Lọc Truyện

Truyện Mật ngọt đời anh - Trương Uyển Du

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

"Đừng ở đó nói nhảm nữa, tranh thủ thời gian đi đến đó nhanh lên cho tôi!"

Ngài cho rằng tôi không muốn đi sao, nhưng tôi cũng làm gì có cách nào đi qua được, tôi lại không có cánh.

Đột nhiên, một đám người phóng tới bên cạnh xe Quách Thạch Lâm cùng Phó Quan Lĩnh.

Phó Quan Lĩnh híp mắt: "Người của Ân Hàn Tín?"

Mặt Quách Thạch Lâm lộ vẻ lo lắng: "Chỉ sợ không phải, hình như là người của bang Hổ Đầu"

Hai người Quách Thạch Lâm và Phó Quan Lĩnh liếc nhau một cái, cấp tốc từ trong xe thoát ra, vượt qua dải phân cách, nhảy về phía đường cái đối diện.

Một cảnh sát giao thông thấy cảnh này, chỉ tay về phía hai người bọn họ, chạy tới lớn tiếng trách móc: "Hai người làm cái gì vậy hả? Mẹ mấy người không dạy qua các người không được phép tùy tiện vượt qua dải phân cách sao?"

Quách Thạch Lâm cùng Phó Quan Lĩnh đẩy cảnh sát giao thông ra, nhanh chóng vượt qua tên cảnh sát giao thông kia.

Thời điểm Phó Quan Lĩnh bị người truy đuổi, Trương Uyển Du đã đi đến cửa sở sự vụ luật sư, ngồi lên xe Ân Hàn Tín.

Thấy Trương Uyển Du mang theo một đống đồ vật lên xe, Ân Hàn Tín nhíu mày.

"Những đồ vật này em có thể dặn dò người giúp việc đi mua"

Trương Uyển Du chỉ cười cười: "Có nhiều thứ tôi nhận biết nhãn hiệu, tự tôi đi mua vẫn yên tâm hơn"

Ân Hàn Tín không nói gì nữa, dặn dò lại nhật ký hành trình di chuyển xe.

Trương Uyển Du đột nhiên nghĩ đến cái gì, lo lắng hỏi Ân Hàn Tín.

"Đúng rồi, Anh Ân, đêm qua tôi đề cập với anh sự việc kia, anh có giúp tôi hỏi thăm chưa? Có tra được cậu bé kia không?"

"Đã.."

dưới ánh mắt mong chờ của Trương Uyển Du, đầu lưỡi trong miệng đánh một vòng, Ân Hàn Tín vội chuyển lời: "Tạm thời chưa có tin gì, bởi vì đại viện trước kia đã bị phá hủy, có điều, tôi đã sai người đi thăm dò, nên rất nhanh sẽ có kết quả"

Trương Uyển Du có chút thất vọng: "Vẫn chưa điều tra được sao?"

"Chỉ cần cậu ta vẫn còn ở Thành phố Ngọc Anh, không lâu nữa sẽ tra được tin tức thôi "

"Được, vậy tôi cảm ơn Anh Ân trước"

Ân Hàn Tín thấy Trương Uyển Du lộ ra biểu tình thất vọng, suýt chút nữa liền thốt ra câu trả lời chân thật.

Trên thực tế, đứa bé thất lạc năm đó, hẳn đã có tung tích rồi.

Nhưng vừa thấy ánh mắt Trương Uyển Du mong đợi như vậy, hắn đột nhiên không muốn để cho Trương Uyển Du biết đã tìm thấy người kia.

Hắn đang trên con đường từ từ truy thê, người còn chưa truy được, sao có thể tự tìm cho mình thêm một tình địch chứ? Đang lúc Trương Uyển Du thất vọng, điện thoại lại vang lên.

Cô còn tưởng rằng lại là Phó Quan Lĩnh, nhìn thoáng qua người liên hệ trên điện thoại di động, là Tân Mộ Bạch gọi đến.

Trương Uyển Du nhíu mày.

Lúc này Tân Mộ Bạch gọi điện thoại tới làm gì? Không đợi Trương Uyển Du nghe máy, bên cạnh liền có một cánh tay vươn ra, câm lấy điện thoại trong tay cô.

Chỉ nghe thấy đầu dây bên kia Tân Mộ Bạch vô cùng hưng phấn hô hào: "Uyển Du, Uyển Du, tôi nói cho cô biết, tôi lại lấy được hai tấm vé xem phim, cô đã tan việc chưa? Tôi đang ở ngay tại rạp chiếu phim gần công ty cô, cô lập tức tới đây đi"

Ân Hàn Tín: ".."

Đâu dây bên kia Tân Mộ Bạch cũng không biết người nghe điện thoại không phải Trương Uyển Du.

Không nghe được câu trả lời của Trương Uyển Du, Tân Mộ Bạch có chút nóng nảy hỏi: "Sao cô không trả lời tôi? Chẳng lẽ bởi vì cô còn chưa tan tầm? Vẫn đang tăng ca sao? Không có việc gì, nếu ban đêm cô tăng ca, tôi có thể chỉnh thời gian muộn một chút..

"

Ân Hàn Tín chỉ thong dong nói một câu: "Không phải cháu nói trước khi thi đại học, sẽ lại không ra khỏi trường học sao?"

Tân Mộ Bạch: ".."

"Cậu? Sao lại là cậu?"

Người hắn gọi điện thoại là Trương Uyển Du, ai có thể nói cho hắn biết, vì sao người nghe lại là cậu hắn? "Trả lời vấn đề vừa rồi của cậu nhanh!"

Tân Mộ Bạch: ".."

Trả lời? Hắn phải trả lời kiểu gì bây giờ? Đại não Tân Mộ Bạch nhanh chóng xoay chuyển: "À ừm, ha ha, cậu, sao đột nhiên tín hiệu chỗ này lại kém thế, alô? Cậu? Sao cháu không nghe thấy cậu nói gì hết vậy? Trời ơi, điện thoại di động này sợ là hỏng rồi..."

Nói xong, trong điện thoại truyền đến âm thanh 'Tút tút.

Trương Uyển Du: ".."

Cái lý do tắt điện thoại này tìm cũng tuyệt ghê.

Chỉ thấy, Ân Hàn Tín trả lại điện thoại cho Trương Uyển Du, lấy điện thoại của chính mình gọi một cuộc.

Trương Uyển Du mắt sắc liếc sang, người Ân Hàn Tín gọi điện thoại, họ Tần: .

Đầu dây bên kia rất nhanh liên có người bắt máy.

Quả nhiên, Trương Uyển Du nghe thấy Ân Hàn Tín gọi đối phương một tiếng 'Anh rể' .

Ân Hàn Tín phi thường tốt bụng nói cho anh rế địa chỉ vị trí hiện tại của cháu trai nhà mình.

Từ trong điện thoại, Trương Uyển Du thính tai nghe được biểu hiện vô cùng kích động của anh rể Ân Hàn Tín, nói nhất định phải đánh gãy chân thẳng ranh con nhà hắn, sau đó liền cúp điện thoại.

Mà Ân Hàn Tín thì mặt không đổi sắc cúp điện thoại, giống như ban nãy hắn chẳng làm ra chuyện gì.

Trương Uyển Du: ".."

Cô đã có thể dự đoán trước hình ảnh Tân Mộ Bạch bị người đuổi đánh.

Không nghĩ tới, nhìn Ân Hàn Tín luôn luôn chính trực ngay thẳng, vậy mà ở trước mặt cô lại làm chuyện cáo trạng người khác này.

Thấy Ân Hàn Tín muốn quay đầu nhìn về phía mình, cô lập tức quay đầu chuyển hướng nhìn ra ngoài cửa sổ, giả bộ không nghe được gì.

Thời điểm boss làm chuyện xấu, đương nhiên cô phải tránh đi, kể cả khi Ân Hàn Tín hỏi tới, cô cũng phải nói không nghe thấy gì hết.

Từ sau khi gặp gỡ Ân Hàn Tín, cô có cảm giác mình càng ngày càng trái với đạo đức nghề luật sư nhất định phải ăn ngay nói thật.

Điện thoại Trương Uyển Du lại một lần nữa vang lên.

Cúi đầu nhìn thoáng qua, là Ân lão phu nhân gọi tới.

Trương Uyển Du lập tức nghe điện thoại.

"Alô, bà nội, chúng cháu đang trên đường trở về, một lát nữa là đến nhà rồi"

"Buổi tối hôm nay các cháu không cân về nhà ăn cơm!"

Trương Uyển Du: ".."

Trương Uyển Du nhíu mày, sau đó nhỏ giọng nói với Ân Hàn Tín: "Bà nội vừa mới nói là, chúng ta không cần về nhà ăn cơm"

Trương Uyển Du lại hỏi Ân lão phu nhân: "Bà nội, có chuyện gì không? Sao đột nhiên lại không muốn cho chúng cháu trở về ăn cơm?"

"Con gái nhà lão Hoàng đầu bếp vừa mới sinh con, bà phải cùng lão Hoàng đi đến bệnh viện một chuyển, cho nên hai đứa bọn cháu buổi tối hôm nay tùy tiện ăn gì đó ở bên ngoài đi"

"Vậy bà ở bệnh viện nào, lát nữa sau khi chúng cháu cơm nước xong xuôi, sẽ đến bệnh viện đón bà"

"Bà quên mất rồi, để lát nữa bà bảo lão Hoàng hỏi con rể ông ta lấy điện thoại di động nhắn tin gửi địa chỉ cho cháu.

"Vâng ạ."

Cúp điện thoại, Trương Uyển Du tỏ vẻ đành chịu nhìn sang Ân Hàn Tín.

"Bà nội vừa nói, con gái đầu bếp Hoàng sinh, cho nên bà cùng đầu bếp Hoàng đi đến bệnh viện, bảo chúng ta tùy tiện ăn gì đó ở bên ngoài, sau khi ăn xong thì tới bệnh viện đón bà ấy"

Lên google tìm kiếm từ khóa ghientruyenchu.com để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT