Lọc Truyện

Truyện Mật ngọt đời anh - Trương Uyển Du

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chờ Quách Thạch Lâm mang theo bọn đàn em rời đi, Phó Quan Lĩnh mở điện thoại ra, đúng lúc, màn hình chờ đang dừng lại ở một website.

Tiêu đề là: Kỹ năng khiến một người phụ nữ yêu bạn.

Thứ nhất, biết phụ nữ yêu nhất là người nào không? Tiền, nếu như ở trước mặt người ấy bạn biểu hiện ra mình là người phi thường có tiền lại dùng tiền rất hào phóng, như vậy, việc bạn muốn người phụ nữ này yêu bạn sẽ gần thành công thêm một bước.

Thứ hai, phụ nữ đều thích đàn ông rộng lượng, không thích dáng vẻ người đàn ông ở trước mặt họ tỏ ra hẹp hòi, tính toán chi li, chú ý, phụ nữ sẽ vô cùng chán ghét loại người này, dù cho đối mặt với người mà bạn cực kỳ chán ghét, cũng không được tỏ ra là bạn đang ghen ghét.

Thứ ba, khoảng cách sẽ sinh ra tình cảm, không được dính một người phụ nữ quá gắt gao, làm vậy chỉ khiến người ấy sinh ra cảm giác áp bách, phải biết điều chỉnh ham muốn cầm cổ người ấy một cách hợp lý, đến khi người ấy không nhìn thấy bạn, sẽ nhớ đến bạn.

Trang đầu tiên chính là ba đoạn này.

Phó Quan Lĩnh tiếp tục kéo xuống dưới.

Nhìn mấy nội dung bên dưới, trên mặt Phó Quan Lĩnh lộ ra một nụ cười ngầm hiểu.

Có những biện pháp này, Trương Uyển Du nhất định sẽ yêu hẳn.

Lúc này, đang trên đường đi về khách sạn, Trương Uyển Du đột nhiên hắt xì hai cái.

Ân Hàn Tín nhíu mày quan sát cô.

"Cảm lạnh?"

Trương Uyển Du sờ lên cái mũi.

"Không phải, chỉ là đột nhiên cảm thấy cái mũi thật ngứa!"

Trong lòng của cô bỗng nhiên có dự cảm không tốt, cảm giác có chuyện gì đó không hay sắp phát sinh.

Mấy người Trương Uyển Du vừa trở lại khách sạn, trời lập tức bắt đầu đổ mưa, hơn nữa mưa rơi càng lúc càng lớn.

Nguyên bản Trương Uyển Du, Ân Hàn Tín cùng Ân lão phu nhân buổi chiêu muốn ra ngoài câu cá, giờ thì cả buổi chiều chỉ có thể ở trong khách sạn đánh cờ.

Đến bốn giờ chiều, mưa rốt cuộc cũng tạnh, ba người Trương Uyển Du, Ân Hàn Tín và Ân lão phu nhân mới ra khỏi khách sạn.

Khu du lịch này kê sát núi, ở cạnh sông, phong cảnh vô cùng đẹp, sau cơn mưa không khí lại càng tươi mát.

Hít một hơi thật sâu, lông ngực tràn đầy hơi thở của tự nhiên.

Từ khu du lịch đi khoảng hai trăm mét về phía trên núi có một con suối vô cùng nổi danh, gọi là linh tuyên, tương truyền rằng nước linh tuyên hơn ngàn năm không dứt, dùng nước linh tuyền rửa tay, có thể tẩy sạch vận đen trên người.

Mới vừa đi tới cái đình bên cạnh con suối, Trương Uyển Du mẫn cảm bỗng cảm giác được mặt đất rung động có chút không giống bình thường.

Kỳ quái chính là, ngôi đình này nổi danh như vậy, xung quanh đây không thể nào không có người được, vậy mà lúc này trong đình lại không có một bóng người.

Trong lúc mọi người đang cảm thấy kỳ quái, Phó Quan Lĩnh bỗng đi ra từ đằng sau hòn non bộ bên cạnh ngôi đình.

Vừa nhìn thấy Phó Quan Lĩnh xuất hiện, đám vệ sĩ của Ân Hàn Tín lập tức ngăn chặn trước mặt Phó Quan Lĩnh.

Phó Quan Lĩnh hơi không kiên nhẫn nhìn mấy tên vệ sĩ kia.

Ánh mắt của hắn xuyên qua đám vệ sĩ, nhìn về phía Trương Uyển Du đang đứng bên cạnh Ân Hàn Tín.

"Cô Ngọc Trụy!"

Phó Quan Lĩnh cười tủm tỉm gọi Trương Uyển Du.

Vừa nghe thấy Phó Quan Lĩnh gọi mình là cô Ngọc Trụy, Trương Uyển Du chợt cảm giác toàn thân lạnh lẽo, không khỏi đánh một cái rùng mình.

Ân Hàn Tín híp mắt ngăn cản trước người Trương Uyển Du.

"Phó tiên sinh, không nghĩ tới lại đụng phải anh ở đây"

Phỏ Quan Lĩnh vẫn tiếp tục hô hào: "Cô Ngọc Trụy, tôi đặc biệt dọn dẹp sạch sẽ nơi này, nước suối ở ngay phía trước, nếu như có thể, chúng ta cùng đi đến suối nước tiếp nhận thanh tẩy đi!"

Trương Uyển Du: ".."

Trương Uyển Du thật sự không hiểu, bản thân rốt cuộc có điểm nào hấp dẫn Phó Quan Lĩnh, để Phó Quan Lĩnh theo đuổi cô mãi không dứt như vậy.

Nếu như là nhan sắc, người đẹp hơn cô có rất nhiều.

Nếu như nói cô làm ra hành động gì đối với hắn khiến hắn hiểu lầm, thế nhưng từ khi quen biết hắn đến bây giờ, cô chưa từng cho hẳn sắc mặt tốt lần nào cả.

Ân lão phu nhân lại càng không có hảo cảm với Phó Quan Lĩnh, đàn ông gì mà dây dưa mãi không dứt như thế, hơn nữa thoạt nhìn hình như còn liên quan đến xã hội đen, loại cháu rể như thế này, tuyệt đối không thể chấp nhận.

Ân lão phu nhân lôi kéo Trương Uyển Du: "Lạc Lạc, chúng ta trở về đi"

Trương Uyển Du nhíu mày: "Thế nhưng mà, bà nội, không phải người muốn dùng nước suối linh tuyên rửa tay sao?"

Hiện tại con suối đang ở trước mắt.

"Dù sao ngày mai vẫn còn một ngày, ngày mai lại đến cũng không muộn, chúng ta trở về thôi."

"Vậy được rồi"

Ân Hàn Tín cũng nghe được đoạn đối thoại giữa Trương Uyển Du và Ân lão phu nhân, hẳn dặn dò mấy người, để bọn họ trước tiên hộ tống Ân lão phu nhân và Trương Uyển Du xuống núi.

Mắt thấy Trương Uyển Du rời đi, thân mình Phó Quan Lĩnh hơi chuyển động muốn lập tức đuổi theo, Ân Hàn Tín sai người ngăn trước mặt Phó Quan Lĩnh.

Đúng lúc này, trên núi từng đợt âm thanh âm vang càng ngày càng gần, đột nhiên có người hét lên một tiếng.

"Có nước chảy xuống"

Dứt lời, âm thanh âm vang đã gần trong gang tấc.

Ân Hàn Tín cùng đám người Phó Quan Lĩnh trong nháy mắt đề cao cảnh giác.

Buổi chiều vừa mới mưa, đây là báo hiệu của lũ quét.

Hai người gần như là đồng thời mở miệng: "Tìm một nơi có vị trí cao trốn đi"

Tất cả mọi người sau khi nghe được mệnh lệnh, cấp tốc tìm nơi có vị trí cao trốn.

Quách Thạch Lâm vừa nhìn các anh em đều đã đứng ở chỗ cao, vừa nhẹ nhàng thở ra, chuẩn bị đi lên dốc nhỏ, nước lũ bỗng ào ào đổ xuống, lập tức cuốn Quách Thạch Lâm đi.

Dòng nước lũ chảy xiết, mắt thấy Quách Thạch Lâm sắp bị nước lũ cuốn trôi, một cái tay đột nhiên kéo lại cánh tay của Quách Thạch Lâm.

Bản năng cầu sinh, khiến Quách Thạch Lâm cầm chặt lấy cánh tay của đối phương.

Đến khi Quách Thạch Lâm toàn thân ướt đẫm, chưa hoàn hồn bị kéo đến nơi an toàn, Quách Thạch Lâm mới phát hiện, người kéo hẳn lên, lại là Hồ Lai trước đó có mâu thuẫn với hắn, mới đánh nhau một trận.

Khuôn mặt Quách Thạch Lâm có chút cứng nhắc.

Không nghĩ tới, hắn lại được đối thủ của mình cứu.

Lúc này, lại một người nữa rơi xuống nước, Quách Thạch Lâm thấy là một vệ sĩ của Ân Hàn Tín, hẳn không chút nghĩ ngợi liền vươn tay ra, giữ chặt người kia, nhưng dòng nước quá mức chảy xiết, thân thế Quách Thạch Lâm nguy hiểm đung đưa, Hồ Lai tranh thủ thời gian kéo lại tay Quách Thạch Lâm, hai người phối hợp với nhau, cứu được người kia lên.

Bởi vì dòng lũ quá mức mãnh liệt, mở rộng không hề đứt đoạn, mọi người không tránh kịp, không ngừng có người bị rơi vào nước.

Ở thời điểm này, vệ sĩ của Ân Hàn Tín cùng với đàn em của Phó Quan Lĩnh, tất cả đều vứt bỏ thù hận ngày xưa, kéo đối phương từ trong nước đến khu vực an toàn.

Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT