Lọc Truyện

Truyện Mật ngọt đời anh - Trương Uyển Du

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Cô rõ ràng cảm giác được ánh mắt hai người Hạ Cẩn Niên và Nguyên Lăng khi nhìn về phía cô đều có chút kỷ quái.

Trương Uyển Du xấu hổ nhanh chóng rút khăn giấy từ hộp giấy ăn bên cạnh ra xoa xoa trên mặt mình: "Khụ...

Cảm...

Cảm ơn"

"Không cần cám ơn!"

Ngượng chết mất, động tác ban nãy của Ân Hàn Tín quá mập mờ, chỉ sợ Hạ Cẩn Niên và Nguyên Lăng đều sẽ hiểu lầm hai người bọn họ.

Thôi bỏ đi, trong lúc ăn cơm vẫn nên chú ý một chút, đừng lại để Ân Hàn Tín bắt được cơ hội.

Mà một bên khác, Ân Hàn Tín vừa giúp Trương Uyển Du lau mặt, tiếp tục cùng Hạ Cẩn Niên trò chuyện về những vấn đề khác, giống như động tác vừa rồi phi thường tự nhiên, cũng không có gì không ổn.

Trong quá trình tán gẫu Hạ Cấn Niên dùng ánh mắt ra hiệu hỏi Ân Hàn Tín.

Ân Hàn Tín không e dè chăm chú nhìn Trương Uyển Du một lát, xác định nhẹ gật đầu.

Hạ Cẩn Niên cảm thán nhìn Ân Hàn Tín.

Cái tên Ân Hàn Tín từ trước đến nay luôn lạnh tình, rốt cuộc có chút giống người rồi đó.

Trước kia đối với phụ nữ không có nửa điểm hứng thú, lạnh đến không thể lạnh hơn Ân Hàn Tín, bây giờ, vậy mà lại có thể dịu dàng quan tâm một người phụ nữ như thế, đây quả thực chính là sức mạnh của tình yêu.

Xem ra, Ân Hàn Tín trước kia không có hứng thú với phụ nữ, cũng không phải là bởi vì Ân Hàn Tín không thích phụ nữ, mà là bởi vì hắn còn chưa gặp đúng người, sau khi đã gặp được đúng người, trong phút chốc hóa thân thành sủng thê cuồng ma, cái kiểu phát cẩu lương như này, ngay cả hắn đều cảm thấy có chút chịu không nổi.

Ăn được một nửa, Trương Uyển Du liền đứng dậy đi toilet.

Chờ Trương Uyển Du đứng dậy rời đi, Nguyên Lăng vẫn luôn nhẫn nhịn chịu đựng, không kịp chờ đợi tra hỏi Ân Hàn Tín: "Lão nhị, đến cùng đã xảy ra chuyện gì? Cậu cùng nữ luật sư kia...

Sẽ không như những gì tôi đang nghĩ đâu nhỉ?"

Ân Hàn Tín thong dong liếc hắn một cái: "Mặc dù bây giờ quan hệ của tôi và em ấy vẫn chỉ ở mức bạn bè, có điều, tương lai chắc chắn sẽ biến thành loại quan hệ như cậu tưởng tượng kia!"

Nguyên Lăng kinh ngạc.

"Lão nhị, không phải người anh em tôi đây muốn giội nước lạnh cậu, người luật sư này nha, ngàn vạn lần không được, bằng không mà nói, về sau cậu sẽ phải hối hận, cậu nhất định phải tin tưởng tôi!"

Nguyên Lăng một bộ tận tình khuyên bảo Ân Hàn Tín "Khổ Hải Vô Nhai, quay đầu là bờ"

.

Hạ Cẩn Niên vỗ vỗ bả vai Nguyên Lăng.

"Tiểu tam, tôi nói cậu cái này, không thể bởi vì cậu từng trải qua một lần vấp ngã vì một luật sư, mà cảm thấy tất cả luật sư đều giống bạn gái trước kia của cậu, đừng có lúc nào cũng bày ra dáng vẻ "Một lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng"

như vậy"

Nguyên Lăng dùng sức gạt tay Hạ Cấn Niên ra, tức giận: "Biến biến biến, tôi không thèm nói chuyện với anh"

Hắn lại tiếp tục quay sang công cuộc khuyên nhủ Ân Hàn Tín.

"Hàn Tín, cậu nhất định phải nghe lời tôi, không được hẹn hò cùng luật sư, tôi là anh em tốt của cậu, tôi chắc chắn sẽ không hại cậu đâu"

Ân Hàn Tín liếc nhìn vẻ mặt Nguyên Lăng ra sức muốn khuyên can hẳn, cười nhạt một tiếng.

"Tôi đương nhiên biết cậu sẽ không hại tôi"

Nguyên Lăng thở phào nhẹ nhõm: "Vậy là tốt rồi vậy là tốt rồi, tôi là anh em tốt của cậu, sao có thể hại cậu, cho nên, cậu sẽ không yêu đương với nữ luật sư kia, đúng hay không?"

"Khó mà làm theo lời cậu được!"

Nguyên Lăng: "...

Hạ Cẩn Niên bật cười, hắn vỗ vỗ bả vai Nguyên Lãng đang bày ra vẻ mặt nhân sinh không còn gì luyến tiếc kia.

"Tiểu tam, cậu cũng không cân khuyên hắn làm gì, Hàn Tín muốn làm cái gì, người khác không khuyên nổi đâu"

"Không phải, lão nhị, tôi nói là thật, giới luật sư vốn chính là miếu hòa thượng, am ni cô, bọn họ đều lãnh huyết vô tình, hơn nữa vị luật sư Trương này, nhìn một phát liền biết cũng không phải là nhân vật đơn giản gì..."

Thời điểm Nguyên Lăng nói lời này, Trương Uyển Du vừa lúc từ bên ngoài phòng đẩy cửa tiến vào, vừa vặn nghe hết những lời Nguyên Lăng vừa nói.

Nguyên Lăng còn chưa phát hiện Trương Uyển Du đã quay lại, vẫn cố nói tiếp.

"Trong mắt của tôi, cái vị luật sư Trương này tuyệt đổi chính là Diệt Tuyệt sư thái trong am ni cô."

Khóe miệng Trương Uyển Du mãnh liệt co rút tận mấy lần.

Cô hơi hơi híp mất đi tới sau lưng Nguyên Lăng.

"Diệt Tuyệt sư thái không chỉ lãnh huyết vô tình, bà ta còn tâm ngoan thủ lạt, không có nhân tính, sẽ Ân thịt người, uống máu người, rút gân người, nghiền xương của người thành tro!"

Câu nói này thực sự đã chạm đến đáy lòng Nguyên Lãng.

Nguyên Lăng gật đầu như giã tỏi: "Đúng đúng đúng, cô ấy chính là không cỏ người..

Lời còn chưa dứt, Nguyên Lăng đột nhiên phát hiện có chút không đúng, chỉ cảm thấy có một trận gió lạnh phía sau lưng.

Quay đầu xem xét, liền nhìn thấy Trương Uyển Du đang cười với hãn lộ ra hai hàng răng trắng hếu.

Trông thấy nụ cười này của Trương Uyển Du, Nguyên Lăng quả thực giống như thấy quỷ, cả người hoảng sợ hai mắt trừng lớn.

Tay run rẩy chỉ vào mặt Trương Uyển Du: "Cô cô cô...

Sao đột nhiên cô lại xuất hiện ở phía sau tôi?"

Biểu tình của Nguyên Lăng hơi không khống chế được, thân thể sợ hãi nhích lại sau lưng Hạ Cẩn Niên trốn tránh.

Ánh mắt Trương Uyển Du gắt gao nhìn theo hản không thả.

Cô cười tủm tỉm nói: "Tôi đứng ở chỗ này từ vừa nãy nha, là anh không nhìn thấy tôi!"

Cô bày ra dáng vẻ vô tội: "Huống chị, tôi vừa mới nghe anh nói dõng dạc như vậy, cho nên liền không quấy rầy anh"

Nguyên Lăng: ".."

Nguyên Lăng lòng vẫn còn sợ hãi nhìn Trương Uyển Du, như là gặp ma, trong lòng càng chột dạ đến cực điểm.

Bởi vì hắn vừa mới nói xấu Trương Uyển Du trong khi cô đứng phía sau hẳn.

Nhìn bộ dạng Trương Uyển Du lúc này, những lời hẳn mới nói xấu cô đều bị cô nghe thấy hết rồi nhỉ.

Phương hướng Hạ Cẩn Niên đang ngồi, vừa hay có thể nhìn thấy nơi cửa, thế nhưng mà Hạ Cẩn Niên lại không thèm nhắc nhở hắn Trương Uyển Du đi vào, còn cố ý nhìn trò cười của hắn.

Hắn tức giận trừng mắt nhìn về phía Hạ Cẩn Niên.

Trương Uyển Du cười nhìn Nguyên Lăng đang sợ hãi một lúc, mỉm cười ngồi trở lại trên vị trí của mình.

Chờ Trương Uyển Du ngồi xuống, Nguyên Lăng mới dám trở lại vị trí của mình ngồi xuống.

Giờ này khắc này, Nguyên Lăng chỉ muốn tìm một cái lỗ để chui vào.

Thử nghĩ một chút mà xem, bị người ngay trước mặt phát hiện hắn nói xấu sau lưng người ta, lại còn phải đối mặt với nhau cùng ăn cơm, không khí này thật sự là quá xấu hổ.

Ròng rã suốt một bữa cơm, Nguyên Lăng đều chẳng ăn được bao nhiêu.

Bởi vì, toàn bộ trong quá trình ăn cơm, hẳn toàn dùng để phòng bị Trương Uyển Du.

Sau khi dùng cơm xong, bốn người đứng dậy rời đi.

Đương nhiên, tất cả tiền ăn, toàn bộ đều do Nguyễn Lăng chỉ trả.

Kỷ Hành lái xe tới đón Ân Hàn Tín cùng Trương Uyển Du, sau khi hai người lên xe, liền cùng Hạ Cẩn Niên và Nguyên Lăng tách ra.

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT