Lọc Truyện

Truyện Mật ngọt đời anh - Trương Uyển Du

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

"Không cần đâu, mặc bộ này luôn đi!"

"Em đi vào thay đồ đi."

"Được!"

Trương Uyển Du cầm lễ phục đi đến phòng thay đồ.

Sau khi tiến vào một hồi, Trương Uyển Du mở cửa, nhưng lại không đi ra, mà là xấu hổ lộ nửa đầu nhìn về phía Ân Hàn Tín.

"Cái kia, Anh Ân..."

Ân Hàn Tín đang cúi đầu xem tạp chí, nghe thấy Trương Uyển Du gọi mình, hắn ngẩng đầu đứng lên, quan tâm nhìn cô.

"Sao rồi? Kích thước lễ phục không phù hợp hả?"

"Không phải..."

Trương Uyển Du xấu hổ nói: "Chính là, cái kia, khóa kéo có chút khó kéo, cho nên..."

Ân Hàn Tín hiểu ý cười một tiếng.

"Để anh giúp em!"

Ân Hàn Tín đi đến trong phòng thay đồ, Trương Uyển Du đã mặc lễ phục xong xuôi, chỉ là, chỉ có khóa kéo phía sau lưng mở ra, bởi vì khóa chưa được kéo lên, lộ ra một mảng lớn tấm lưng tuyết trắng của Trương Uyển Du.

Da thịt phía sau lưng cô như là ngọc dương chỉ thượng đẳng, trắng nõn, bóng loáng lại không có bất kỳ tì vết nào, xương hồ điệp xinh đẹp càng mê người.

Nhiệt độ trong mắt Ân Hàn Tín đang dần dần lên cao.

Trương Uyển Du đối mặt với ánh mắt Ân Hàn Tín, cũng là bộ dạng vô cùng căng thẳng khẩn trương, cô có thể cảm giác được ánh mắt tràn đầy lửa nóng của Ân Hàn Tín đang nhìn chằm chằm phần lưng mình, chậm chạp không thực hiện động tác kế tiếp.

Lúc Trương Uyển Du vô cùng khẩn trương muốn nhắc nhở Ân Hàn Tín, tay Ân Hàn Tín cuối cùng cũng chạm vào khóa kéo sau thắt lưng Trương Uyển Du.

Ân Hàn Tín nhẹ nhàng kéo khóa lên, che khuất mảng lớn da thịt mê người kia.

Trong quá trình Ân Hàn Tín giúp Trương Uyển Du kéo khóa, Trương Uyển Du tạm ngừng hô hấp, mặc dù ngón tay Ân Hàn Tín không chạm vào da của mình, Trương Uyển Du lại cảm thấy tay Ân Hàn Tín như đã phủ khắp toàn thân cô, khiến toàn bộ da thịt trên người cô trở nên nóng rực.

Thời gian kéo khóa lên chỉ là ngắn ngủi hai giây, mà hai người lại đều cảm giác giống như thời gian trôi qua lâu một thế kỷ vậy.

Chờ khóa rốt cuộc được kéo lên, Trương Uyển Du mới nhẹ nhàng thở ra.

"Cảm ơn!"

Trương Uyển Du nhẹ giọng nói cám ơn.

Cô cúi đầu nhìn thoáng qua lễ phục trên người mình.

Bộ lễ phục này rất vừa người, mặc ở trên người cô, tất cả đường cong, chỗ nào cũng vừa vặn, dường như đo ni đóng giày để dành riêng cô.

Cô cũng không biết rằng, bộ lễ phục này, là kết quả của sự hợp tác thiết kế giữa Ân Hàn Tín và bậc thầy người Italy.

Trương Uyển Du không xác định ngẩng đầu nhìn về phía Ân Hàn Tín: "Tôi mặc bộ lễ phục này...

đẹp không?"

Vừa hỏi xong, Trương Uyển Du nhìn thẳng vào ánh mắt ái mộ si mê của Ân Hàn Tín, cô biết câu hỏi này của hỏi vô ích rồi.

Yến hầu của Ân Hàn Tín chuyển động, anh khàn giọng nói hai chữ: "Rất đẹp!"

Giây phút Ân Hàn Tín mở miệng, dường như có một bông hoa nhỏ màu hồng nở trong tim Trương Uyển Du.

Lễ phục mặc trên người Trương Uyển Du, càng làm lộ rõ vóc dáng xinh đẹp vốn có của Trương Uyển Du, khuôn mặt cũng chỉ trang điểm nhẹ nhàng nhưng lại khuynh quốc khuynh thành, đẹp không gì sánh bằng.

Ân Hàn Tín có một mong muốn ích kỷ, đó là muốn giam cầm Trương Uyển Du xinh đẹp như vậy ở đây, không muốn để người khác nhìn thấy cô.

Ân Hàn Tín nhìn người trước mắt xinh đẹp động lòng người, ánh mắt anh càng thêm nồng cháy, anh không kìm được mà nghiêng người đến gần Trương Uyển Du, khoảng cách giữa môi hai người càng ngày càng gần.

Cơ thể Trương Uyển Du chợt cứng đờ.

Không hay rồi, cơ thể cô không thể động đậy được.

Một giọng nói vang lên trong đầu cô: Trương Uyển Du, cô mau tránh ra đi! Một tiếng gõ cửa phá vỡ sự ám muội giữa hai người.

"Ai?"

Ân Hàn Tín lạnh lùng nói một tiếng.

Minh Phi ở ngoài cửa khẽ ho một tiếng: "À, Ân tổng, chủ tịch Chu ở Hoa Thương tới, ông ấy nói muốn gặp anh"

Trương Uyển Du thở phào nhẹ nhõm, giống như bắt được cứu tinh, cô vội vàng nói với Ân Hàn Tín: "Anh mau đi gặp chủ tỉnh Chu đó đi."

"Em đừng chạy lung tung, lát nữa tìm một chỗ ngồi xuống, sau đó gửi định vị cho tôi."

Trương Uyển Du: ".."

Gửi định vị cho anh? Gô làm vậy để tự rước phiền phức cho mình sao? Nếu Ân Hàn Tín và cô ngồi chung một chỗ thì chắc chắn sẽ dẫn đến rất nhiều đề tài, trừ khi cô bị điên.

Gô liên tục gật đầu đồng ý: "Được."

Thấy phản hồi tích cực của Trương Uyển Du, Ân Hàn Tín hài lòng bước ra cửa.

Sau khi Ân Hàn Tín rời đi, Trương Uyển Du giữ trái tim đang đập điên cuồng và thở gấp vài cái.

Vừa nãy suýt chút nữa cô tưởng mình sắp vỡ tim mà chết.

Ân Hàn Tín muốn hôn cô, nếu không phải Minh Phi đột nhiên cắt ngang, e là...

Không được nghĩ nữa, không được nghĩ nữa.

Để tránh mình lại nghĩ về chuyện vừa rồi, Trương Uyển Du đi ra khỏi phòng nghỉ.

Ban đầu cô muốn tìm một phòng nghỉ không có ai để lén ngôi lười biếng ở đó một lát.

Ai ngờ sau khi cô tới mấy phòng thì thấy trong mỗi phòng nghỉ đều có người, hơn nữa, có một căn phòng mà khi Trương Uyển Du xông vào, có hai người đang hôn nhau thắm thiết, cả hai hôn tới quên mình, ngay cả khi Trương Uyển Du vào, hai người cũng không phát hiện ra.

Liên tiếp vấp phải trắc trở vài lần, Trương Uyển Du thấy hơi đói, cô không đi tìm phòng nghỉ nữa mà chuyển sang đi tới đại sảnh.

Cô tự lấy một đĩa trái cây cho mình, sau đó đi tới góc khuất trong khu nghỉ ngơi và ngôi xuống.

Từ xa, Trương Uyển Du nhìn thấy Lý Giai Giai đang được những người nổi tiếng vây quanh.

"Giai Giai, bộ trang phục cô đang mặc chính là bộ Mộng Ảo ở đêm chung kết của Milan Show tuần trước đúng không?"

Một người nổi tiếng nhìn Lý Giai Giai từ trên xuống dưới với vẻ ngưỡng mộ.

Lý Giai Giai mỉm cười gật đầu: "Đúng vậy."

Tất cả những người nổi tiếng khác đều tỏ ra ngưỡng mộ Lý Giai Giai.

Bộ lễ phục giống như "Mộng Ảo' không phải cứ có tiên là có thể mua được.

"Giai Giai, trên người cô nhiều kim cương như vậy, bộ lễ phục này không ít tiên nhỉ?"

Lý Giai Giai cúi đầu cười nhẹ: "Bộ này do bạn trai tôi tặng tôi, tôi cũng không biết chính xác là bao nhiêu tiền."

"Thì ra là cậu Hạ tặng, Giai Giai cô thực sự quá tốt số, khuôn mặt thì đẹp, diễn xuất thì tốt, bạn trai thì tốt với cô như vậy."

Lúc này, đúng lúc Hạ Thừa Luân từ ngoài cửa bước vào và đi đến bên cạnh Lý Giai Giai.

Lý Giai Giai năm tay Hạ Thừa Luân rất tình tứ, cảnh tượng hai người đẹp như cặp ngọc bích khiến mọi người càng thêm ngưỡng mộ.

"Mọi người đang nói gì vậy?"

Hạ Thừa Luân cười lịch thiệp nhìn mọi người.

"Cậu Hạ, chúng tôi đang nói chuyện cậu và Lý Giai Giai, cậu thực sự quá nuông chiều Giai Giai, đúng là khiến người khác ghen tị."

"Đúng vậy đúng vậy, nếu tôi cũng có thể tìm một người bạn trai như cậu Hạ thì tốt quá."

Lý Giai Giai nhìn ánh mắt cực kỳ ngưỡng mộ và ghen †tj¡ của mọi người dành cho mình, trong lòng vô cùng đắc ý.

Trương Uyển Du ngồi cách đó không xa, ánh mắt cô lạnh lùng nhìn hai người đang ở đó thể hiện tình cảm.

Giữa Lý Giai Giai và Hạ Thừa Luân, thứ cô nhìn thấy chỉ có hai từ "dối trá".

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT