Lọc Truyện

Truyện Mật ngọt đời anh - Trương Uyển Du

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Sau vài bước nhảy, Trương Uyển Du hơi xoay người, mũi giày cao gót trên chân cô lại dẫm lên mu bàn chân của Thích Minh Trị, làm Thích Minh Trị đau tới mức toàn thân cứng đờ.

"Tôi xin lỗi!"

Thích Minh Trị: "..."

"Không sao!"

Bởi vì mình muốn nhảy với cô, vậy nên có đau thì cũng phải tiếp tục nhảy.

Một lát sau, những người khác trên sàn nhảy cũng nóng lòng muốn đi nhảy.

Ân Hàn Tín ở bên cạnh Cố Thư đột nhiên nói: "Không phải cô muốn nhảy với tôi sao?"

Cố Thư ngạc nhiên nhìn Ân Hàn Tín: "Anh Ân, không phải vừa nãy anh nói...anh không biết nhảy sao?"

Trong lúc nói chuyện, Ân Hàn Tín đã kéo Cô Thư lên sàn nhảy.

Được Ân Hàn Tín ôm trong lòng và cùng nhau khiêu vũ, Cố Thư vui như mở cờ trong bụng, cô ta ngạc nhiên khi phát hiện ra Ân Hàn Tín nhảy rất giỏi.

"Anh Ân, anh nhảy giỏi quá..."

Cố Thư vừa nói xong, khi cô ta đang xoay tròn ra ngoài, tay của Ân Hàn Tín đột nhiên buông lỏng, cơ thể cô ta lập tức mất trọng tâm và ngã ra ngoài.

Khi Thích Minh Trị nhìn thấy có người ngã xuống, anh ta đỡ người kia lại theo bản năng.

Bởi vì trên sàn nhảy hơi hỗn loạn nên Trương Uyển Du đã có chút bối rối cô còn chưa kịp phản ứng lại thì một cánh tay mạnh mẽ đột nhiên nắm lấy cổ tay cô, kéo cô vào trong lông ngực.

Khi ánh mắt của Trương Uyển Du và người kia chạm nhau, Trương Uyển Du mới phát hiện ra người kéo cô vào lòng là Ân Hàn Tín"

"Sao lại là anh?"

"Sao? Em như vậy là muốn tiếp tục nhảy cùng người đàn ông họ Thích kia?"

Ân Hàn Tín nén lửa giận, thấp giọng chất vấn.

Trong lúc nói chuyện, Ân Hàn Tín đã đưa Trương Uyển Du đến phía bên kia của sàn nhảy.

Trương Uyển Du nhìn thấy lửa giận từ trong mắt Ân Hàn Tín, còn bàn tay của Ân Hàn Tín ở bên hông thì véo mạnh vòng eo thon thả của cô với đầy vẻ đe dọa.

Trương Uyển Du hơi hoảng, không cẩn thận dẫm lên mu bàn chân của Ân Hàn Tín, Ân Hàn Tín cau mày vì bị giẫm.

"Tôi xin lỗi!"

Trương Uyển Du căng thẳng xin lỗi ngay lập tức.

Ân Hàn Tín hơi trầm mặt nói: "Tập trung một chút"

"À, được!"

Dưới mệnh lệnh của Ân Hàn Tín, một tay Trương Uyển Du nắm chặt tay Ân Hàn Tín, tay kia đặt lên vai anh, tập trung sự chú ý vào bước nhảy.

May mà sau đó những bước nhảy của cô không mắc lỗi, hơn cô cũng dần đi vào trạng thái, dáng nhảy của cô trở nên uyển chuyển, dịu dàng dưới tay Ân Hàn Tín.

Mặt khác, vì đột nhiên Thích Minh Trị không tìm thấy bạn nhảy của mình, Cố Thư thì không tìm thấy Ân Hàn Tín, sau khi Thích Minh Trị và Cố Thư ngơ ngác xong, hai người đành phải thành kết thành một đôi và tiếp tục nhảy.

Sau khi điệu nhạc kết thúc, Trương Uyển Du và Ân Hàn Tín cùng nhau ngồi xuống một cái bàn tròn.

Còn Thích Minh Trị và Cố Thư thì hơi không vui, bởi vì nhảy một hồi xong không thấy bạn nhảy của mình đâu nữa.

Nhìn thấy Trương Uyển Du và Ân Hàn Tín và Trương Uyển Du đã ngồi vào chỗ, hai người lần lượt ngôi xuống bên cạnh họ.

Mặc dù trong lòng Thích Minh Trị không vui nhưng không muốn thể hiện ra trước mặt Trương Uyển Du, để không làm giảm ấn tượng của Trương Uyển Du đối với mình, anh ta vô cùng áy náy xin lỗi Trương Uyển Du: "Cô Trương, thực sự xin lỗi cô, tình huống ban nãy hơi hỗn loạn, không ngờ tôi vừa chớp mắt thì cô đã biết mất."

Trương Uyển Du: "..."

Đối với lời xin lỗi của Thích Minh Trị, trong lòng Trương Uyển Du vô cùng chột dạ.

Biểu cảm của Ân Hàn Tín vẫn rất điềm tĩnh, như thể vừa nãy việc anh giành bạn nhảy chỉ là chuyện Đương nhiên, không hề chột dạ chút nào.

Liếc nhìn Ân Hàn Tín, Trương Uyển Du tức giận trừng mắt nhìn anh, sau đó cô mỉm cười nhìn Thích Minh Trị.

"Anh Thích quá lời rồi, chỉ là một điệu nhảy thôi, anh không cân để bụng."

"Nói thì nói vậy, nhưng đây là lần đầu tiên tôi và Trương tiểu thư nhảy cùng nhau, vậy mà tôi lại phạm sai lâm thể này, cho nên đây là lỗi của tôi!"

Thích Minh Trị nhận hết lỗi về phía mình.

Việc Thích Minh Trị chủ động nhận lỗi chỉ khiến Trương Uyển Du càng chột dạ và áy náy hơn, vậy nhưng cô lại không thể nói ra sự thật.

"Anh Thích, chuyện đã xảy ra rồi, anh đừng tự trách mình nữa."

"Lần sau..."

Thích Minh Trị nhìn thẳng vào Trương Uyển Du và nói một cách nghiêm túc: "Lần sau tôi tuyệt đối sẽ không mắc phải sai lâm cơ bản này nữa, vậy nên Trương tiểu thư có thể cho tôi một cơ hội để bù đắp không? Mấy hôm nữa, công ty chúng tôi có bữa tiệc thường niên, từ trước tới nay tôi luôn nhảy điệu nhảy mở màn, vậy nên..."

Hai mắt Cố Thư sáng lên, cô ta nhân cơ hội nói thêm: "Lạc Lạc, nế tình cậu Thích chân thành như vậy, cô đồng ý với cậu Thích đi!"

Nếu Thích Minh Trị và Trương Uyển Du có thể thành đôi thì cô ta đã lập công lớn trước mặt Ân lão phu nhân và Ân Hàn Tín rồi.

Trương Uyển Du: "..."

Một điệu nhảy hôm nay đã rất đáng sợ rồi, nếu cô lại nhảy cùng Thích Minh Trị trong bữa tiệc thường niên của tập đoàn nhà họ Thích, cô có bị điên không? Có điều lời nói Thích Minh Trị và Cố Thư rõ ràng như vậy, đương nhiên Trương Uyển Du hiểu hai người họ có ý gì, đây là muốn mai mối cho cô và Thích Minh Trị.

Cho dù nói thế nào thì Thích Minh Trị cũng là chủ bữa tiệc rượu hôm nay, cô cũng ngại làm anh ta khó xử.

"Thực sự xin lỗi anh Thích, nhưng vừa này lúc nhảy anh cũng thấy nhìn thấy rồi, kỹ năng nhảy của tôi thực sự quá tệ, chỉ biết làm anh mất mặt, anh vẫn nên tìm người khác làm bạn nhảy đi!"

Trương Uyển Du khéo léo từ chối.

Tất nhiên Thích Minh Trị biết Trương Uyển Du đang từ chối mình, nhưng anh ta không nản lòng.

"Trương tiểu thư, nếu cô lo lắng kỹ năng nhảy của mình không tốt, tôi có thể dạy cô, chuyện này không thành vấn đề!"

Giọng điệu của Thích Minh Trị hơi khẩn thiết.

Trương Uyển Du có một khuôn mặt đẹp gần như hoàn hảo, bất kỳ người đàn ông nào nhìn thấy cũng sẽ si mê, tất nhiên trong số đó cũng có cả Thích Minh Trị, lần đầu tiên nhìn thấy Trương Uyển Du, Thích Minh Trị đã bị khuất phục trước vẻ đẹp của Trương Uyển Du.

Tuy nhiên, sau khi ở cùng Trương Uyển Du một thời gian ngắn, Thích Minh Trị nhận thấy khí chất trên người Trương Uyển Du khác hẳn với những người phụ nữ khác, cô điềm đạm, hào phóng, nhan sắc không tâm thường, ăn nói cũng không tâm thường, hoàn toàn xứng với thân phận của anh ta, càng ở bên cô, anh ta càng bị cô mê hoặc.

Trương Uyển Du: ".."

Anh ta làm ơn đừng nói nữa, Ân Hàn Tín vẫn đang ngồi bên cạnh cô đó.

Ân Hàn Tín chính là một quả bom không hẹn giờ có thể phát nổ bất cứ lúc nào, hơn nữa còn là một người rất hay ghen tuông, nếu cô đồng ý với Thích Minh Trị thì không biết Ân Hàn Tín sẽ làm ra chuyện gì nữa.

Mặc dù bây giờ Ân Hàn Tín ở bên cạnh cô trông vẫn rất bình tĩnh.

Trương Uyển Du khẽ ho một tiếng.

"À, anh Thích, anh cũng biết tôi là luật sư, bình thường tôi rất bận, không có thời gian học nhảy, vậy nên anh vẫn nên tìm người khác làm bạn nhảy của mình đi, tôi...

không thích hợp!"

"Là vậy sao!"

Thích Minh Trị tỏ vẻ thất vọng.

Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT