Lọc Truyện

Truyện Mật ngọt đời anh - Trương Uyển Du

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Vừa nãy cô còn suy nghĩ lần này công ty cô xem như toi rồi, không ngờ räng chỉ một phút sau, tất cả bằng chứng đột ngột đều chĩa mũi dùi về phía tập đoàn Lý thị, hoàn toàn đảo ngược tình thế.

Lúc này, cô vẫn có chút bối rối, chỉ vì ngay cả bản thân cô cũng không biết, hợp đồng hợp tác nguyên bản tại sao lại bị đổi thành hợp đồng chuyển giao quyền sáng chế.

Bời vì bên phía Lý Giai Giai đã không cung cấp được thêm bằng chứng mới cùng với lời khai cá nhân của bộ phận sáng tạo, tất cả các bằng sáng chế đều thuộc về tập đoàn Hàn Thị.

Lúc này thẩm phán chính thức tuyên bổ tập đoàn Lý thị thua kiện, sau khi tuyên án phải xác định mức bồi thường cụ thể.

Khi thẩm phán tuyên bố Lý Giai Giai thua kiện, Hàn Phương Hoa vẫn còn cảm thấy hơi bối rối.

Đợi đến sau khi ra khỏi tòa án, Hàn Phương Hoa mới kích động kéo bả vai Trương Uyển Du: "Angel Trương, vậy là chúng ta thẳng rồi sao? Thật sao?"

Trương Uyển Du mỉm cười đáp: "Đúng vậy!"

Hàn Phương Hoa hạnh phúc đến nỗi không kiềm chế nỗi mình.

"Đã thắng rồi, thật là tốt quá, tôi còn tưởng mình thua chắc, không ngờ rằng lại thắng thật!"

Nói xong, Hàn Phương Hoa lập tức lấy điện thoại gọi điện cho chủ tịch.

Ngay sau khi Hàn Phương Hoa kết thúc cuộc điện thoại, Lý Giai Giai và đội luật sư của cô cũng đúng lúc đi ra khỏi tòa án, sắc mặt Lý Giai Giai lúc này đã tái nhợt.

Vừa thấy Lý Giai Giai đi ra ngoài, Hàn Phương Hoa liền đắc ý đi đến trước mặt cô.

"Ha, đây không phải là Lý tiểu thư của chúng ta hay sao? Sắc mặt sao lại kém thế này?"

Lý Giai Giai căm phẫn nhìn Hàn Phương Hoa: "Hàn Phương Hoa, cô đừng vội đắc ý, tập đoàn Lý thị chúng tôi nhất định sẽ phục thù, tuyệt đối không để âm mưu của các người thành công dễ dàng như vậy đâu "

Hàn Phương Hoa cười ha ha nói: "Đại tiểu thư à, bây giờ tất cả các bằng chứng đều quá rõ ràng rồi, những quyền sáng chế đó đều thuộc về tập đoàn Hàn Thị chúng tôi, cho nên, mong cô Lý trả giấy chứng nhận cho chúng tôi càng sớm càng tốt, nếu không thì tập đoàn Hàn Thị chúng tôi sẽ kiện các cô ra toàn đấy"

"Côi"

Lý Giai Giai tức giận lườm Hàn Phương Hoa, tức đến nỗi run cả người.

Nhưng mà bây giờ tất cả các bằng chứng đều chỉ ra rằng tập đoàn Lý thị đã vi phạm bằng sáng chế của tập đoàn Hàn Thị.

Cô cũng không thế nào tranh luận với Hàn Phương Hoa được.

Khi đi đến bên cạnh Trương Uyển Du, Lý Giai Giai còn cố tính đụng trúng cô.

Kết quả, Trương Uyển Du khéo léo né được, khi cô né sang một bên, chân của cô móc vào ống quần Trương Uyển Du và cả người Lý Giai Giai ngã nhào về trước.

Phùng Đại Trạng đứng trước mặt cô cách đó không xa, khi cô ngã xuống, Lý Giai Giai còn vô thức nắm ống quần của Phùng Đại Trạng, xé một mảng.

Lý Giai Giai nằm rạp xuống đất vì xấu hố.

Vừa định đứng dậy cô đột nhiên cảm thấy không khí xung quanh yên lặng lạ thường, cũng như những ánh mắt như thiêu đốt từ tử phía đang đổ dồn về phía mình.

Cô chau mày nhìn quanh quất quan sát, tâm mắt cô đụng phải đôi chân trần của một người đàn ông, còn trong tay cô là vải từ chiếc quần tây nam, ánh mắt cô còn chạm phải mép một chiếc quần lót nam màu đỏ.

Cô kinh ngạc trong ba giây, đột nhiên hiểu ra được chuyện gì đang xảy ra, cô hét lên rồi vứt chiếc quần trong tay sang một bên, thậm chí còn quên cả việc đứng dậy, xoay người chui ra sau túm lấy mắt cá chân của Hàn Phương Hoa.

Hàn Phương Hoa chán ghét dời mắt cá chân sang một bên.

Sau khi tất cả mọi người đều chứng kiến chiếc quần đùi màu đỏ của Phùng Đại Trạng được mấy giây thì cuối cùng anh ta cũng có phản ứng.

Sắc mặt anh ta tái nhợt trong giây lát, vội vén quần mình lên, rồi quay lưng lại thất lại thắt lưng.

Các trợ lý của tập đoàn Hàn Thị trông thấy cảnh tượng đó đều bật cười thành tiếng, trợ lý luật sư của Phùng Đại Trạng cũng muốn cười nhưng nể thân phận của Phùng Đại Trạng nên mới không cười thành tiến, nhịn cười đến nội thương.

Khi Lý Giai Giai đứng dậy, cơ thể cô vẫn không thể ngừng run rẩy, cô không dám nhìn vào ánh mắt của người khác vì cô biết ai cũng đang nhìn cô bằng ánh mắt chế nhạo.

Cô nghiến răng nghiến lợi nhìn Trương Uyển Du.

Đúng là gặp quỷ mà, vừa nấy rõ ràng là cô muốn xô Trương Uyển Du ngã, kết quả...

Sao lại thành cô ngã bẹp xuống đất thế này? Thật là kỳ quái.

Cuối cùng, Lý Giai Giai nhìn Trương Uyển Du như thể nhìn một con quỷ và rời khỏi tòa án với tâm trạng tôi tệ.

Sau khi ra khỏi tòa án, Trương Uyển Du liền gọi điện cho Ân Hàn Tín, Ân Hàn Tín gân như ngay lập tức bắt máy của cô.

Trương Uyển Du ngồi lên xe, khởi động động cơ.

"Muốn đi đâu ăn cơm?"

Ân Hàn Tín hỏi.

Trương Uyển Du khẽ đảo mắt: "Anh không hỏi em kết quả phiên tòa hôm nay thế nào sao?"

Ân Hàn Tín mỉm cười nói với cô: "Kết quả còn cần phải hỏi sao, vụ án có Trương Uyển Du nhất định thắng chắc"

Trương Uyển Du: ".."

Anh cũng quá tin tưởng cô rồi.

Thấy Trương Uyển Du đang nhìn mình chằm chằm, Ân Hàn Tín hơi nhướng mày: "Sao thế?"

Trương Uyển Du cau có: "Một chút ngạc nhiên cũng không cói"

"Đúng rồi, Uyển Dư, vụ án hôm nay thế nào? Thắng rồi sao?"

Ân Hàn Tín sắc mặt nghiêm trọng nhìn cô.

Trương Uyển Du: ".."

Thay đổi sắc mặt cũng quá nhanh rồi.

Trương Uyển Du khẽ ho một tiếng.

"Haiz, thẳng rồi"

"Chúc mừng em, để chúc mừng em thắng kiện, hôm nay anh mời em ăn cơm nhé, em muốn đi đâu ăn?"

Trương Uyển Du: ".."

Làm thế nào có thể thay đổi nhanh chóng như vậy được! Cuối cùng, Ân Hàn Tín và Trương Uyển Du đến một nhà hàng ẩm thực Hồ Nam.

Trong quá trình đi đến nhà hàng, Ân Hàn Tín liên tục nhận điện thoại từ công ty khiến Trương Uyển Du không khỏi cảm thấy có lỗi.

Sau khi gọi món, Trương Uyển Du chau mày nhìn Ân Hàn Tín trong khi chờ món.

"Hàn Tín, thật ra anh không cần phải thường xuyên ăn trưa với em như thế này!"

Sau khi xác nhận mối quan hệ giữa cô và Ân Hàn Tín, mỗi buổi trưa Ân Hàn Tín đều đi ăn cùng cô, cho dù cô ở đâu anh cũng sẽ mau chóng đến bên cạnh cô, điều này khiến Trương Uyển Du thấy xấu hổ trong lòng.

"Không muốn gặp anh sao?"

"Đương nhiên không phải vậy rồi!"

Trương Uyển Du nói hết những lo lắng trong lòng: "Một người quản lý một tập đoàn lớn như vậy, một ngày bình thường cũng phải có rất nhiều chuyện phải giải quyết, như vậy thì anh sẽ rất mệt"

Ân Hàn Tín rót trà cho cô: "Bây giờ em không ở nhà họ Ân nữa, trừ buổi trưa ra, chúng ta rất khó gặp mặt nhau, hơn nữa dù anh có không ở công ty thì công ty cũng không thể phá sản được, cho dù công ty có phá sản đi chăng nữa thì anh vẫn có thể nuôi được em, không cần phải lo chuyện sau này chúng ta phải uống gió Đông Bắc đâu!"

Nói xong, Ân Hàn Tín đấy ly trà sang cho cô.

Trương Uyển Du: ".."

Trương Uyển Du nhanh chóng cúi đầu nhấp trà trong ly: "Ừm, mùi vị của loại trà này không tồi"

Trương Uyển Du vừa mới nói xong, điện thoại trong tay cô liền reng lên.

Là Tân Mộ Bạch gọi.

Tân Mộ Bạch gọi điện cho cô làm gì? Trương Uyển Du nghe máy.

"Alo?"

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghien.truyenchu. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT