Lọc Truyện

Truyện Mật ngọt đời anh - Trương Uyển Du

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

"Trong hào môn, người nào cũng luôn có một hai bí mật không thể nói ra với ai, tôi không nói với cô đương nhiên là có lý do của tôi"

Đột nhiên Trương Uyển Du nghiêm nghị: "Cô Cố, tôi muốn nhắc nhở cô một câu, sức khỏe của bà nội tôi hiện tại không được tốt, nếu như chuyện này có liên quan đến cô dẫn đến việc bà nội tái phát bệnh cũ thì tôi nghĩ cô không đảm đương nổi trách nhiệm này đâu.

Cố Thư sắc mặt tái nhợt, cơ thể khẽ run lên.

Nếu như bởi vì cô mà Ân lão phu nhân gặp nạn thì chắc chắn cả nhà họ Ân sẽ không bỏ qua cho cô.

Theo những gì Trương Uyển Du nói, Trương Uyển Du có lẽ chính là cháu gái của Ân lão phu nhân, nếu không thì sao Ân lão phu nhân và Ân Hàn Tín lại có thể yêu quý cô nhiều như vậy được.

"Tôi...

Tôi cũng chỉ là...

hiếu kỳ mà thôi"

"Hiếu kỳ?"

Trương Uyển Du gắn từng chữ một: "Theo những gì tôi biết thì nhà họ Cố đang tham gia đấu thầu một dự án, nhưng mà nhà họ Cố không đủ tư cách để thầu dự án này, nếu như bí mật của nhà họ Cổ bị lộ ra ngoài, Cố tiểu thư nghĩ kết quả sẽ như thế nào?"

"Cô...

Cô nói bậy, nhà họ Cố chúng tôi...

"À, trên tay tôi có bảng chứng hay không thì còn phải để xem cô Cố thế nào"

Cố Thư kinh hãi nhìn Trương Uyển Du.

Trương Uyển Du trước mắt cô, dường như không phải là một cô gái hiền lành vô tội mà là một con quỷ ăn thịt người.

Làm sao Trương Uyển Du có thể biết được bí mật đó? Nếu như bí mật ấy bị lộ ra ngoài thì nhà họ Cố các cô không những không được tham gia đấu thầu mà e rằng còn phải vướng vào một vụ kiện, điêu này ngăn cản vị trí của nhà họ Cố trong Hải Thành trong tương lai.

Cố Thư nhếch môi, mỉm cười.

"Ha ha, Lạc Lạc tiểu thư, cô đang nói cái gì vậy, đương nhiên là tôi muốn tốt cho Ân lão phu nhân rồi, vừa nấy tôi chỉ là...

Đùa với cô mà thôi, mong rằng Lạc Lạc tiểu thư sẽ không bận tâm chuyện này"

Trương Uyển Du nhàn nhạt liếc nhìn cô.

"Cô Cố, bây giờ cũng không còn sớm nữa, muộn thế này rồi cô còn ở bên ngoài, cô chú trong nhà cô ắt hẳn đang rất lo lắng cho cô, hơn nữa tôi cũng hơi mệt rồi, chuẩn bị lên lầu nghỉ ngơi"

Cố Thư vội vàng đứng dậy: "Lac Lạc tiểu thư, vậy cô đi nghỉ trước đi, tôi về trước đây, hôm khác tôi lại đến thăm!"

Trương Uyển Du mỉm cười tít mắt nhìn Cố Thư đứng dậy rời đi.

Sau khi dáng người của Cố Thư đã biết mất ngoài cửa, Trương Uyển Du mới thở phào nhẹ nhõm ngã mình trên sô pha.

Trước mắt có thể kiềm được Cố Thư một thời gian, trong khoảng thời gian ngắn ngủi này, Cố Thư không thể đến nhà họ Ân nói chuyện vô nghĩa nữa.

Ân lão phu nhân uống thuốc rồi quay lại lầu một.

"À, Lạc Lạc, tiểu thư Cố đâu?"

"Cô ấy à, người nhà cô ấy gọi điện cho cô ấy lo lắng cho sự an toàn của cô ấy nên cô ấy xin phép về trước rồi, còn bảo con báo lại cho bà nội một tiếng!"

Trương Uyển Du nói dối không khỏi đỏ mặt, tim cũng đập nhanh hơn.

"Là như vậy sao."

"Bà nội, cũng không còn sớm nữa, bà cũng mau đi nghỉ ngơi đi, những chuyện khác cứ giao cho cháu được rồi "

Ân lão phu nhân che miệng ngáp.

"Được rồi, vậy bà lên ngủ trước."

Thấy Ân lão phu nhân như vậy, Trương Uyển Du đột nhiên khẽ động lòng, cô gọi bà.

"Bà nội..."

Án phu nhần quay đầu: "Sao thế?"

Cổ họng Trương Uyển Du hơi khó chịu, mấy phút sau vẫn không nói được câu nào: "Bà nội, cháu muốn hỏi bà một chuyện."

Ân phu nhân mỉm cười nhìn Trương Uyển Du, kéo tay cô.

"Lạc Lạc của bà có tâm sự sao? Nói cho bà nội nghe nào."

Trương Uyển Du nhìn khuôn mặt tràn đầy yêu thương của Ân lão phu nhân, tim đập rộn ràng.

Ân lão phu nhân đối xử với cô như cháu gái ruột của bà, nhưng mà...

Cô vẫn luôn lừa dối bà, bây giờ cô lại còn đang yêu Ân Hàn Tín, lại càng cảm thấy bản thân có lỗi khi lừa bà, bởi vậy mà cô cảm thấy rất khó chịu.

"Bà nội, cháu muốn hỏi bà...

Nếu như, cháu nói là nếu như, nếu như cháu gạt bà, thì bà có giận không?"

Ân lão phu nhân vẫn nhìn Trương Uyển Du, cánh tay khẽ động, bà mỉm cười nói: "Đương nhiên là không rôi, cháu là cháu gái bảo bối của bà, cho dù cháu có gạt bà chuyện gì thì bà cũng sẽ không giận cháu."

Trương Uyển Du cảm thấy ngột ngạt và đau đớn từ tận đáy lòng.

"Vậy bà nội, nếu như...

Chuyện này rất nghiêm trọng, thì bà vẫn chấp nhận tha thứ cho cháu sao?"

"Đứa trẻ ngốc này!"

Ân lão phu nhân nhìn cô bằng ánh mắt kiểng trách: "Còn nói như vậy nữa, đương nhiên bà sẽ tha thứ cho cháu rồi"

"Vậy...

nếu như..."

Trương Uyển Du cắn chặt môi dưới: "Nếu như cháu không phải là cháu ruột của bà, thì bà vẫn còn thương cháu chứ?"

Nói xong, hai mắt Trương Uyển Du nhìn chằm chằm vào khuôn mặt Ân lão phu nhân, trái tim cô rất căng thẳng, căng thẳng đợi câu trả lời của Ân lão phu nhân.

Ân lão phu nhân nghiêm túc nhìn vào đôi mắt Trương Uyển Du, không khỏi thở dài.

"Sẽ chứ, nhất định sẽ rồi!"

Ân lão phu nhân âu yếm nhìn Trương Uyển Du, bà nghĩ rằng Trương Uyển Du đang cố tình làm nũng với mình chứ không nghĩ gì thêm.

"Thật sao?"

"Đương nhiên là thật rồi, bà nội sao có thể lừa cháu được? Cho dù cháu không phải là cháu gái ruột của bà, bà cũng sẽ rất yêu thương cháu."

Trương Uyển Du cảm thấy nhẹ nhõm hơn mấy phần, hai tay ôm chặt ấy eo bà.

"Cảm ơn bà nội!"

Vừa nói xong, Trương Uyển Du lại một lần nữa chạm vào eo bà.

Ân lão phu nhân bị Trương Uyển Du chạm vào nhất thời liền cảm thấy hơi ngứa, vội gỡ tay cô ra.

Trương Uyển Du nhìn chằm chằm vào khuôn mặt bà: "Bà nội, cháu đã từng nói, bây giờ bà ăn cơm chỉ được ăn 80% bữa ăn, và thời gian khác trong ngày không được ăn thêm đồ ngọt và món ăn có thịt đúng chứ?"

Vừa nãy cô vừa chạm vào eo Ân lão phu nhân thấy bà béo lên một chút.

Ân lão phu nhân lập tức rụt cổ lại và đưa mắt nhìn tứ phía, rồi liếc về hướng cầu thang.

Bà quay người về hướng cầu thang rồi dụi dụi mắt mình: "Ây da, sao đột nhiên bà lại buồn ngủ thế này, bà lên lâu nghỉ ngơi trước đây, trời cũng không còn sớm nữa, Lạc Lạc, cháu cũng mau đi ngủ đi, đừng thức quá khuya đó nhé!"

Trương Uyển Du: ".."

Trương Uyển Du sốt ruột nhìn theo bóng lưng Ân lão phu nhân.

Người già trên 60 tuổi, rất dễ bị huyết áp cao, hơn nữa mặc dù Ân lão phu nhân không béo, nhưng nếu ăn nhiều món ăn chứa đường và thịt thì sẽ dẫn đến việc lipid trong máu cao.

Xem ra, bắt đầu từ ngày mai cô phải thường xuyên gọi điện hỏi thăm và dặn dò Ân lão phu nhân rồi.

Cô cũng đi theo sau Ân lão phu nhân lên lầu, còn chưa lên đến lầu trên thì đã thấy người nào đó đang đứng ở một góc cầu thang, nhìn cô bằng ánh mắt nặng trịch.

Trương Uyển Du đột nhiên dừng bước, rồi lại bước lên lâu.

"Không phải là anh phải làm việc sao?"

"Làm xong rồi"

Ân Hàn Tín vươn tay nắm lấy tay cô, kéo cô vào lòng mình, nhưng Trương Uyển Du đã nhanh chóng phản ứng và đẩy anh ra.

Cô đưa mắt cảnh giác nhìn xung quanh.

Ân Hàn Tín mỉm cười một lần nữa kéo cô vào lòng mình.

Lên google tìm kiếm từ khóa Ghiền truyện chữ (Ghien_truyen_chu_com) để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT