Lọc Truyện

Truyện Mật ngọt đời anh - Trương Uyển Du

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Trương Uyển Du chau mày: "Tôi không để tâm đâu."

Mặc dù Trương Uyển Du nói không nhưng cô đã ghi nhớ cái tên Tăng Hiểu Thủy và Phu Minh Khiết trong đầu.

Cô ở phòng làm việc của Ân Hàn Tín đợi một lát thì nghe thấy bên ngoài truyên đến tiếng bước chân.

Không lâu sau, cửa phòng làm việc của Ân Hàn Tín bị ai đó mở cửa ra.

Người bước vào trước là Ân Hàn Tín.

Trông thấy Trương Uyển Du trong phòng làm việc của mình, anh hơi ngạc nhiên.

"Sao em lại đến đây?"

Ân Hàn Tín ngạc nhiên hỏi.

Với đôi mắt sắc bén của mình, Trương Uyển Du đã nhìn thấy những nhân viên cấp cao của tập đoàn Ân thị đang đứng phia sau Ân Hàn Tín, Trương Uyển Du hơi nhướng chân mày, cô đứng dậy rồi nở một nụ cười chuẩn mực.

"Chào Ân tổng"

Phía sau Ân Hàn Tín có người đang giải thích với người bên cạnh: "Vị này là luật sư tư vấn mới ký kết của công ty chúng tôi, tên là Angel Trương."

"Cô Angel Trương thật trẻ tuổi, cô ấy có thể làm luật sư tư vấn cho tập đoàn của chúng ta được không?"

"Tôi nghe nói, cô Angel Trương đây được rất nhiều cổ đông công nhận, cho nên không cần phải hoài nghi về năng lực của cô ấy."

"Bây giờ quả nhiên là nhân tài trên giang sơn vô số kể, sóng sau đẩy sóng trước, thế hệ sau thật đáng kinh ngạc."

Trương Uyển Du lắng nghe những đánh giá của người khác về mình, cô mỉm cười nhìn bọn họ gật đầu, sau đó tiếp tục ngồi trên sô pha.

Một số người đi theo sau đã yêu câu Ân Hàn Tín hướng dẫn.

"Ân tổng, trong cuộc họp vừa rồi anh có nói..

"

Ân Hàn Tín liếc nhìn Trương Uyển Du rồi đi ra sau bàn làm việc.

Những người đó lần lượt nói chuyện với Ân Hàn Tín và sau khi nhận được chỉ thị của anh thì từng người rời đi.

Cuối cùng chỉ còn lại hai cô gái trẻ tuổi.

Trương Uyển Du ngồi trên sô pha, đánh giá hai cô gái ấy, một người trong số hai người ấy thì mảnh mai, người còn lại thì đầy đặn khỏe khoắn, đại khái cả hai đều là đại mỹ nhân nhưng nét đẹp khác nhau.

Vừa nãy, cô nghe thấy những người vừa bước vào gọi cô gái mảnh mai kia là Tăng Hiểu Thủy, vậy thì cô gái đầy đặn kia chắc hẳn phải là Phù Minh Khiết.

Tăng Hiểu Thủy mang giày cao gót đứng cao hơn Phù Minh Khiết, khuôn mặt cô ấy còn mang theo một chút vẻ kiêu ngạo.

Tăng Hiểu Thủy đưa một tập tài liệu cho Ân Hàn Tín.

"Ân tống, lần trước anh đã bàn giao một số chỉ thị cho tôi, đây là kết quả sau khi hoàn thành, anh xem lại một chút đi."

Ân Hàn Tín nhận tập tài liệu của cô ấy.

"Ừ, hoàn thành rất tốt."

Phù Minh Khiết liếc nhìn Tăng Hiểu Thủy với ánh mắt chế giễu, rồi đưa tập tài liệu trong tay mình sang.

"Ân tổng, đây là tình trạng hoàn thành của công ty chúng ta, anh kiểm tra lại."

Sau khi thấy tài liệu Phù Minh Khiết đưa ra, ánh mắt của Tăng Hiểu Thủy vẫn luôn nhìn chằm chằm lên những số liệu đó.

"Cái gì? Chỉ tiêu chi nhánh của các cô đạt được cao hơn chúng tôi 10%? Làm sao có thể?"

Phù Minh Khiết cười khẩy: "Sao lại không thể? Chúng tôi đã hoàn toàn nâng cao kỹ năng để hoàn thành yêu cầu của Ân tổng, chúng tôi không chỉ muốn hoàn thành nhiệm vụ mà Ân tổng giao cho mà còn muốn giúp công ty đi lên."

Điều này có nghĩa là đang chế nhạo chi nhánh của cô ấy dậm chân tại chỗ không chịu phát triển.

Tăng Hiểu Thủy nghiến răng ghen tị.

Ân Hàn Tín sau khi xem xét tài liệu mà Phù Minh Khiết đưa cho thì gật đầu.

"Chi nhánh của các cô lần này đã làm rất tốt, những người tham gia đều sẽ được khen thưởng."

"Cảm ơn Ân tổng!"

Phù Minh Khiết vui mừng trong lòng.

Phù Minh Khiết và Tăng Hiểu Thủy âm thầm chiến đấu với nhau, sau khi hai người báo cáo công việc xong thì lần lượt rời khỏi phòng làm việc của anh.

Đột nhiên Tăng Hiểu Thủy bất ngờ mời Ân Hàn Tín.

"Ân tổng, ông của tôi nói, lần trước món cá nhà anh làm rất ngon.

Lần này ông tôi đã đặc biệt chuẩn bị một con cá, muốn mời anh sang nhà chúng tôi chơi, không biết tối nay anh có rảnh không?"

Phù Minh Khiết cau mày liếc nhìn Tăng Hiểu Thủy.

Đáng khinh bỉ, cô ta lợi dụng ông của mình đế mời Ân Hàn Tín đến nhà.

Phù Minh Khiết lập tức nói.

"Ân tổng, tối nay tình cờ lại là buổi họp mặt của lớp trung học của chúng ta, lớp trưởng đã gọi điện thoại cho tôi, mời anh, nghe nói chủ nhiệm cũng đã đi rồi, anh không đi không phải không hợp lý rôi hay không?"

Tăng Hiểu Thủy khịt nhìn cô với ánh mắt chế nhạo.

Lại còn nói cô xấu tính, không phải cô ta cũng như vậy hay sao? Sau khi hai người bọn hai mắt nhìn nhau, rồi lại đồng thời nhìn sang Ân Hàn Tín đợi anh trả lời.

Nhưng, Ân Hàn Tín vẫn không hề ngẩng đầu lên kể từ sau khi nghe hai người bọn họ báo cáo công việc, hai mắt vẫn dán chặt vào màn hình máy tính.

Một lúc lâu sau, không nghe thấy câu trả lời của Ân Hàn Tín hai người đều cảm thấy hơi khó xử.

Phù Minh Khiết không nhịn được mở miệng hỏi trước: "Ân tổng?"

Ân Hàn Tín chau mày nhìn hai người bọn họ.

"Sao còn chưa đi nữa? Còn có chuyện gì sao?"

Ân Hàn Tín trầm mặc, trên mặt hiện rõ vẻ không vui.

Tăng Hiểu Thủy: "..."

Phù Minh Khiết: "..."

Trương Uyển Du: "..."

Sức sát thương của câu nói này thật quá lớn.

Vốn dĩ, Trương Uyển Du vẫn nghĩ thâm trong lòng rằng Ân Hàn Tín sẽ từ chối bọn họ như thế nào.

Rốt cuộc thì người bạn gái thực sự của anh đang ngồi ở đây, trước mặt cô, Ân Hàn Tín không thể chấp nhận lời mời của hai người bọn họ được.

Không ngờ rằng, Ân Hàn Tín lại hoàn toàn không để ý tới hai cô gái đó.

Sau khi Ân Hàn Tín nói như vậy, Trương Uyển Du rõ ràng nhận ra sự bối rối trong đôi mắt của Phù Minh Khiết và Tăng Hiểu Thủy.

Cô thâm tiếc thương thay cho hai người bọn họ.

Vôn dĩ Tăng Hiểu Thủy và Phùng Minh Khiết còn muốn nói gì đó nhưng thấy vẻ mặt không kiên nhẫn của Ân Hàn Tín, thì điều đó cũng tương đương với câu trả lời của anh.

Hai người bọn họ hiển nhiên cũng không dám nói gì thêm nữa mà chỉ vội vàng xoay người rời đi, Nhưng, lúc hai người bọn họ chuẩn bị đi thì bọn họ vẫn nhìn nhau bằng ánh mắt thù địch, như thể bọn họ thực sự coi người kia là đối thủ của mình.

Chỉ có điêu bọn họ không hề chú ý tới Trương Uyển Du đang ngồi trên sô pha vẫn luôn quan sát bọn họ từ nãy đến giờ.

Trương Uyển Du mới thực sự xem họ là đối thủ.

Đợi sau khi hai người đó rời đi, cô mới khẽ cười.

Ân Hàn Tín nhìn cô.

"Cười cái gì?"

"Cười hai đại mỹ nhân vừa nãy."

"Đại mỹ nhân nào? Không phải là hai cô gái sao?"

Trương Uyển Du: "..."

Trương Uyển Du chỉ Tăng Hiểu Thủy và Phù Minh Khiết vừa mới đi khỏi nói: "Chính là hai cô ấy đó, nghe nói hai người bọn họ là hai đại mỹ nhân của tập đoàn của anh."

Lúc nói câu này, Trương Uyển Du còn nghĩ đến cuộc thảo luận bàn tán khi nãy của các nhân viên trong công ty đột nhiên trong lòng cảm thấy khó chịu, mùi chua bao trùm cả phòng làm việc.

"Trong mắt của anh, bất kỳ người phụ nữ nào cũng không bằng một phần mười của em!"

Ân Hàn Tín nhìn Trương Uyển Du trâm ngâm một lúc lâu.

Trương Uyển Du: "..."

Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT