Lọc Truyện

Truyện Mật ngọt đời anh - Trương Uyển Du

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Anh là một nước có sự phân biệt chủng tộc vô cùng nghiêm trọng, chỉ cần tưởng tượng cũng biết, lúc đó nếu cô không đủ tiền trả thì không biết sẽ bị lăng mạ như thế nào.

Ân Hàn Tín vội vã nắm chặt tay Trương Uyển Du.

Trương Uyển Du đáp lại anh bằng một nụ cười rạng rỡ, ý là mọi chuyện đều đã qua cả rôi.

Lúc này, cửa bị đẩy ra.

Mạnh Ninh từ bên ngoài bước vào trong phòng, kích động hét lên: "Tôm hùm đến rồi!"

Vừa nói xong, tay áo của Mạnh Ninh đã bị cánh cửa nắm kéo lại.

Cùng với tiếng "Loảng xoảng", những con tôm hùm nằm trên đĩa đều rơi xuống đất.

Những con tôm hùm chờ đợi bấy nhiêu lâu bây giờ đã rơi hết xuống đất, những khuôn mặt ưu tú và khả ái nhất đều hôn lên mặt đất, đối với Mạnh Ninh mà nói đây đúng là một cú sốc khó vượt qua.

Anh dùng hai tay ôm lấy đầu: "A, tôm hùm của tôi, tôm hùm của tôi, sao các em lại có thể rời bỏ tôi đi như thế này?"

Mạnh Ninh ngồi xổm xuống đất, tay vuốt ve bụng những con tôm hùm, vẻ mặt buồn bã.

Trông thấy bộ dạng Mạnh Ninh như vậy, mọi người trong phòng bao nhìn nhau sau đó, mọi người đều không hẹn mà đồng loạt nhìn sang Trương Uyển Du.

Thấy mọi người đều đang nhìn chằm chằm vào mình, Trương Uyển Du cười ngại ngùng.

Cái tên Mạnh Ninh 2B này, ngay từ đầu cô làm bạn với anh ta như thế nào bây giờ ngay cả bản thân cô cũng không hình dung ra được.

"Chuyện đó, tầm nhìn của tôi ban đầu quá tệ rồi."

Mạnh Ninh đang ngồi xổm trên mặt đất nghe thấy Trương Uyển Du nói vậy thì vẫn chưa kịp phản ứng gì, còn tưởng rằng đang nói đến Hạ Thừa Luân, đột nhiên anh đứng dậy phàn nàn: "Ánh mắt của cô ban đầu quá tệ chỗ nào, là tệ quá mức mới đúng, cái tên cặn bã Hạ Thừa Luân đó vậy mà vẫn còn sống sờ sờ ra đó."

Trương Uyển Du: ".."

Nhưng khi thấy ánh mắt của Ân Hàn Tín bên cạnh cũng hơi thay đổi, Trương Uyển Du vội ngăn Mạnh Ninh lại.

"Ninh hói, tôm hùm của anh bị rơi cả rồi, không đi gọi món khác hay sao? Lúc nãy tôi vừa lên đã thấy người ta lên con tôm hùm còn lớn hơn cả con này!"

Trương Uyển Du nhắc nhở Mạnh Ninh.

"Tôi đi ngay!"

Mạnh Ninh nhanh chóng định thân lại sau đó xoay mình chạy như bay rời đi.

Sau khi Mạnh Ninh đi rồi, mọi người lại không hẹn mà không tiếp tục nói về đề tài Hạ Thừa Luân nữa.

Nhưng Trương Uyển Du biết, Hạ Thừa Luân là một nút thắt trong lòng Ân Hàn Tín.

Đang ăn nửa chừng, Ân Hàn Tín đứng dậy: "Mọi người dùng bữa, tôi đi nhà vệ sinh."

Trương Uyển Du nhìn theo sau Ân Hàn Tín.

Đợi sau khi Ân Hàn Tín đi được một lúc rồi, Trương Uyển Du lơ đãng đặt đũa xuống đứng dậy.

"Tôi cũng đi nhà vệ sinh."

Nói xong, Trương Uyển Du đứng dậy rời đi.

Đến cửa phòng nhà vệ sinh, Trương Uyển Du không vào trong mà đứng ở bên ngoài nhà vệ sinh nam đợi, không lâu sau, cuối cùng cô cũng đợi được Ân Hàn Tín đi từ bên trong ra.

*Sao em lại ở đây?"

Thấy Trương Uyển Du đứng ở ngoài cửa, Án Bác Thần không khỏi thấy kỳ lạ.

Trương Uyển Du khẽ chớp mắt.

"Nhớ anh!"

Nhiệt độ trong ánh mắt của Ân Hàn Tín trở nên ấm áp hơn, anh không kìm được cúi đầu hôn lên môi Trương Uyển Du.

Tất nhiên, trước khi môi của Ân Hàn Tín rơi xuống, Trương Uyển Du đã kịp thời né tránh nụ hôn của anh.

Sự né tránh của cô đã khiến ánh mắt của Ân Hàn Tín lóe lên một tia khó chịu.

Trương Uyển Du vội giải thích: "Đây là nhà vệ sinh, rất nhiều người qua lại, đợi về nhà rồi em sẽ bồi thường cho anh."

Ân Hàn Tín hắng giọng, ánh mắt nồng nhiệt nhìn cô: "Vậy chúng ta đi vê."

Trương Uyển Du: "..."

"Mọi người đều ở đây."

Kìm nén ngọn lửa trong lòng, giọng nói Ân Hàn Tín có hơi trâm thấp: "Đứng đây đợi anh, có gì muốn nói sao?"

"Chuyện đó, Hàn Tín, em..."

Trương Uyển Du mím chặt môi: "Em có một chuyện muốn nói với anh."

"Chuyện gì?"

Trương Uyển Du cảm thấy, chuyện có liên quan đến Ân Hàn Tín thì phải giải thích rõ ràng cho anh hiểu.

"Là chuyện của Hạ Thừa Luân, mặc dù trước đây em và Hạ Thừa Luân đã có hôn ước từ khi còn bé, nhưng bởi vì gia đình hai bên ở cách xa nhau nên từ nhỏ đến lớn đều rất ít gặp mặt, tổng cộng số lần gặp nhau không quá mười lần, hơn nữa, mỗi lần gặp nhau đều có người lớn hai bên."

Đồng tử của Ân Hàn Tín co rút lại.

Trương Uyển Du thấy phản ứng của Ân Hàn Tín, cô cắn chặt môi dưới.

"Em nói những chuyện này là muốn nói với anh rằng, mặc dù em đã có hôn ước với Hạ Thừa Luân, nhưng chúng em chưa bao giờ ở bên cạnh nhau như những tình nhân thực sự, đối với em mà nói, thì anh...

Mới chính là mối tình đầu của em!"

Ân Hàn Tín thâm cảm thấy phấn khích trong lòng, anh không quan tâm đến việc mình đang đứng ngoài nhà vệ sinh nữa mà trực tiếp cúi đầu hôn lên môi Trương Uyển Du.

Tâm trạng của Ân Hàn Tín đang cực kì tốt, tất cả mọi người đều hiển nhiên có thể nhận thấy được.

Bữa ăn trưa ban đầu là do Nguyên Lăng mời nhưng kết quả thì tới lúc tính tiền, Ân Hàn Tín đã thanh toán từ trước rồi.

Mặc dù không biết chuyện gì đã khiến tâm trạng của Ân Hàn Tín tốt như vậy nhưng Nguyên Lăng vẫn khôn ngoan chạy đến bên cạnh Ân Hàn Tín.

"Lão nhị! Lão Nhị!"

Thấy Nguyên Lăng liếc nhìn trộm mình: "Chuyện gì?"

"Gần đây tập đoàn Ân thị sẽ đầu tự vào một hạng mục ở Đại Kinh, trước mắt đang tìm kiếm một nhà hợp tác đầu tư và phát triển, hạng mục đó, đưa cho tôi được không?"

Trước đây anh đã từng gọi cho Ân Hàn Tín và nói qua chuyện này, nhưng bị Ân Hàn Tín từ chối.

Ân Hàn Tín chau mày.

Vừa muốn nói gì đó, Nguyên Lăng bên cạnh đã nói: "Chỉ cần anh giao hạng mục đó cho tôi, sau này tôi sẽ bao trọn tiệc cưới của anh và luật sư Trương."

"Được!"

Không ngờ rằng Ân Hàn Tín lại có thể đồng ý khẳng khái đến như vậy.

Nguyên Lăng kích động nhìn Ân Hàn Tín: "Lão nhị, anh đồng ý thật sao? Nói rồi đó, đồng ý rồi thì không được đổi ý đâu."

"Ngày mai anh cử người đến Ân thị đế bàn giao hợp đồng"

"Được được được!"

Nguyên Lăng vui vẻ cười toát cả miệng.

Anh chạy đến chỗ Hạ Cẩn Niên khoe: "Lão đại, lão đại, vừa nãy anh có nghe thấy gì không, Lão Nhị nói rồi, anh ấy sẽ giao hạng mục Đại Kinh cho tôi."

Hạ Cẩn Niên trợn trắng mắt.

Nếu như Nguyên Lăng không nói sẽ lo toàn bộ chi phí tiệc cưới của Ân Hàn Tín và Trương Uyển Du thì liệu Ân Hàn Tín có đồng ý giao hạng mục đó cho anh ta hay không? Chao ôi, người đàn ông đang yêu thật là khó hiểu! Buổi chiều, sau khi Trương Uyển Du và những người khác rời khỏi nhà hàng, Trương Uyển Du nhận thấy số lượng người đến Binh Thủy Đàm vào buổi chiều hình như đang nhiều hơn, hơn nữa...

hầu hết bọn họ đều là phụ nữ.

Điểm này, không biết là Trương Uyển Du có cảm nhận sai hay không.

Trương Uyển Du cầm thứ gì đó trên tay rồi đi vào nhà vệ sinh để rửa tay.

Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT