Lọc Truyện

Truyện Mật ngọt đời anh - Trương Uyển Du

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Ân Hàn Tín nắm nhẹ tay Trương Uyển Du, nhẹ giọng an ủi: "Đừng sợ, có anh ở đây"

Nói xong, ánh mắt của Ân Hàn Tín rơi lên người Ứng Thiếu, một luồng khí lạnh toát ra từ người anh.

Ứng Thiếu run rẩy cả lên.

Anh chỉ tay vào Trương Uyển Du hét lên buộc tội cô: "Nói bậy, anh nhìn bộ dạng của tôi bây giờ là do bị cô ta đánh, căn bản là cô ta đơn phương đánh tôi, cái gì mà bị dọa sợ chứ, cô ta đang giả vờ đó."

Trương Uyển Du lập tức phản pháo: "Ứng Thiếu, anh đừng ngậm máu phun người, tôi còn không thể nhấc tay hay vai của mình lên sao có thể đánh anh thành bộ dạng như thế này được? Rõ ràng là anh đi bộ không cẩn thận tự mình ngã xuống đất!"

Ứng Thiếu: ".."

Ứng Thiếu nghe những lời này của Trương Uyển Du tức giận suýt chút nữa muốn ngất đi.

Anh chỉ có thể đặt hy vọng lên Ân Hàn Tín: "Ân thiếu, anh tuyệt đối không được tin cô ta nói xằng bậy, những gì cô ta nói đêu không phải sự thật, tôi bị cô ta đánh, thật sự là bị cô ta đánh đó, tôi không lừa anh đâu."

Ân Hàn Tín hừ lạnh nhìn Ứng Thiếu: "Ứng Thiếu, tại sao anh lại xuất hiện ở đây?"

Ứng Thiếu: "Tôi...

Tôi...

Tôi chỉ là...

Chỉ là..."

Anh ta căn bản không thể trả lời Ân Hàn Tín rằng anh ta đến đây để chặn Hoa Hoa, sau đó còn muốn bắt Trương Uyển Du đi để làm nhục Ân Hàn Tín.

Trả lời như vậy, chẳng khác gì đi tìm cái chết.

Một tia sáng lóe lên trong tâm trí anh, anh mở to mắt ngạc nhiên.

"Tôi chỉ là tiện đường đi qua đây, đúng đúng, là tiện đường!"

"Chỉ là tiện đường?"

Ân Hàn Tín cười khẩy: "Vậy chỉ là phế vật cậy vào quyền thế của gia tộc thì sao?"

Ứng Thiếu: "..

"

Mặt anh lập tức tái mét.

Khi nãy anh nói những lời này là do quá nóng giận và để tỏ vẻ mình là một cao nhân mà thôi, một lúc sau anh mới chợt nhận ra, không ngờ rằng, những lời này đều lọt cả vào tai Ân Hàn Tín.

"Cái đó...

Chuyện đó...

Ân thiếu, e răng anh đã nghe nhầm rồi, làm sao tôi có thể gọi anh là phế vật của gia tộc được chứ, anh là người cao quý nhất không ai sánh bằng ở Hải Thành chúng ta, năng lực của anh, tất cả mọi người ở Hải Thành đều công nhận, anh chính là vị thân của Hải Thành chúng tôi, cả Hải Thành và nhà họ Ấn đều phải trông dựa vào anh"

"Phải vậy không?"

"Đương nhiên là phải rồi!"

Ứng Thiếu gật đầu như giã tỏi, sợ rằng Ân Hàn Tín sẽ không tin.

"Nói như vậy thì đây là hiểu lâm sao?"

"Đúng đúng đúng, chỉ là hiểu lầm mà thôi!"

Ứng Thiếu được vệ sĩ riêng của mình đỡ dậy, anh ta ra hiệu cho người vệ sĩ, rồi nói với Ân Hàn Tín: "Chuyện đó, Ân thiếu, tôi còn bận việc, phải đi trước đây, hẹn gặp lại các anh vào ngày khác, hẹn gặp lại!"

Nói xong, hai người vệ sĩ liền kéo Ứng Thiếu đi.

Hai người vệ sĩ suýt chút nữa đã bế Ứng Thiếu đi, sau khi xoay người rời đi, Ứng Thiếu không ngừng thúc giục vệ sĩ của mình: "Đi nhanh lên, sao lại đi chậm như vậy, các anh không muốn ăn cơm nữa đúng không?"

Anh toàn tâm cho rằng chỉ cân mình nhanh chóng rời khỏi tầm mắt của Ân Hàn Tín thì sẽ an toàn.

Nguyên Lăng và Hạ Cẩn Niên cùng nhau nhìn vê hướng Ứng Thiếu rời đi, sau đó, ánh mắt rơi lên người Ân Hàn Tín.

Sau đó anh đi vào một góc tường gọi điện thoại, vì giọng của anh rất nhỏ nên không ai có thể nghe được anh nói gì.

Nhưng, Hạ Cẩn Niên nghe thấy trong khi Ân Hàn Tín nói chuyện có nhắc đến một chữ Ứng.

Thế này thì nhà họ Ứng phải trả giá rồi.

Ai lại để đứa con hoang đàng nhà mình đi chọc tức nhà quyên thế chứ, lại còn động đến Trương Uyển Du là người nhạy cảm nhất trong lòng Ân Hàn Tín.

Đợi sau khi Ân Hàn Tín nghe điện thoại xong quay lại, Trương Uyển Du vẫn luôn giữ một biểu cảm tự nhiên vô hại: "Hàn Tín, bây giờ chúng ta đi ăn cơm đúng chứ?"

Ân Hàn Tín kéo tay cô, ánh mắt trìu mến nhìn cô.

"Đi thôi."

Ân Hàn Tín và Trương Uyển Du đi trước, theo sau là Nhiếp Tương Tư và Hạ Cẩn Niên, và Hoa Hoa đi theo sau Nhiếp Tương Tư.

Nguyên Lăng nhanh chóng đuổi kịp Hoa Hoa, vừa định nói gì đó, Hoa Hoa đã cố ý nấp một bên Nhiếp Tương Tư, Nguyên Lăng muốn nói gì đó nhưng rồi cũng ngại ngùng yên lặng.

Mọi người đều đi cả rôi, Mạnh Ninh chạy hổn hển đến thở không ra hơi, vừa chạy vừa hét: "Mọi người đợi tôi với."

Anh vừa đi ra khỏi nhà vệ sinh, kết quả là đã không thấy ai rồi.

Bọn họ lúc nào cũng cho anh ra rìa, thật quá đáng mà.

Trước khi đi đến nhà hàng để dùng bữa thì bọn họ đều đã đặt bàn trước rồi.

Tuy nhiên, món ăn ở nhà hàng này mỗi ngày đều rất hạn chế, cho nên chỉ có thể chọn món trên thực tế.

Mọi người đều chọn món ở sảnh chờ dựa trên món ăn thực tế.

Hoa Hoa thích ăn thịt bò, vì vậy liên gọi một món thịt bò rồi đi đến phòng bao ngôi trước.

Cả Trương Uyển Du và Hạ Cẩn Niên đều gặp khó khăn trong việc lựa chọn món ăn, hai người cân nhắc rất lâu, Ân Hàn Tín đứng bên cạnh Trương Uyển Du để chọn món, trong khi Mạnh Ninh bị thu hút bởi những con tôm hùm Alaska.

Nguyên Lăng gật đầu chọn hai món mình thích nhất rồi cũng đi đến phòng bao.

Nguyên Lăng vừa đẩy cửa phòng bao bước vào thì đã thấy Hoa Hoa ngôi sẵn ở đấy, ánh mắt có vẻ ngạc nhiên khi nhìn thấy anh.

"Cô Hoa, cô chọn món rồi chứ?"

Hoa Hoa lịch sự mỉm cười gật đầu: "Tôi đã chọn rồi."

Nói xong, ánh mắt Hoa Hoa rơi lên cánh tay trái của Nguyên Lăng, trên mu bàn tay của anh vẫn quấn chiếc khăn tay của cô.

"À, đúng rồi, khăn tay của cô, tôi trả lại cho cô!"

Nguyên Lăng vội vàng cởi chiếc khăn tay ra, nhìn thấy vết máu dính trên đó, anh lại rút tay về: "Trên đây có dính máu của tôi, như thế này đi, đợi sau khi trở vê tôi giặt nó sạch sẽ rồi trả lại cho cô."

"Chỉ là một chiếc khăn tay thôi mà, anh Nguyên cứ việc vứt nó đi."

Nguyên Lăng hơi chau mày: "Vứt đi?"

"Đúng, vứt đi!"

Hoa Hoa nhàn nhạt cười.

Lúc này, Nhiếp Tương Tư và những người khác cũng đẩy cửa bước vào, Nguyên Lăng còn muốn nói gì đó nhưng không kịp mở miệng.

Tất cả mọi người đều đến rồi, phải một lúc lâu sau mới thấy Mạnh Ninh quay lại.

Hoa Hoa kỳ quái hỏi: "Ninh hói đâu? Sao anh ta còn chưa quay lại nữa?"

"Người lười đi tiểu nhiều! Chắc chắn là lại đi nhà vệ sinh rồi!"

Nhiếp Tương Tư phụt cười.

Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT