Lọc Truyện

Truyện Mật ngọt đời anh - Trương Uyển Du

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

"Bình tĩnh bình tĩnh, cho dù chân của cô có run cầm cập thì anh ấy nhất định cũng không nhìn tới cô đâu."

"Hừ, cô trang điểm dày như vậy, suýt chút nữa đã không nhìn ra được mặt cô nữa rồi, anh ấy có thể nhìn đến cô hay sao?"

"Các chị em, đừng tranh cãi với nhau, chúng ta đều đã bàn luận với nhau cả rồi, cạnh tranh công bằng, chúng ta đứng dây cãi nhau có được gì đâu, điều quan trọng là Ân Hàn Tín có thể nhìn trúng chúng ta hay không."

"Ừm ừm ừm, Ân Hàn Tín đẹp trai như vậy, cho dù có là qua đêm với anh ấy thôi tôi cũng lời rồi!"

Trương Uyển Du: "..."

Cho nên, đột nhiên cô thấy nhiều cô gái xuất hiện ở đây như vậy hoàn toàn không phải là tưởng tượng của cô, những người này quả nhiên là đến đây để câu đàn ông.

Ha ha, người đàn ông của Trương Uyển Du dễ câu như vậy hay sao? Một tia nguy hiểm lóe lên trong ánh mắt của Trương Uyển Du.

Khi Trương Uyển Du bước ra khỏi nhà vệ sinh, nhìn xa xa đã thấy không ít tiểu thử vàng ngọc đang chậm rãi tiếp cận Ân Hàn Tín rồi.

Nhìn thấy cảnh tượng này từ xa, Trương Uyển Du không khỏi nhíu chặt chân mày.

Quả nhiên, đàn ông quá xuất chúng cũng là một tội lỗi, cho dù anh không để ý đến những người khác thì cũng luôn có những cô gái khác tìm cách để được bám vào anh.

Làm bạn gái của một người đàn ông ưu tú như vậy, Trương Uyển Du cũng cảm thấy rất mệt mỏi.

Một cô gái e thẹn đến trước mặt Ân Hàn Tín.

"Anh Ân, tôi họ Liễu, nghe nói anh có tài bắn súng rất chuyên nghiệp, tôi có thể nào nhờ anh chỉ giáo một chút được không?"

Cô gái họ Liễu đi đến trước mặt Ân Hàn Tín, cơ thể của cô ấy cũng giống như họ của mình, yếu ớt mảnh mai đung đưa như cành liễu, tuy rằng dung mạo không có gì quá đặc biệt nhưng nhìn chung cũng có sức hấp dẫn riêng.

Ân Hàn Tín nhìn về cách đó không xa, dường như không nghe thấy cô Liễu nói gì.

Sau vài giây bối rối, cô Liễu cảm thấy một sự xấu hổ mà trước đây chưa từng trải qua, mặt cô lập tức trở nên trắng bệch.

Nguyên Lăng cười phá tan không khí ngại ngùng: "Cô Liễu, kỹ năng bắn súng của tôi cũng rất tốt đó, nếu không thì tôi dạy cô nhé?"

Cô Liễu căn chặt môi dưới, tức giận nhìn Ân Hàn Tín, dứt khoát từ chối Nguyên Lăng: "Không cần!"

Nói xong, cô xoay người rời đi.

Hạ Cẩn Niên nhìn Ân Hàn Tín.

"Hàn Tín, vừa nãy anh không nghe con gái người ta nói gì thật sao, hay là giả vờ không nghe?"

"Sao Uyển Du đi lâu vậy nhỉ?"

Ân Hàn Tín trả lời câu hỏi của anh.

Hạ Cẩn Niên: ".."

Anh than thở với Nguyên Lăng: "Tiểu Tam, chúng ta cũng đi tìm bạn gái thôi, kẻo bị mấy người này chọc tức mất."

Không lâu sau, Hạ Cẩn Niên nhận được một tin nhắn trong điện thoại.

Hạ Cẩn Niên cúi đầu nhìn điện thoại mình, ngay lập tức dùng tay che mắt.

"Mắt của tôi!"

Nguyên Lăng tò mò nghiên người sang nhìn: "Chuyện gì thế? Tin nhắn thế nào?"

Chỉ thấy, trên màn hình điện thoại của Hà Cẩn Niên là tin nhắn do Trương Uyển Du gửi đến, nội dung đại khái là, yêu cầu công khai một cuộc thi bắn súng, người thắng có thể hẹn hò với Ân Hàn Tín một ngày.

Nguyên Lăng: "..."

Mẹ kiếp, đây là ngụy trang thể hiện tình cảm mà.

Hai người bọn họ đều đã từng chứng kiến khả năng của Trương Uyển Du.

Khả năng dùng súng của Trương Uyển Du có thể nói là một trời một vực so với những tiểu thư suốt ngày chỉ biết biết uống trà, dạo phố.

Hoàn toàn có thể một tay giết sạch toàn bộ bọn họ, thảm sát bọn họ rồi lại tra tấn những cô gái đó bằng cách quang minh chính đại hẹn hò với Ân Hàn Tín một ngày.

Đây không phải là tra tấn người khác bằng thể hiện tình cảm thì là gì? Hạ Cẩn Niên đột nhiên vuốt cằm, nghiêng người về phía Nguyên Lăng.

"Tiểu Tam, nếu như tôi nhớ không nhầm thì cháu gái của lão tướng quân Hướng Hướng Thu Diệp cũng đến Binh Thủy Đàm, có đúng không?"

Nguyên Lăng gật đầu: "Ừm, tôi vừa nghe những người khác nói như vậy."

Hạ Cẩn Niên lại sờ sờ cằm, khóe miệng giương lên một cách kì lạ: "Vị Hướng tiểu thư này đã từng tỏ tình với Tiểu Nhị của chúng ta rồi, nhưng bị Tiểu Nhị từ chối thẳng thừng.

Có đúng không?"

"Đúng vậy, sao đột nhiên anh lại hỏi..."

Còn chưa nói xong, Nguyên Lăng đã mở to hai mắt, anh nhìn Hà Cẩn Niên bằng ánh mắt đầy hứng thú: "Lão đại, ý của anh là..."

Hạ Cẩn Niên hạ cằm nhìn về phía Nguyên lăng tức giận: "Anh liên lạc với người quen của Hướng tiểu thư hôm nay đến Binh Thủy Đàm, bảo cô Hướng sang bên đây, tôi nghĩ, cô Hướng có lẽ sẽ rất có hứng thú với cuộc so tài này."

Nguyên Lăng hai mắt sáng rỡ hào hứng nói: "Cô Hướng này là cháu gái của vị cựu tướng quân, hơn nữa từ nhỏ đã được huấn luyện trong quân đội, nghe nói, tài thiện xạ cũng rất xuất chúng, lần này...

Nhất định sẽ có kịch hay để xem rồi."

Hạ Cẩn Niên dùng cùi chỏ chọc vào eo anh ta để nhắc nhở: "Vậy thì anh còn không mau gọi điện đi?"

"Sao tôi phải gọi?"

Nguyên Lăng chau mày.

"Người tôi quen đều không quen cô ấy!"

Lý do này thật hoàn hảo, Nguyên lăng lập tức lấy điện thoại ra bấm một dãy số điện thoại.

Sau khi gọi điện xong, Nguyên lăng cười rạng rỡ.

"Lão đại, xong rồi, người tôi gọi vừa hay đi cùng với Hướng tiểu thư, bọn họ sẽ qua đây."

"Vậy thì không thành vấn đề."

Sau khi xác nhận rằng Hướng Thu Diệp sẽ đến, Hạ Cẩn niên đã mượn chiếc loa từ văn phòng rôi thông báo: "Các vị khách của Binh Thủy Đàm, bây giờ một cuộc thì bản súng sẽ được tổ chức tại đây, giới hạn phụ nữ dưới ba mươi tuổi, và trên mười tám tuổi sẽ được tham gia, người thắng sẽ được hẹn hò với Ân Hàn Tín một ngày."

Nghe Hạ Cẩn Niên nói như vậy, Ân Hàn Tín liên tỏ ra không hài lòng, mặt anh trâm xuống, gần từng chữ một: "Hạ, Cẩn, Niên!"

Hạ Cẩn Niên thấy Ân Hàn Tín giận dữ như vậy, liền vội đưa điện thoại sang cho Ân Hàn Tín: "Đừng tức giận, anh xem xem, đây là do Trương Uyển Du nhà anh gửi cho tôi!"

Sau khi thấy nội dung tin nhắn trong điện thoại của Hạ Cẩn Niên, biểu cảm của Ân Hàn Tín mới dịu đi một chút, anh tiếp tục đay nghiến Hạ Cẩn Niên.

Rất nhiều người cho rằng Hạ Cẩn Niên đang chơi mọi người một vố thôi, nhưng khi họ thấy Ân Hàn Tín thờ ơ trước hành động này của anh cũng bắt đầu kéo nhau đến báo danh.

Sau đó, Trương Uyển Du cũng xuất hiện trong đoàn người đến báo danh.

Hạ Cẩn Niên thấy Trương Uyển Du đến, liên đưa cây bút trên tay cho cô: "Vị tiểu thư này, mời cô điên tên "

Trương Uyển Du nhận cây bút, viết lên trên giấy tên của mình.

Một lúc sau, có tiếng bàn tán sôi nổi trong đám đông.

"À, tôi nhìn không nhầm chứ, đấy là cháu gái của lão tướng quân Hướng Hướng Thu Diệp đó sao?"

"Xong rồi, nếu như vị tiểu thư ấy thật sự đến thì e rằng tôi không còn cơ hội nữa rồi."

"Chúng ta vừa nhắc đến cô ấy đã kinh ngạc như vậy rôi, cô ấy rất lợi hại sao?"

Lên google tìm kiếm từ khóa ghientruyenchu.com để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT