Lọc Truyện

Truyện Mật ngọt đời anh - Trương Uyển Du

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Những lời châm biếm của Lý Giai Giai càng khiến cho Hàn Phương Hoa tức giận thêm, dường như toàn thân đều tức giận nổi lửa.

Nếu như không có bằng chứng vậy thì cô sẽ thua kiện.

Sau khi thua kiện thì tập đoàn Hàn Thị các cô xem như toi rồi.

Nói không chừng sẽ thật sự giống như lời Lý Giai Giai nói, Trương Uyển Du không muốn giúp cô mà cổ ý giúp Lý Giai Giai.

Nếu không thì Trương Uyển Du tại sao không sớm nói việc mình không có bằng chứng, sớm không nói muộn không nói, bây giờ mới đột nhiên nói chẳng khác gì cố ý cản đường cô? Ngay cả khi cô có tìm một vị luật sư khác thì vẫn tốt hơn là Trương Uyển Du.

"Angel Trương chẳng qua cũng chỉ như vậy mà thôi, tôi còn nghĩ rằng hôm nay sẽ có kịch hay gì đó để xem"

"Hợp đồng và bằng chứng nhận sáng chế đều nằm trong tay tập đoàn Lý thị, làm sao có thể lật ngược tình thế được?"

"Phiên tòa ngày hôm nay, Tập đoàn Lý thị thẳng chắc rồi"

Đổi diện với sự chế giễu của tất cả mọi người, Trương Uyển Du vẫn than nhiên bình chân như vại, như thể cô không nghe thấy gì.

Lý Giai Giai ở phía đối diện vẫn thầy chưa đủ, lại một lần nữa châm chọc.

"Hàn Phương Hoa, cô sớm nói giải hòa thì không phải ổn thỏa rồi sao? Mọi người hà cớ gì phải đem chuyện này ra tòa làm lớn chuyện như vậy, nói thế nào thì tôi và cô cũng là chị em, cô luật sư Angel Trương này chính là thay tôi xuất hiện đấy"

Câu nói này lại càng giống như xát thêm muối vào vết thương lòng của cô, cô tức đến nỗi suýt ngất đi.

Chuyện này đang xảy ra ở tòa án nếu không thì có lẽ cô đã xé Trương Uyển Du ra thành từng mảnh rồi.

Lễ ra cô không nên tin Trương Uyển Du, không nên.

Kết quả là công ty cũng phải vào cuộc.

Trong lúc Hàn Phương Hoa đang vô cùng khó chịu thì Trương Uyển Du bình thản nói: "Thưa thẩm phán, mặc dù tôi không có bằng chứng gì trong tay, nhưng mà...

Tôi có bằng chứng khác, có thể chứng minh rằng thân chủ của tôi đang sử dụng bằng chứng minh sáng chế một cách hợp pháp!"

"Hả? Bảng chứng gì?"

Trương Uyển Du cười kỳ quái: "Bằng chứng này.

Thật ra...

Đang nằm trên tay quý thẩm phán!"

Thẩm phán chau mày hỏi: "Nằm trong tay tôi?"

"Đúng!"

Trương Uyển Du gật đầu: "Sau khi thẩm phán mở hợp đồng trên tay ra có thể cho mọi người biết bên trong có gì được không?"

Thẩm phán nghi ngờ mở trang đầu tiên của hợp đồng, lúc nhìn thấy nội dung trên giấy, sắc mặt hơi thay đổi.

Lý Giai Giai và Phùng Đại Trạng sau khi thấy biểu cảm của thẩm phán liền cảm thấy nghỉ ngờ trong lòng, không biết thẩm phán đã nhìn thấy cái gì mà biểu cảm lại đột nhiên thay đổi như vậy.

Sau đó, thẩm phán chiếu nội dung của trang đầu tiên lên bằng máy chiếu.

Nội dung của tờ giấy xuất hiện trên màn hình lớn.

Tuy nhiên, sau khi mọi người trông thấy tiêu đề nội dung thì ai nấy cũng lấy làm kinh ngạc.

Đê mục ghi: Hợp đồng chuyển nhượng quyền sáng chế.

Lý Giai Giai kinh ngạc đứng bật người dậy, hoài nghi nhìn về mấy chữ chuyển nhượng quyền sáng chế to đùng trên màn hình lớn.

Sao lại là hợp đồng chuyển nhượng? Các điều khoản ở phía dưới hợp đồng đã ghi rất rõ rằng, hợp đồng Lý thị đã đồng ý chuyển giao vô điều kiện bằng sáng chế và phát triển sản phẩm chăm sóc da cho tập đoàn Hàn Thị, chuyển nhượng vô điều kiện! Mấy chữ này đập vào mắt khiến con ngươi Lý Giai Giai co rút.

"Chuyện này sao có thể xảy ra được, công ty của chúng tôi không thể nào đồng ý chuyển nhượng bằng sáng chế và nghiên cứu vô điều kiện cho tập đoàn Hàn Thị được, hợp đồng này là giả, nhất định là giả, là bọn họ cố ý ngụy tạo để hãm hại tập đoàn Lý thị chúng tôi!"

Lý Giai Giai lớn tiếng hét lên.

Thẩm phán cau mày gõ búa một cái: "Nguyên đơn, xin hãy kiềm chế cảm xúc của mình"

Phùng Đại Trạng cũng căng thẳng đứng dậy.

"Thẩm phán, chuyện là thế này, hợp đồng này nhất định có vấn đề, chắc chắn là bị người khác đánh tráo rồi, nếu không thì chúng tôi không thể nào đưa ra loại bằng chứng như vậy được!"

Phùng Đại Trạng nhìn người đối diện: "Và điều này chỉ có thể là do bị cáo đã đánh tráo hợp đồng của chúng tôi"

Trương Uyển Du mỉm cười đứng dậy.

"Thưa thẩm phán, hợp đồng này đã được lập biên bản, và bộ phận liên quan đã hoàn tất chuyển nhượng hợp đồng sáng chế cho thân chủ tôi, sau khi ngài kiểm tra một lần nữa thì có thế lập tức đưa ra kết quả cuối cùng"

Thẩm phán gật đầu.

Sau đó, thẩm phán ra lệnh cho người bên cạnh gọi điện thoại cho bộ phận sáng chế bởi vì vụ án đang được xét xử công khai nên mọi người đều có thế nghe được nội dung cuộc điện thoại là gì.

Sau khi liên lạc được với bên kia, từng cái tên trên hợp đồng chuyển nhượng quyền sáng chế đều được xác nhận.

Cuối cùng, sau khi đối phương kiểm tra một lúc: "Việc xác minh đã hoàn tất, mười một quyền sáng chế vừa nêu quả thực đã hoàn tất quá trình chuyển giao, hơn nữa...

Việc chuyển giao đã hoàn thành từ tháng chín nửa cuối năm trước."

Vừa dứt lời, tất cả mọi người trong phiên tòa đều không khỏi kinh ngạc.

Lý Giai Giai vẫn không tin hét lên: "Không thể nào, công ty chúng tôi chưa từng thực hiện bất kỳ vụ chuyển nhượng nào, cô là kẻ nào? Nhất định là cô đã bị Hàn Phương Hoa mua chuộc, có đúng không?"

Người trong bộ phận sáng chế nghiêm trang nói: "Vị tiểu thư này, tất cả những gì tôi nói cô đều có thể tìm thấy trên trang web về bằng sáng chế.

Là một công chứng viên của quốc gia, tôi không thể nhận hối lộ từ bất kì ai, cô nói vậy chẳng khác gì đang xúc phạm tôi nặng nề"

Mọi người ở đây nói vài câu an ủi rôi đổi phương mới cúp máy.

Sau khi kết thúc cuộc gọi, thẩm phán nhìn Lý Giai Giai: "Nguyên đơn, bây giờ tất cả bằng chứng đều rất rõ ràng, chứng minh rằng bằng sáng chế của tập đoàn Lý thị đã chuyển giao cho tập đoàn Hàn Thị, không biết nguyên đơn còn bằng chứng gì khác để chứng minh quyền sáng chế này thuộc về tập đoàn Lý thị hay không?"

Lý Giai Giai yêu ớt ngồi xuống ghế.

Bây giờ cô còn có thể có bằng chứng gì chứ? Những bằng chứng có thể chứng minh cô đều đã đưa ra cả rồi, bây giờ...

Đột nhiên bị như vậy, những bằng chứng đó căn bản cũng là vô dụng mà thôi.

Lý Giai Giai siết chặt tay Phùng Đại Trạng bên cạnh: "Phùng Đại Trạng, không phải anh đã nói nắm chắc phần thắng trong tay rồi sao? Sao anh lại nói như vậy?"

Phùng Đại Trạng: "...

Hiện tại bộ phận sáng chế đã xác nhận rồi, tất cả những quyền sáng chế của Mô Thị đều đã được chuyển giao cho Hàn Thị, bây giờ cho dù có nói cái gì thì cũng vô dụng mà thôi.

Thẩm phán: "Mời luật sư của bị cáo nói"

Trương Uyển Du mỉm cười đứng dậy: "Thưa thẩm phán, mặc dù thân chủ của tôi đã có được chứng chỉ sáng chế liên quan nhưng nguyên đơn vẫn không chịu trả lại bằng sáng chế, điều này đã khiến cho thân chủ của tôi mãi vẫn không có được bằng sáng chế của mình.

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT