Lọc Truyện

Truyện Mật ngọt đời anh - Trương Uyển Du

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

"À, tôi đang.."

Trương Uyển Du nói địa chỉ nhà hàng bọn họ đang dùng bữa cho Tân Mộ Bạch.

Tân Mộ Bạch: "Chỗ này cách tôi rất gần, tôi sang ngay"

Trương Uyển Du: ".."

"Sao thế? Ai gọi thế?"

Trương Uyển Du nuốt một ngụm nước bọt: "Ừm, cháu trai của anh"

"Nó gọi điện cho em làm gì?"

"Không biết, nhưng mà, cậu ấy nói là cậu ấy sẽ sang đây ngay...

Ân Hàn Tín: ".."

Lúc đồ ăn vừa được mang lên, Tân Mộ Bạch cũng vừa đến cửa nhà hàng, sau khi vào trong nhà hàng, Tân Mộ Bạch liếc nhìn thấy Trương Uyển Du và Ân Hàn Tín đang ngồi trong gian phòng.

Lúc thấy Ân Hàn Tín, bước chân Tân Mộ Bạch đột nhiên khựng lại.

Anh từ từ đi đến chỗ Trương Uyển Du rồi ngồi xuống, rất tự nhiên giơ tay gọi phục vụ đến, gọi thêm một món.

"Chú, sao chú cũng ở đây?"

Tân Mộ Bạch nhìn Ân Hàn Tín, sắc mặt anh như thế nhìn một cái bóng đèn cỡ lớn.

Sắc mặt Ân Hàn Tín trâm xuống, đôi môi mỏng mím chặt.

"Không phải là cháu đang ở trường chuẩn bị thi hay sao? Sao lại xuất hiện ở đây?"

Tân Mộ Bạch cười lộ hàm răng trắng: "Ha ha, chú à, hôm qua cháu đã thi xong rồi"

Ân Hàn Tín: ".."

Tân Mộ Bạch lẩm bẩm: "Hôm qua cháu muốn đi tìm Uyến Du nhưng mà hôm qua bố mẹ cháu gọi cháu về ăn bữa cơm cho nên hôm nay mới xuất hiện được, sáng ra cháu đã đánh nhau với bạn học, đánh xong liên muốn tìm Uyển Du cùng nhau đi ăn cơm, không ngờ rằng..

Tân Mộ Bạch rất tức giận nhìn Ân Hàn Tín, đôi môi mỏng mim chặt thành một đường thắng.

Trương Uyển Du: ".."

Lúc này, điện thoại của Ân Hàn Tín lại vang lên, là tập đoàn Ân thị gọi cho anh.

Đợi sau khi Ân Hàn Tín nói chuyện điện thoại xong thì Tân Mộ Bạch đã không nhịn được phàn nàn.

"Chuyện đó, cháu nói này chú, công ty chú bận như vậy sao chú không ở công ty đi?"

Trương Uyển Du: ".."

Ân Hàn Tín: ".."

Không nhận ra sắc mặt Ân Hàn Tín đã càng lúc càng tối đi, Tân Mộ Bạch lại tiếp tục than thở.

"Lúc người nhà ăn cơm với nhau thì điện thoại chú cứ reo suốt, như vậy sẽ rất ảnh hưởng đến tâm trạng của người khác đấy"

Ân Hàn Tín: ".."

Trương Uyển Du: ".."

Trương Uyển Du nhẹ nhàng xoa trán.

Tân Mộ Bạch à, khát vọng sống của cậu sao lại thấp như vậy? Không thấy biểu cảm của chú cậu đã tệ thế nào rồi sao? Nói tiếp chỉ e rằng tôi không bảo vệ cậu được đâu.

Huống hồ, chúng tôi đang dùng bữa ngon lành, cậu nửa đường xuất hiện, bây giờ lại trách móc Ân Hàn Tín nhiều như vậy.

Ân Hàn Tín lạnh lùng nhìn Tân Mộ Bạch.

"Thi cử thế nào?"

Tân Mộ Bạch vẻ mặt đáng tin: "Đề thi rất đơn giản, lần này cháu nhất định sẽ lọt vào top mười của thành phố"

"Khi nào thì nộp đơn nguyện vọng?"

"Chiều nay, cháu sẽ đến trường điền nguyện vọng sau khi dùng bữa xong"

Tân Mộ Bạch cười tít mắt nhìn Trương Uyển Du: "Tôi chuẩn bị điền nguyện vọng ở trường đại học A gân công ty luật của cô nhất"

Sau khi nói xong, Tân Mộ Bạch nhìn Trương Uyển Du như thể chờ đợi sự khen ngợi từ cô.

Trương Uyển Du: ".."

Xin cậu đừng nói nữa được không, cậu không thấy sắc mặt chú cậu mỗi lúc một đen đi như đáy nồi hay sao? "Khu, thành tích của cậu đã tốt như vậy rồi, cậu nên chọn trường đại học tốt nhất để học, chuyện đó.."

Trương Uyển Du muốn thuyết phục Tân Mộ Bạch hãy quay đầu là bờ đi.

Tân Mộ Bạch: "Đại học A là trường đại học tốt nhất ở Hải Thành chúng ta, còn là trường đại học đứng thứ ba toàn quốc"

Trương Uyển Du: "Ừm, vậy sao?"

"Đúng rồi!"

Hình như những chuyện như vậy, mặc dù cô đã ở nước ngoài sáu năm nhưng cô đã sống ở Hải Thành mười tám năm, cô cũng biết được trường đại học nào là tốt nhất, trong lòng cô cũng hiểu rõ, dựa vào thành tích của Tân Mộ Bạch thì đại học A là lựa chọn tốt nhất.

Nhưng cô vẫn có cảm giác không ổn cho lắm.

Tân Mộ Bạch cười ha ha nhìn Trương Uyển Du: "Đại học A cách công ty luật của cô chỉ mười phút thôi, đến lúc đó mỗi bữa trưa tôi đều sẽ sang đón cô đi ăn trưa"

Trương Uyển Du: ".."

Mẹ kiếp, cậu muốn đùa với chú của cậu sao, cậu còn muốn sống không? Trương Uyển Du vuốt trán.

"Tân Mộ Bạch, tôi phải nói với cậu thêm bao nhiêu lần nữa? Tôi với cậu không có khả năng được đậu? Tôi không thể thích cậu được, huống hồ.."

Ánh mắt Trương Uyển Du đưa sang Ân Hàn Tín: "Bây giờ tôi đã có người mình thích rồi, càng không thể thích cậu được"

Đôi đũa trên tay Tân Mộ Bạch rơi xuống đất "loảng xoảng": "À, cô có người mình thích rồi sao?"

Tân Mộ Bạch bình tĩnh kêu người phục vụ lấy thêm đôi đũa mới nói: "Uyển Dư, tôi biết tuổi tác của tôi nhỏ hơn cô nhiều, cảm thấy tôi không có năng lực, không thể làm cho cô hạnh phúc, nhưng mà cô cứ yên tâm, sau khi tốt nghiệp tôi sẽ vào làm công ty của bố tôi, đến lúc đó, tôi sẽ dùng chính thực lực của mình để chứng minh cho cô thấy, tôi có thể mang lại cho cô hạnh phúc, cho nên, cô không cần phải nói cô có người mình thích để lừa tôi đâu"

Trương Uyển Du: ".."

Cái thằng nhóc này sao lại đa nghỉ thế? Trương Uyển Du: "Tôi thực sự đã có người thích rồi"

"Người mà cô thích ở đâu? Cô gọi điện bảo anh ta sang đây đi, nếu như cô gọi người đến được thì tôi sẽ tin!"

Trương Uyển Du: ".."

Người tôi thích bây giờ đang ngồi đối diện cậu đấy.

Nhưng mà, mồm mép của Tân Mộ Bạch này cũng quá nhanh nhảu, hơn nữa, không giấu được chuyện trong lòng, nếu như để cậu ta biết được Ân Hàn Tín chính là bạn trai của cô thì nói không chừng sẽ gọi điện thông báo cho Ân lão phu nhân biết mất.

Khóe miệng Trương Uyển Du khẽ động, xua tan ý định thông báo Ân Hàn Tín sang một bên.

Khi Trương Uyển Du đang loay hoay thì đột nhiên Mạnh Ninh dẫn một đồng nghiệp vào trong nhà hàng.

Vừa bước vào nhà hàng, Mạnh Ninh đã nhìn thấy đám Trương Uyển Du ngồi trong phòng ăn, anh bảo đồng nghiệp mình chọn món rồi đi sang bàn Trương Uyển Du.

"Angel bảo bối!"

Mạnh Ninh vui mừng hét lên khi vừa bước vào phòng bao, sau khi kêu tên cô thì nhìn thấy Ân Hàn Tín đang ngồi đối diện Trương Uyển Du, vô thức kinh ngạc một lúc sau đó cung kính chào Ân Hàn Tín: "Chào anh Ân"

"Sao anh cũng vào nhà hàng này?"

Trương Uyển Du ngạc nhiên nhìn Mạnh Ninh.

"À, tôi quên nói cho cô biết, công ty của bố tôi ở gân đây, lần này tôi sang đây dùng bữa với những đồng nghiệp của tôi, trông thấy cô nên chạy sang đây chào hỏi một tiếng"

Mạnh Ninh có ngũ quan tâm trung, tóc nhuộm màu vàng, rối như thể hai ngày không gội, mặt mũi bóng nhờn dầu, hơn nữa hôm nay anh mặc một chiếc áo phông màu nổi và một chiếc quần hip hop.

Chân mang giày có thị thủng hai lỗ, nhìn anh như thể vừa thoát ra khỏi một cuộc tai nạn xe, thấy vậy Tân Mộ Bạch liền nhíu mày.

Mạnh Ninh phát hiện Tân Mộ Bạch vẫn luôn nhìn mình chằm chằm liền chuyển ánh mắt lên người Tân Mộ Bạch.

"Vị này là?"

Trương Uyển Du giới thiệu hai người bọn họ với nhau: "Mạnh Ninh, để tôi giới thiệu một chút, đây là Tân Mộ Bạch, cháu trai của Ân Hàn Tín, còn vị này là bạn tốt của tôi Mạnh Ninh"

"Trông như thế này mà vẫn còn đi học sao? Chào cậu"

Mạnh Ninh rất nhiệt tình đưa tay sang.

Tân Mộ Bạch nhìn cánh tay của anh, chau mày nhàn nhạt nói: "Chào anh!"

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghien.truyenchu. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT