Lọc Truyện

Truyện Mật ngọt đời anh - Trương Uyển Du

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Trương Uyển Du nhìn người gọi đến trên điện thoại Ân Hàn Tín đề tên Nguyên Lăng, nhịn không được ôm trán.

Ân Hàn Tín vì sao lại lắc đưa điện thoại di động trước mặt cô, trong lòng cô tất nhiên là biết rõ.

Cái tên Nguyên Lăng này, đối với luật sư thật sự rất phản cảm.

Ân Hàn Tín nghe điện thoại, thuận tay bật loa ngoài.

Tiếng nói bén nhọn của Nguyên Lăng từ đầu dây bên kia điện thoại truyên tới.

"Lão nhị, không phải người anh em này nói xấu vị luật sư Trương kia, tôi là anh em của cậu, tất nhiên phải suy nghĩ tốt cho cậu, cho nên, cậu ngàn vạn lần phải cách xa cái vị luật sư Trương kia chút, anh em tôi đây là suy nghĩ cho cậu thôi, nếu như là người khác, tôi tuyệt đối sẽ không nói những này"

"Nữ luật sư nếu là đối tượng hợp tác hoặc bạn bè thì đều không vấn đề gì, nhưng mà tuyệt đối không thể trở thành bạn gái, sẽ mất mạng như chơi đó"

"Tôi chính là vết xe đổ cậu, cũng may lúc ấy người anh em này của cậu bứt ra sớm, nếu không, hiện tại mạng cũng không còn."

"Cậu không thể đi theo vết xe đổ của người anh em này đâu"

Ân Hàn Tín cố ý đưa điện thoại di động tới trước mặt Trương Uyển Du.

Trương Uyển Du: ".."

Cô chỉ có thể tỏ vẻ đành chịu nhìn sang Ân Hàn Tín, Ân Hàn Tín lại dùng ánh mắt ra hiệu, để cô mở miệng.

Trương Uyển Du cảm thấy hơi đồng tình Nguyên Lăng, nhưng vẫn có chút ác ý thú vị cười tủm tỉm nói: "Xin chào Nguyên tiên sinh, tôi là Trương Uyển Du"

Đầu dây bên kia điện thoại một hồi lâu cũng không có thanh âm.

Sau đó, điện thoại vang lên tiếng "Tút tút", là âm thanh Nguyên Lăng cúp điện thoại.

Trương Uyển Du: ".."

Cái cách này thật đúng là hiệu quả rõ rệt, cô vừa mới mở miệng, liên dọa Nguyên Lăng sợ đến mức cúp điện thoại.

Ân Hàn Tín thu hồi điện thoại, ngữ khí mang theo vài phần phần áy náy: "Uyển Du, những lời Tiểu Tam nói, em không cần để ở trong lòng"

Trương Uyển Du ho nhẹ một tiếng: "Sẽ không, hắn cũng chỉ là nói đùa mà thôi, huống chỉ, chuyện hắn lo lắng, căn bản sẽ không phát sinh"

Ân Hàn Tín chăm chú nhìn vào đôi mắt Trương Uyển Du: "Những gì hắn lo lắng cũng là có đạo lý, bởi vì, chuyện hẳn lo lắng, xác thực tồn tại"

Trương Uyển Du: ".."

Chúng ta có thể nói chuyện bình thường được không? Cũng may, chỉ chốc lát sau liền đến bệnh viện nơi Ân lão phu nhân đang ở, Trương Uyển Du không kịp chờ đợi xuống xe vào trong bệnh viện đón Ân lão phu nhân.

Từ trong khoa phụ sản đi ra, Ân lão phu nhân liên không ngừng nói chuyện.

"Ban nãy hai đứa bọn cháu có thấy không? Cháu ngoại của lão Hoàng xinh đẹp biết bao nhiêu, vô cùng đáng yêu, mắt to như nước trong veo, cứ như là biết nói chuyện, lúc nó nhìn về phía ta, lòng ta đều bị sự đang yêu của nó làm tan chảy"

Trương Uyển Du cùng Ân Hàn Tín đi bên cạnh Ân lão phu nhân, đều yên lặng không nói gì.

Chủ đề của Ân lão phu nhân đột nhiên thay đổi.

"Cháu nhìn nhà người ta mà xem kia kìa, con gái lão Hoàng, mới hai mươi ba tuổi!"

Trương Uyển Du: ".."

Ân Hàn Tín: ".."

Lại nữa! Ân lão phu nhân ngay lập tức đem chủ đề chuyển tới trên người Trương Uyển Du cùng Ân Hàn Tín.

"Cháu nhìn lại bản thân mình chút đi, Lạc Lạc, bây giờ cháu cũng đã hai mươi bốn tuổi, thế mà đến một người bạn trai còn không có, đến cùng cháu muốn để bà nội phải đợi đến bao giờ mới được ôm chắt ngoại đây hả?"

Trương Uyển Du: ".."

"Không được, ngày mai ta phải chuẩn bị cho cháu đi xem mắt, cháu mau chóng chọn một người cho ta, nhìn vừa ý, năm nay liên kết hôn, cuối năm sinh cho bà một đứa chắt ngoại"

Trương Uyển Du: ".."

Ân lão phu nhân nghĩ sinh con có thể dễ dàng như vậy sao, kể cả hiện tại cô kết hôn, cuối năm cũng không thể sinh ra một đứa bé được không? Ân lão phu nhân là bà nội ruột của Ân Hàn Tín, vì cái gì lại muốn cô gánh vác trách nhiệm này? Trương Uyển Du nhanh chóng dẫn phiền phức tới trên người Ân Hàn Tín.

"Bà nội, bà đừng suốt ngày nói cháu nữa, năm nay anh cũng ba mươi tuổi rồi, anh ấy cũng còn chưa có bạn gái, chờ sau khi anh kết hôn, cháu tìm đối tượng cũng không muộn, còn nữa, nếu hiện tại cháu kết hôn trước, về sau người khác chẳng phải sẽ cho rằng anh ấy có vấn đề gì, tuổi lớn như vậy còn chưa kết hôn sao?"

Vừa nói xong, Trương Uyển Du liền hận không thể lập tức căn đứt đầu lưỡi của mình.

Cô không có việc gì tự nhiên đi nói Ân Hàn Tín lớn tuổi làm gì? Cô vụng trộm liếc nhìn Ân Hàn Tín, nhìn thấy trên mặt hắn không có bất kỳ biểu tình gì, mới thả lỏng tâm tình chút.

Ân Hàn Tín hẳn là không để ý lời nói vừa rồi.

Ân lão phu nhân nghe Trương Uyển Du giải thích, cực kỳ nghiêm túc nhẹ gật đầu.

"Quả thật là không tệ!"

Ân lão phu nhân ngưng trọng nghiêm mặt, đột nhiên trong ánh mắt sáng lên: "Đúng rồi, chẳng phải là qua mấy ngày nữa tại một khách sạn dưới trướng tập đoàn Ân thị có một bữa tiệc rượu sao? Nghe nói, tất cả các tiểu thư ở Thành phố Hải thành đều sẽ tham gia, Hàn Tín, cháu cũng phải tham gia, tiệc chưa kết thúc không cho phép cháu trở về"

Ân Hàn Tín: ".."

Trương Uyển Du nhẹ nhàng thở ra, phiền phức này cuối cùng bị đấy sang người Ân Hàn Tín, cô sẽ không lại bị Ân lão phu nhân thúc giục đi xem mắt nữa.

Một đường về tới Ân trạch, Ân Hàn Tín đều không biểu hiện ra có gì dị thường, Trương Uyển Du cũng buông lỏng cảnh giác đối với Ân Hàn Tín, cảm thấy, hôm nay Ân Hàn Tín vô cùng rộng lượng, không để trong lòng những lời khi nấy cô nói.

Sau khi trở lại Ân gia, Trương Uyển Du liền đi đến phòng tắm tắm rửa, tắm rửa xong, cô quấn một chiếc khăn tắm liền đi ra phòng tắm.

Mới từ trong phòng tắm ra, một cái tay từ bên ngoài phòng tắm bỗng nhiên cầm lấy tay cô kéo qua, một giây sau, phía sau lưng cô dựa vào trên vách tường lạnh buốt, cô há mồm phát ra tiếng kinh hô bị người hôn ngấu nghiến nuốt mất.

Có thể ở trong Ân gia tùy ý xông vào phòng cô, lại làm ra chuyện như vậy đối với cô, Trương Uyển Du đương nhiên nghĩ một chút liền đoán được, cái tên đàn ông to gan lớn mật này là ai.

Hai tay đang ghìm chặt vòng eo của cô dùng lực đạo cực lớn, cơ hồ muốn bóp gãy eo nhỏ của cô, mà Ân Hàn Tín khi hôn môi cô cũng mang tính trừng phạt cùng cướp đoạt, không ngừng rút đi dưỡng khí trong phối Trương Uyển Du.

Trên môi truyền đến cảm giác đau đớn, khiến Trương Uyển Du nhíu mày.

Hai tay cô vỗ bả vai Ân Hàn Tín, mơ hồ phát ra âm thanh kháng cự.

"Ân Hàn Tín, không muốn...

Đau...

Thả tôi ra!"

Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT