Lọc Truyện

Truyện Mật ngọt đời anh - Trương Uyển Du

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Mạnh Ninh quay đầu nhìn thấy Ân Hàn Tín, anh lắc lắc bộ quần áo trong tay.

Mạnh Ninh còn chưa kịp nói gì thì Ân Hàn Tín đã chau mày nói: "Đây là cái gì vậy? Xấu quá vậy!"

Mạnh Ninh: ".."

Sau khi nghe những lời Ân Hàn Tín nói, Nhiếp Tương Tư và Hoa Hoa lại tiếp tục cười phá lên, ngay cả Trương Uyển Du cũng phải cười theo.

Sau khi Mạnh Ninh thấy ba người phụ nữ cười không còn thể thống gì như vậy, mặt đen như đáy nồi, nghiến răng nghiến lợi lườm bọn họ.

"Cười cười cười, có gì đáng cười dữ vậy?"

Nhiếp Tương Tư cười đến nỗi chảy nước mắt.

Cô chỉ tay vào Mạnh Ninh muốn nói gì đó nhưng một lúc lâu sau vẫn không nói nên lời.

"Không, không được rồi, mắc cười chết tôi mất, Ninh hói, anh muốn chúng tôi phải nói gì? Anh muốn sỉ nhục chính mình sao?"

Trương Uyển Du cười lau nước mắt ở khóe mắt mình nói: "Mấu chốt là anh ấy muốn dâng bảo vật cho chúng ta, kết quả là, bị Ân tổng hỏi thẳng đây là cái gì."

Mạnh Ninh nhìn Trương Uyển Du với vẻ phẫn uất.

Trương Uyển Du một lúc sau mới có thể nhịn cười nói: "Ninh hói, tôi đã nói với anh từ lâu rồi, anh không thuộc về ngành thiết kế đâu."

Sau khi nghe ba người phụ nữ nói chuyện với nhau, Án Bác Thần lại một lần nữa khiến người khác phải kinh ngạc: "Quần áo như thế này mà cũng mặc được sao?"

Mạnh Ninh lại một lần nữa chịu đả kích: "..."

Nhiếp Tương Tư, Trương Uyển Du và Hoa Hoa lại một lần nữa cười phá lên, Nhiếp Tương Tư lân này còn phóng đại hơn nằm hẳn xuống sàn nhà.

"Ây da, cười chết tối mất, buồn cười quá"

Ân Hàn Tín cau mày nhìn bốn người trong phòng, vẫn không biết chuyện gì đang xảy ra.

"Chuyện đó, Ninh hói bây giờ đang là một nhà thiết kế thời trang, anh ấy may quần áo cho ba người chúng tôi, bộ quần áo mà anh vừa nhìn thấy là anh ấy thiết kế riêng cho em."

Ân Hàn Tín hiểu ra, hơi nhướng mày lên.

"Hóa ra là như vậy."

Mạnh Ninh tức giận cất bộ quần áo trở lại trong túi.

"Các người thật đúng là không có mắt nhìn, tôi không làm cho các người nữa, hừ!"

Nhiếp Tương Tư mỉm cười võ lên vai Mạnh Ninh.

"Các thiết kế cua anh cũng rất được, nhưng mà, loài ngươi như chúng tôi không thể nào mặc được, sao anh không đổi nghề đi, thiết kế cho động vật ấy, tôi thấy, nhất định sẽ thành một phong cách nóng bỏng!"

Mạnh Ninh: "..."

Anh gạt tay của Nhiếp Tương Tư ra.

"Cô bớt nói lời châm biếm tôi đi, Mạnh Ninh tôi nhất định sẽ trở thành một nhà thiết kế thời trang nổi tiếng, các cô cứ chờ đi."

Câu nói này của Mạnh Ninh lại khiến cho mọi người cười phá cả lên.

Chế giễu vẫn hoài chế giễu, sau khi mọi người cười xong, thì cũng bắt đầu xuất phát.

Trương Uyển Du ngồi lên xe của Ân Hàn Tín, mặc dù xe của Ân Hàn Tín rất sang trọng nhưng Nhiếp Tương Tư và Hoa Hoa đều rất hứng thú khi ngôi trên xe của Mạnh Ninh.

Bọn họ chỉ đang trêu đùa với nhau mà thôi, cho nên, cho dù bọn họ có muốn thử nghiệm cảm giác ngồi trên một chiếc xe hơi sang trọng là như thế nào thì họ cũng sẽ không thành bóng đèn ngôi chung xe với Trương Uyển Du.

Nhóm người bọn họ lái xe hơn một tiếng đồng hồ thì đến Binh Thủy Đàm.

Bởi vì trước đây Binh Thủy Đàm nổi tiếng có một hô nước, nước trong hô rất trong, về sau nước trong hồ cạn dần và Binh Thủy Đàm bắt đầu trở thành khu huấn luyện quân sự, bây giờ đã có một địa điểm tốt hơn nên Binh Thủy Đàm bị bỏ rơi, sau đó được một người giàu có mua lại, rồi trở thành một địa điểm giải trí cao cấp sang trọng.

Cho nên, một số địa điểm để huấn luyện quân sự lúc đó vẫn còn nguyên để mọi người có thể đến đây giải trí.

Rất nhiều người giàu có rất thích đến đây để vui chơi.

Trong bãi đậu xe bên ngoài của Binh Thủy Đàm, có rất nhiều xe hơi sang trọng đã được đậu sẵn ở đó.

Bởi vì nơi này tập hợp rất nhiều đại gia công tử, đương nhiên cũng có những thiên kim danh tiếng đến đây để câu rùa vàng, có không ít các thiếu nữ bước ra từ những chiếc xe hơi sang trọng, ăn mặc xinh đẹp rạng rỡ.

Lúc Ân Hàn Tín đến thì Nguyên Lăng và Hạ Cẩn Niên cũng vừa mới đến.

Từ xa, Nguyên Lăng và Hạ Cẩn Niên đều thấy xe cua Ân Hàn Tín vừa đến nơi, liên đi bộ đến nơi để xe của anh.

Đợi sau khi Ân Hàn Tín xuống xe, Nguyên Lăng và Hạ Cẩn Niên liên chào hỏi anh.

"Lão Nhị, không ngờ anh lại thật sự đến đây."

Nguyên Lăng vui mừng nhìn Ân Hàn Tín.

Ân Hàn Tín liếc nhìn anh ta, sau đó đi đến phía bên kia của chiếc xe, mở cửa cho Trương Uyển Du.

Trương Uyển Du vừa mới sắp xếp quần áo xong, thấy anh mở cửa xe cho cô, cô bỡ ngỡ bước xuống.

"Cảm ơn!"

Sau khi thấy Trương Uyển Du đứng bên cạnh Ân Hàn Tín, Nguyên Lăng vô thức nấp sau lưng Hạ Cẩn Niên.

Hạ Cẩn Niên đảo mắt nhìn Nguyên Lăng.

"Cô Trương, đã lâu không gặp!"

Hạ Cẩn Niên mỉm cười dịu dàng nhìn Trương Uyển Du chào hỏi.

Trương Uyển Du cũng mỉm cười nhìn Hạ Cẩn Niên và Nguyên Lăng.

"Hạ Thiếu, Nguyên Thiếu, đã lâu không gặp!"

Nguyên Lăng đứng sau lưng Hạ Cẩn Niên lẩm bẩm: "Ai đã lâu không gặp với cô chứ."

Hoa Hoa, Nhiếp Tương Tư và Mạnh Ninh cũng đậu xe xong, xuống xe đi sang phía bọn họ.

Trông thấy ba người bọn họ, Hạ Cẩn Niên hơi bất ngờ.

"Ba vị này là?"

Trương Uyển Du vội giới thiệu: "À, đây là bạn của tôi, Hoa Hoa, Nhiếp Tương Tư và Mạnh Ninh."

Sau đó, Trương Uyển Du lại chỉ tay về phía Nguyên Lăng và Hạ Cẩn Niên.

Trương Uyển Du còn chưa kịp mở miệng giới thiệu thì Nguyên Lăng đã tự giới thiệu bản thân mình trước.

"Cô Hoa, cô Nhiếp, tôi họ Nguyên, tên đúng một chữ Lăng.

Mọi người có thể gọi tôi bằng tên của mình, người bên cạnh tôi họ Hạ, các cô gọi là anh Hạ được rồi."

Nguyên Lăng cười tít mắt nhìn Hoa Hoa và Nhiếp Tương Tư.

Hoa Hoa và Nhiếp Tương Tư không giống với Trương Uyển Du, cả hai bọn họ đầu là mỹ nhân.

Trông thấy khuôn mặt nhiệt tình của Nguyên Lăng, Hoa Hoa và Nhiếp Tương Tư đều hơi ngại ngùng, bọn họ chỉ đơn giản gật đầu với Nguyên Lăng.

"Hóa ra hai vị này là bạn của cô Trương, chào các cô."

Hà Cận Niên mỉm cười giới thiệu bản thân: "Tôi là Hạ Cẩn Niên"

Hạ Cẩn Niên rất lịch thiệp và nhẹ nhàng điêu này khiến Lý Hoa và Nhiếp Tương Tư cảm thấy thoải mái hơn một chút.

"Chào anh Hạ!"

Hai người đều đồng thanh mở miệng.

Nguyên Lăng bất mãn đẩy Hà Cận Niên: "Lão đại, anh quá đáng quá rồi đấy, rõ ràng là tôi chào hỏi hai cô ấy trước."

"Đã đến hết rồi, vậy thì chúng ta vào trong."

Ân Hàn Tín nhàn nhạt nói.

Nói xong, anh và Trương Uyển Du đi về phía cổng chính.

"Được, vậy cô Hoa và cô Nhiếp, mời hai cô!"

Hạ Cẩn Niên mỉm cười làm động tác "Mời"

với bọn họ.

"Cảm ơn anh Hạ"

Nguyên Lăng: "..."

Nguyên Lăng tức giận đi theo phía sau mấy người bọn họ, bất mãn lẩm bẩm: "Thật đúng là quá đáng."

Mạnh Ninh bị người khác phớt lờ: "..."

Anh ấy cũng là một cá nhân mà, đừng loại trừ anh ấy như vậy chứ.

Mạnh Ninh khăn gói lau nước mắt đi theo sau mấy người bọn họ, trên vai mỗi người đều mang một cái túi.

Lý Hoa và Nhiếp Tương Tư đúng là phụ nữ, chẳng qua là đến đây để chơi thôi, mang nhiều đồ như vậy làm gì, nặng muốn chết.

Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT