Lọc Truyện

Truyện Mật ngọt đời anh - Trương Uyển Du

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Ân Hàn Tín và Trương Uyển Du phối hợp, việc nướng nhanh chóng hoàn thành.

Trên bàn nướng của họ, ba con cá lớn chiếm hơn nửa cái bàn.

Mấy người họ nướng rất nhiều thứ nhưng chỉ ăn hết một con cá mà người đã no rồi, hai con cá còn lại họ nhờ người đóng gói mang về.

Buổi chiều, Trương Uyển Du và Hoa Hoa, Nhiếp Tương Tư và Mạnh Ninh đã hẹn gặp nhau.

Sau bữa tiệc nướng buổi trưa, Trương Uyển Du về nhà họ Ân với Ân lão phu nhân, Ân lão phu nhân mệt nên đi ngủ trưa, Trương Uyển Du chuẩn bị đi, Ân Hàn Tín nói phải tới công ty, sẵn tiện đưa cô đi một đoạn.

Trương Uyển Du và đám Hoa Hoa hẹn gặp nhau ở một tiệm trò chơi điện tử ngoài thành phố.

Ân Hàn Tín vừa dừng xe, Trương Uyển Du liền nhìn thấy Hoa Hoa, Nhiếp Tương Tư và Mạnh Ninh đang đứng đợi thành hàng ở bên lề đường.

Vừa nhìn thấy Ân Hàn Tín dừng xe, Nhiếp Tương Tư vọt tới bên cạnh ghế lái đầu tiên.

"Anh Ân, cảm ơn anh đã đưa bạn học Lý Lạc Lạc của chúng tôi tới đây"

"Lý Lạc Lạc??"

Ân Hàn Tín hơi ngây người nói: "Không cần cảm ơn"

Hoa Hoa và Mạnh Ninh dè dặt hơn, hai người đứng bên lề đường vẫy tay chào hỏi với Ân Hàn Tín, Ân Hàn Tín cũng vẫy tay chào lại.

Trương Uyển Du: ".."

Mấy người này cũng tự nhiên quá.

Trương Uyển Du xuống xe, Nhiếp Tương Tư liền tới bên cạnh Trương Uyển Du và đứng yên, Nhiếp Tương Tư cười mỉm, vẫy vẫy tay với Ân Hàn Tín: "Anh Ân đi cẩn thận, chúng tôi nhất định sẽ trông coi bạn học Lý Lạc Lạc nhà anh cẩn thận, tuyệt đối sẽ không để cô ấy bị người khác dụ đi mất"

Ân Hàn Tín cười đầy ẩn ý: "Vậy xin nhờ cô Nhiếp nhé!"

Trương Uyển Du: ".."

Trương Uyển Du vội vàng giải thích: "Anh Ân, Tư Tư chỉ đùa thôi, anh đừng xem là thật"

Ân Hàn Tín hơi nhướng mày.

"Nhưng tôi không cẩn thận xem là thật rồi!"

Trương Uyển Du: ".."

Nhiếp Tương Tư kéo Trương Uyển Du ra sau lưng, cười nói với Ân Hàn Tín: "Anh Ân, bọn tôi đưa bạn học Lý Lạc Lạc đi trước, anh cứ yên tâm nhé."

"Cảm ơn cô Nhiếp, hôm khác tôi sẽ mời cô Nhiếp và mọi người ăn cơm!"

"Anh Ân yên tâm, chỉ cân anh mời, chúng tôi chắc chắn sẽ có mặt!"

Trương Uyển Du: ".."

Ân Hàn Tín rất hài lòng lái xe đi.

Trương Uyển Du nhìn bóng dáng Ân Hàn Tín lái xe rời đi, cô véo mạnh một cái vào cánh tay của Nhiếp Tương Tư.

Nhiếp Tương Tư bị Trương Uyển Du véo, cô đau đớn hét lên một tiếng.

*A, bạn trẻ em Lý Lạc Lạc, đau quá, cậu véo mạnh thêm chút nữa thì ruột của tớ bị cậu bị cậu véo ra mất"

Trương Uyển Du trợn tròn mắt nói: "Cho dù tớ véo đứt cánh tay cậu thì ruột của cậu cũng sẽ không lòi ra ngoài, được chưa?"

Nhiếp Tương Tư: "Vãi, cậu cũng mạnh miệng quá, lại muốn véo đứt cánh tay tớ để xem ruột của tớ lòi ra không, quả nhiên độc ác nhất là lòng dạ đàn bà"

"Phi phi phi, chỉ có miệng của cậu độc nhất"

Hoa Hoa ở bên cạnh Trương Uyển Du khịt khịt mũi.

"Uyến Du, trên người cậu có mùi gì vậy, thơm quá?"

Mạnh Ninh chau mày nói: "Hình như anh ngửi thấy mùi đồ nướng"

Trương Uyển Du đưa chiếc túi cô mà cô mang theo ra.

"Đây là con cá trưa nay bọn tớ nướng, con cá này là cá bọn tớ đích thân tới hồ câu, rất tươi, vì câu ba con nhưng chỉ ăn hết một con, còn dư hai con nên tớ đã gói lại mang về"

Nhiếp Tương Tư tặc lưỡi lắc đầu.

"Cậu vậy mà lại đem cá tình yêu của cậu tới cho bọn tớ, anh Ân không sẽ ghen thật chứ?"

Trương Uyển Du trừng mắt nhìn cô ấy.

"Miệng cậu lại nói linh tinh, lát nữa không cho cậu ăn!"

Hoa Hoa vừa liếm môi dưới vừa sờ cái túi trong tay Trương Uyển Du: "Tớ bảo, giờ ăn tối của chúng ta dời lên đi Trương Uyển Du nhanh chóng đưa túi cho Mạnh Ninh: "Ninh hói, con cá này giao cho anh bảo quản, trước giờ ăn tối đừng để nó rơi vào tay Hoa Hoa"

Phải biết rằng Hoa Hoa là một người rất rất tham ăn, nếu hai con cá nướng này rơi vào tay Hoa Hoa, để cô ấy giữ chúng thì trước bữa tối đến xương cá cũng không còn.

Mạnh Ninh cười híp mắt cầm lấy: "Tuân lệnh!"

Hoa Hoa nhìn Trương Uyển Du với vẻ mặt ai oán.

Nhiếp Tương Tư quay đầu nhìn trung tâm trò chơi điện tử phía sau và nói: "Các chị em, chúng ta đã đến đây rồi, đừng nói những chuyện này nữa, đi, vào trong làm vài ván, thế nào?"

Mấy người đều tỏ ra phấn khích và sôi nổi đồng ý.

Trương Uyển Du, Hoa Hoa, Nhiếp Tương Tư và Mạnh Ninh đều là cao thủ chơi điện tử.

Đến chạng vạng tối, bốn người họ luân phiên phá vỡ mấy kỷ lục cao nhất trong trung tâm trò chơi điện tử.

Cuối cùng, khi bọn họ ra khỏi trung tâm trò chơi điện tử, không những thăng được tất cả tiền gốc mà còn giành được một khoản tiên vàng và phiếu ăn uống trị giá 500 tệ.

Bọn họ đã dùng phiếu này để ăn tối trong trung tâm thương mại ở trung tâm trò chơi điện tử.

Bốn người gọi mười món ăn, còn bảo nhà hàng cho cá mà họ mang đến vào lò vi sóng làm nóng lại một chút, sau đó bốn người bắt đầu ăn.

Mười món ăn và hai con cá nướng, bốn người ăn sạch đồ ăn trên tất cả các đĩa, sau cùng, bốn người đều lười biếng không muốn động đậy, ngồi trên ghế tiêu cơm.

Trương Uyển Du dựa lưng vào ghế và nhìn Mạnh Ninh.

"Ninh hói, gần đây anh thế nào?"

Mạnh Ninh: "Ông già nhà anh bảo anh bắt đầu làm ở vị trí thấp nhất trước, bây giờ anh đang làm một nhà thiết kế thời trang ở bộ phận thiết kế, sau này...

mấy đứa ai muốn thiết kế quần áo thì cứ tới tìm anh"

Nhiếp Tương Tư tặc lưỡi lắc đầu, nghiêm túc nhìn Mạnh Ninh: "Ninh hói, không phải nói chứ, ba anh để anh làm nhà thiết kế thời trang đúng là nhân tài không được trọng dụng, anh nên đi làm nhà thiết kế trò cười!"

Trương Uyển Du và Nhiếp Tương Tư cùng lúc cười thành tiếng.

Mạnh Ninh nhìn Hoa Hoa, người duy nhất không cười.

"Hoa Hoa, vẫn là em có ý tứ nhất, sau này anh không để ý đến hai đứa kia nữa"

Hoa Hoa ngước lên khỏi điện thoại, đôi mắt to sau cặp mắt kính chớp chớp: "Hả? Cái gì? Vừa nãy mọi người nói gì?"

Mạnh Ninh: ".."

Nhiếp Tương Tư cười nghiêng ngả, nhắc nhở Hoa Hoa: "Hoa Hoa, Ninh hói nói bây giờ anh ấy đang làm một nhà thiết kế thời trang"

Hoa Hoa vừa cầm ly nước uống một ngụm, nghe Nhiếp Tương Tư nói xong liền phun ngụm nước ra.

"Cái gì? Nhà thiết kế thời trang?"

Hai mắt Hoa Hoa nhìn chằm chằm vào Mạnh Ninh: "Ninh hói, anh thật sự không phải đang chọc em chứ? Anh có thể làm nhà thiết kế thời trang?"

Mạnh Ninh hoàn toàn chịu đả kích: ".."

Mạnh Ninh uống ngụm nước cho đỡ sợ, đột nhiên anh ta chỉ tay vào Trương Uyển Du: "Mấy đứa đều không có mắt nhìn, Uyển Du có thể cạy Ân Hàn Tín ra, tại sao anh không thể làm nhà thiết kế thời trang?"

Trương Uyển Du: ".."

Tự dưng nhắc tới cô làm gì? "Giữa em và Ân Hàn Tín không có gì cả!"

Trương Uyển Du giơ tay thanh minh.

Nhiếp Tương Tư, Hoa Hoa và Mạnh Ninh đồng thời "ừm"

thành tiếng.

Nhiếp Tương Tư trợn tròn mắt: "Cậu nói giữa hai người không có gì, ai tin chứ, hai người tin sao?"

Hoa Hoa lắc đầu.

Mạnh Ninh: "Không tin!"

Trương Uyển Du mất kiên nhẫn nói: "Hai bọn tớ thật sự không có gì cả, các cậu hiểu lầm thật rồi"

Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT