Lọc Truyện

Truyện Mật ngọt đời anh - Trương Uyển Du

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Trương Uyển Du vội thu lại cảm xúc trên mặt, lo lắng nhìn sang Ân lão phu nhân.

"Bà nội, sắc mặt bà không tốt lắm, bà có làm sao không? Không khỏe chỗ nào à?"

"Cũng không có gì, chỉ là tối qua ngủ không được ngon, không sao đâu, con không cần phải lo lắng cho bà"

Ân lão phu nhân nắm chặt lấy bàn tay Trương Uyển Du: "Bà nội nằm mơ, bà mơ con bị nước cuốn đi, không quay về nữa, nửa đêm bà tỉnh dậy mấy lần, nếu như con thật sự xảy ra chuyện, thì bà nhất định sẽ không tha thứ cho bản thân."

Trương Uyển Du: "..."

Trương Uyển Du không khỏi an ủi: "Bà nội, con không phải đang bình thường sao? Tất cả đều là mơ cả thôi, mơ thì làm gì có thật."

Ân lão phu nhân thở dài một hơi.

"Đúng rồi, tất cả đều là giả, cháu gái bảo bối của bà vẫn đang khỏe mạnh sờ sờ đây mài!"

Trương Uyển Du nhìn Ân lão phu nhân, không khỏi cảm thấy có lỗi và trách mình.

Nếu như...Nếu như Ân lão phu nhân biết cô là đứa cháu gái giả mạo, không biết bả sẽ cảm thấy khó chịu như thế nào.

Người phục vụ mang đồ ăn sáng đến, gián đoạn cuộc trò chuyện của hai người.

"Được rồi, bữa sáng tới rôi, ăn sáng trước đã"

Trước khi Ân Hàn Tín ngồi xuống còn để trống vị trí ngồi bên cạnh mình muốn để Trương Uyển Du ngôi bên cạnh mình.

Trương Uyển Du liếc nhìn rồi trực tiếp đi ngang qua Ân Hàn Tín, ngồi đối diện Ân lão phu nhân.

Ân Hàn Tín nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Trương Uyển Du một cách vô cảm, cằm anh ra hiệu cô đến ngôi bên cạnh mình nhưng Trương Uyển Du dường như không thấy hành động gì của anh mà thản nhiên ngồi xuống.

Ân lão phu nhân đương nhiên không biết những hành động nhỏ này giữa hai người, bà cầm đũa ăn cơm như thường lệ.

Dưới bà, Ân Hàn Tín đột nhiên cọ vào bắp chân Trương Uyển Du.

Trương Uyển Du vừa cầm ly sữa lên chuẩn bị uống thị "Phụt"

một phát phun ra hết.

Ấn lão phu nhân lo lắng nhìn cô, vội đưa khăn giấy sang cho cô.

"Lúc ăn con chú ý chậm một chút, đừng để bị sặc."

"Con biết rồi, bà nội."

Trương Uyển Du lấy khăn giấy ra lau miệng, hung dữ liếc nhìn Ân Hàn Tín.

Tất cả là tại anh, đột nhiên làm như vậy, khiến cô sặc sữa, đáng ghét.

Sau đó người nào đó tiếp tục cúi đầu ăn sáng vô tội.

Trương Uyển Du biết, đây là sự trả thù của Ân Hàn Tín vì cô không chịu ngồi bên cạnh anh.

Nhưng mà, cô vẫn thường ngồi bên cạnh bà nội, nếu như đột nhiên đến ngôi bên cạnh anh, sẽ khiến bà nội nghi ngờ không phải sao? Tròng mắt Trương Uyển Du đảo tứ phía.

Cô cố tình giả vờ đang ăn, và khi thấy Ân Hàn Tín bưng sữa lên chuẩn bị uống, Trương Uyển Du cười nham hiểm rồi đá một cái vào chân Ân Hàn Tín.

Ân Hàn Tín, người vừa uống một ngụm sữa đã bị sặc và ho một cách bất ngờ.

Ân lão phu nhân cau mày nhìn Ân Hàn Tín với vẻ chán ghét.

"Bà nói con rồi, uống sữa mà cũng để bị sặc, sao bà lại có đứa cháu ngốc như con cơ chứ?"

Đứa cháu trai ngốc: "..

"

Dù sao thì khi có Trương Uyển Du bên cạnh thì Ân Hàn Tín luôn bị hät hủi và anh đã quen với việc đó rồi.

Buổi sáng, Ân Hàn Tín và Trương Uyển Du đưa Ân lão phu nhân đi câu cá và sau đó ăn thịt nướng, buổi chiều họ lên đường đến An Trấn.

Bên trong nhà họ Án.

Tiếng hét của Ân lão phu nhân khiến vô số người hầu phải run sợ.

"Con nói cái gì? Con muốn chuyển đi sao? Đang sống ở đây vui vẻ mà sao phải chuyển đi?"

"Bà nội à, trước đây chúng ta không phải đã nói rồi sao? Ngôi nhà trước của con xảy ra chút chuyện, bây giờ vấn đề đã được giải quyết rồi đương nhiên phải chuyển về."

Trương Uyển Du đau đớn thuyết phục.

Cô nghe nói, Phó Quan Lĩnh đã chuyển đến Tùng Trấn rôi, cho nên Phó Quan Lĩnh đã không còn là mối đe dọa với cô nữa, cô không có lý do gì để tiếp tục ở lại nhà họ Ân nữa.

Ân lão phu nhân: "..."

Ân lão phu nhân chuyển ánh mắt hy vọng sang Ân Hàn Tín.

"Hàn Tín, con cũng không muốn em gái mình chuyển ra ngoài sống đúng không?"

Ân Hàn Tín chau mày, nói đầy ẩn ý: "Con nghĩ đây là cơ hội tốt để cô ấy tự lập, em lên thu dọn đồ đạc đi, anh tiên em."

"Dạ, được rồi!"

Ấn lão phu nhân: "..

Ấn lão phu nhân tức giận quay trở về phòng.

Trương Uyển Du đang thu dọn đồ đạc trong phòng, thì cửa phòng cô bị mở ra, Ân Hàn Tín từ bên ngoài bước vào, tiện tay khóa trái cửa phòng.

Thấy Trương Uyển Du đang gấp quần áo của mình, Ân Hàn Tín đi đến phía sau cô, ôm chầm lấy cô từ phía sau.

"Đừng, em đang dọn đồ!"

"Trước tiên em phải an ủi anh đã"

Nói xong, Ân Hàn Tín hất quần áo cô đang cầm trên tay rồi hôn lên môi cô.

Nụ hôn này của anh vô cùng độc đoán và nhiệt huyết.

Mãi cho đến khi Trương Uyển Du gần như tắt thở thì Ân Hàn Tín mới buông cô ra.

Trương Uyển Du tựa vào vòng tay của anh, bình tĩnh thở đều, nghe thấy tiếng tim Ân Hàn Tín đập bên tai, Trương Uyển Du liền cảm thấy an tâm.

Không lâu sau, hơi thở của hai người dần bình tĩnh trở lại.

Nghĩ đến vẻ mặt bực bội của Ân Hàn Tín khi vừa bước vào phòng, Trương Uyển Du không chịu được bật cười "phốc"

một tiếng.

"Em cười cái gì?"

Trương Uyển Du chỉ tay: "Đang nghĩ đến biểu cảm của anh khi vừa bước vào phòng, trông giống hệt một người phụ nữ u uất!"

Ân Hàn Tín cúi đầu cần lên môi cô: "Đừng vì chút vui mà quên mất"

Trương Uyển Du che môi đau đớn.

"Rất đau đó."

Ân Hàn Tín nhìn Trương Uyển Du, lo lắng hỏi: "Đau lắm sao?"

Thấy anh lo lắng như vậy, Trương Uyển Du cảm thấy trái tin mình như nóng cả lên, cô rất thích cảm giác này, bối rối nhìn Ân Hàn Tín: "Ừm, đau lắm"

Ân Hàn Tín tự trạc mình rồi vuốt nhẹ lên mũi cô: "Xin lỗi."

Trương Uyển Du: ".."

Đây không phải là quá dễ bị gạt sao? Thân làm một luật sư đại diện cho chính nghĩa cô cảm thấy hành động vừa rồi của mình thật đáng xấu hổ.

Cô khẽ ho một tiếng, rôi nhanh chóng chuyển đề tài: "Đúng rồi, công ty của anh một lát nữa có phải còn có một cuộc họp hay không, em tự mình đi được rồi."

Ân Hàn Tín nhàn nhạt đáp: "Anh đã dời thời gian buổi họp rôi, em là bạn gái của anh, đưa đón em về nhà là công việc của anh."

Trương Uyển Du: ".."

Haiz, cô cảm thấy hạnh phúc của bản thân mình dường như bị đánh cắp rồi, thật đúng là viển vông mà.

Cuối cùng, đương nhiên là Ân Hàn Tín đưa Trương Uyển Du về căn hộ của mình.

Ngay khi Trương Uyển Du trở về căn hộ, điện thoại của cô đã reo lên.

Trương Uyển Du nhìn cái tên hiện trên màn hình điện thoại.

Là Nhiếp Tương Tư gọi đến.

Nhiếp Tương Tư gọi cho cô vào giờ này sao? "Alo?"

Ngay khi điện thoại được kết nối thì giọng nói lớn của Nhiếp Tương Tư đã truyên đến từ đầu dây bên kia.

"Alo alo alo, bảo bối, tin tức sốc, tin sốc đây."

Trương Uyển Du: "Tin gì sốc?"

"Là vụ án do cô phụ trách đó, đương sự Hàn Phương Hoa đã chia tay với người yêu Phí Nguyên rồi, sao, cô không biết sao?"

Trương Uyển Du chau mày.

"Chuyện gì xảy ra?"

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT