên cạnh, phát hiện Ân Hàn Tín đang chăm chú nhìn mình không chớp mắt, cô sờ sờ mặt mình hỏi: "Sao vậy? Trên mặt tôi có gì sao?"

Ánh mắt chuyên chú của Ân Hàn Tín không thay đổi, khóe môi anh hơi cong lên, thấp giọng gắn từng chữ: "Không có gì, chỉ là thấy em đẹp hơn phim mà thôi"

Trương Uyển Du: ".."

Chú cảnh sát, cháu muốn báo án, ở đây có người thản nhiên dùng sự quyến rũ thả thính người ta.

Trương Uyển Du cảm thấy mình sắp điên rồi, tình tiết phim đang đến hồi căng thắng, Ân Hàn Tín lại đột nhiên nói những lời này với cô, bảo cô làm sao đỡ được đây? Cuối cùng, Trương Uyển Du chỉ có thể xấu hố nhếch nhếch môi, tiếp tục xem phim.

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT