Lọc Truyện

Truyện Mật ngọt đời anh - Trương Uyển Du

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Trầm ngâm một lát, Thích Minh Trị nói một câu rồi lại một câu: "Đến lúc đó cô có thể không nhảy, cô xem tôi nhảy thôi cũng được!"

Trương Uyển Du: "..."

Sao anh vẫn không từ bỏ vậy? Xem ra...

chỉ có thể dùng chiêu lớn thôi.

Trương Uyển Du đột nhiên đứng dậy và đi tới bên cạnh Cố Thư dưới ánh mắt nghi hoặc của Thích Minh Trị.

Cố Thư đang không biết Trương Uyển Du muốn làm gì thì bỗng nhiên Trương Uyển Du cúi người xuống, cơ thể Cố Thư hơi lùi vê sau theo bản năng.

Tuy nhiên, một tay Trương Uyển Du giữ chặt sau đâu Cố Thư, khiến cô ta không thể lùi ra sau, ngay sau đó, Trương Uyển Du đột nhiên cúi đầu xuống.

Chỉ thấy Trương Uyển Du bất ngờ hôn lên môi Cố Thư, môi vừa chạm môi, Cố Thư kinh ngạc đấy Trương Uyển Du ra.

Trương Uyển Du nở nụ cười xấu xa, nhướng mày nhìn vẻ mặt vô cùng kinh hãi của Thích Minh Trị.

"Anh Thích, tôi không thích đàn ông, giờ anh hiểu tại sao chúng ta không thích hợp rồi chứ?"

Thích Minh Trị: "..."

Cố Thư: "..."

Ân Hàn Tín: "..."

Những khách mời khác đang có mặt: "..."

Thích Minh Trị có vẻ vô cùng sợ hãi, anh ta đứng dậy khỏi chỗ ngồi và nhanh chóng rời đi, thoát khỏi tâm mắt của Trương Uyển Du.

Nhìn thấy Thích Minh Trị rời đi, Trương Uyển Du thở phào nhẹ nhõm.

Trương Uyển Du có chút áy náy nhìn về phía Cố Thư: "Cô Cố, xin lỗi cô, vừa nãy tôi..."

Cô còn chưa nói xong, Cố Thư đã vội vàng đứng dậy và ngồi xuống chỗ bên cạnh Ân Hàn Tín, xem Trương Uyển Du giống như rắn độc thú dữ, khuôn mặt cô ta biến sắc vì bị tấn công bất ngờ.

Trương Uyển Du: "...

Uyển Du để tiếp cận Ân Hàn Tín, vậy mà ngay cả chào cô cũng không chào mà đã đi trước, không nhìn thấy bóng dáng đâu.

Lúc gần đi, ánh mắt những thiên kim tiểu thư kia và đám công tử nhìn cô giống như nhìn quái vật.

Trương Uyển Du thản nhiên đi qua giữa bọn họ và đi thẳng lên xe.

Sau khi cô quay lại xe, một lúc sau Ân Hàn Tín vẫn chưa lên xe, Trương Uyển Du đoán Ân Hàn Tín rất ít khi tham gia những bữa tiệc rượu thế này nên chắc đang bị kẹt trong đó.

Giống như vừa nãy trong khách sạn, có rất nhiều người liên tục tới bàn của bọn họ để làm quen với Ân Hàn Tín, trong túi xách của cô chứa đầy danh thiếp mà những người khác đưa cho Ân Hàn Tín.

Trương Uyển Du đợi trong xe hơn nửa tiếng mới nhìn thấy Ân Hàn Tín đang đi về phía xe, trên đường đi, còn có người chặn anh lại để chào hỏi.

Đợi người đó đi rồi, Ân Hàn Tín mới tiếp tục đi về phía trước, Ân Hàn Tín mở cửa xe bên phía cô ra, lúc anh chuẩn bị lên xe, cô Uyển Du để tiếp cận Ân Hàn Tín, vậy mà ngay cả chào cô cũng không chào mà đã đi trước, không nhìn thấy bóng dáng đâu.

Lúc gần đi, ánh mắt những thiên kim tiểu thư kia và đám công tử nhìn cô giống như nhìn quái vật.

Trương Uyển Du thản nhiên đi qua giữa bọn họ và đi thẳng lên xe.

Sau khi cô quay lại xe, một lúc sau Ân Hàn Tín vẫn chưa lên xe, Trương Uyển Du đoán Ân Hàn Tín rất ít khi tham gia những bữa tiệc rượu thế này nên chắc đang bị kẹt trong đó.

Giống như vừa nãy trong khách sạn, có rất nhiều người liên tục tới bàn của bọn họ để làm quen với Ân Hàn Tín, trong túi xách của cô chứa đầy danh thiếp mà những người khác đưa cho Ân Hàn Tín.

Trương Uyển Du đợi trong xe hơn nửa tiếng mới nhìn thấy Ân Hàn Tín đang đi về phía xe, trên đường đi, còn có người chặn anh lại để chào hỏi.

Đợi người đó đi rồi, Ân Hàn Tín mới tiếp tục đi về phía trước, Ân Hàn Tín mở cửa xe bên phía cô ra, lúc anh chuẩn bị lên xe, cô nhanh chóng dịch sang bên kia xe.

Sau khi lên xe, Ân Hàn Tín mệt mỏi dựa vào lưng ghế và chợp mắt.

Nhìn dáng vẻ mệt mỏi của Ân Hàn Tín, trong lòng Trương Uyển Du hơi xót xa.

Bình thường Ân Hàn Tín phải xử lý một đống công việc khổng lồ của tập đoàn nhà họ Ân.

Trong bữa tiệc, anh lại phải đối phó với những kẻ nịnh hót đến từ bốn phương tám hướng.

Hơn nữa, rất nhiều người tới những bữa tiệc rượu xa hoa giống thế này đều là người tới từ các công ty hợp tác với tập đoàn nhà họ Ân.

Mặc dù Ân Hàn Tín luôn trưng ra vẻ mặt "người lạ chớ gân"

ra, nhưng vẫn có rất nhiều người can đảm tới bắt chuyện với anh.

Ngoài ra, còn có rất nhiều thiên kim tiểu thư ham muốn Ân Hàn Tín, cố ý tỏ ra vô tình đến mời rượu anh, muốn câu được con ba ba vàng Ân Hàn Tín.

Vậy nên Ân Hàn Tín không thích những nơi thế này cũng có lý do của nó.

Trương Uyển Du đang nghĩ ngợi thì xe khởi động, sau đó Ân Hàn Tín đột nhiên nghiêng đầu qua, tự nhiên gối đầu lên đùi Trương Uyển Du.

Trương Uyển Du: ".."

Cả người Trương Uyển Du lập tức cứng đờ.

Cô cúi xuống nhìn dáng vẻ hai mắt nhắm nghiền của Ân Hàn Tín, sau đó nhíu chặt mày.

Chắc hẳn anh không thể ngủ trong thời gian ngắn như vậy đâu nhỉ? "Anh Ân, nếu anh muốn nghỉ ngơi thì đợi về rồi..."

"Đau đầu!"

Ân Hàn Tín lẩm bẩm thốt ra hai chữ này, sau đó tiếp tục nói như nói mớ: "Giúp tôi xoa một chút!"

Trương Uyển Du: "..."

Anh đang bắt cô làm người mát - xa sao? Nhưng nhìn vẻ mặt mệt mỏi của Ân Hàn Tín, cô lại không nhẫn tâm đẩy đầu anh ra, hai tay cô không tự chủ mà ấn vào huyệt Thái Dương của anh, tìm chính xác huyệt đạo của anh, ngón tay dùng một lực vừa đủ xoa chỗ huyệt Thái Dương của anh.

Hàng lông mày đang nhíu chặt của Ân Hàn Tín dân dần giãn ra dưới sự xoa bóp của ngón tay Trương Uyển Du.

Sau khi hai tay của Trương Uyển Du xoa huyệt Thái Dương cho Ân Hàn Tín xong, cô thuận tay ấn ấn vào huyệt đạo trên đỉnh đầu và gáy anh.

Khi ấn vào gáy của Ân Hàn Tín, Trương Uyển Du cau mày nói: "Bình thường anh cúi đầu làm việc quá lâu, cổ hơi cứng, sau này anh cần chú ý, cúi đầu xem tài liệu lâu thì phải thường xuyên ngẩng đầu lên và xoay cổ."

Ân Hàn Tín đang hưởng thụ khẽ "ừm"

một tiếng, anh không mở mắt mà hỏi: "Kỹ thuật xoa bóp của em rất chính xác, trước kia đã từng học sao?"

"Ừm, trước kia khi bà nội tôi còn sống, bà ấy thích đọc sách nên thường dễ bị đau đầu, vậy nên tôi đặc biệt theo thợ mát-xa học một thời gian, nhưng tôi vừa học xong thì bà nội tôi đã..."

Vốn dĩ cô muốn làm tròn chữ hiếu, nhưng còn chưa kịp làm tròn chữ hiếu thì bà nội cô đã rời xa cô mãi mãi.

Ân Hàn Tín bông nhiên mở mắt ra và nhìn thấy sự đau đớn trong mắt Trương Uyển Du.

Bàn tay của Ân Hàn Tín dịu dàng vuốt ve gương mặt Trương Uyển Du, ngón cái hơi chai sạn của anh xoa lên làn da mịn màng của cô, động tác vô cùng yêu chiều.

"Dù bà nội em ở trên trời có hiểu được lòng hiếu thảo của em thì cũng sẽ rất vui."

Trương Uyển Du nở nụ cười thật đẹp, nhẹ nhàng gật đầu.

Nhìn khuôn mặt đau thương của cô gái trên đỉnh đầu, trái tim Ân Hàn Tín co thắt lại, tay anh vòng qua cổ cô, kéo đầu cô xuống và dịu dàng hôn lên môi cô.

Tuy nhiên, môi anh chỉ chạm nhẹ giống như chuồn chuồn lướt nước, không mang theo bất kỳ dục vọng vào nhưng lại dịu dàng và quyến rũ lạ thường.

"Sau này bên cạnh em còn có tôi"

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT