Lọc Truyện

Truyện Mật ngọt đời anh - Trương Uyển Du

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Mạnh Ninh đi rồi, Tân Mộ Bạch từ nãy đến giờ vẫn luôn kiềm chế cảm xúc của mình không tin chỉ về phía Mạnh Ninh ở đằng xa, chất vấn Trương Uyển Du: "Uyến Du, đừng nói với tôi là, người cô thích chính là người đàn ông đó."

Trương Uyển Du vừa mới hớp một ngụm nước, còn chưa kịp nuốt xuống đã bị câu nói của Tân Mộ Bạch làm phun ra ngoài.

Ân Hàn Tín thuận tay đưa khăn giấy sang cho cô.

"Cảm ơn!"

Trương Uyển Du lấy khăn giấy lau khóe miệng mình.

Tâm trạng của Tân Mộ Bạch mới dịu đi được một chút.

"Không phải là anh ta à, vậy người cô thích bộ dạng như thế nào? Có đẹp trai hơn tôi không?"

Tân Mộ Bạch tạo dáng với góc nghiêng 45 độ của anh.

Trương Uyển Du nhếch khóe môi.

"Người tôi thích không cùng tầng lớp với cậu, cảm ơn"

Tân Mộ Bạch cười tít mắt nhìn cô.

"Có phải là không đẹp trai bằng tôi hay không?"

"Vừa nãy ý của tôi là, mức độ đẹp trai của anh ấy hơn cậu một bậc, người tôi thích đẹp trai hơn cậu một trăm lần được chưa?"

Trương Uyển Du trợn mắt nhìn cậu ta.

Nghe Trương Uyển Du nói như vậy, khóe miệng Ân Hàn Tín vô thức nhếch lên.

"Không thể nào!"

Tân Mộ Bạch nói: "Trong Hải Thành này thì có mình chú tôi mới có thể đạt tiêu chuẩn này, tôi tin cô mới là quỷ!"

Không khí yên lặng đột nhiên bao trùm trong giây lát.

Lời nói của cậu nói không chừng lại đúng rồi, người đó chính là chú của cậu.

"Sao lại không thể?"

Trương Uyển Du hỏi không thuyết phục.

Tân Mộ Bạch nghiêm nghị giải thích: "Cả cái Hải Thành này, rất khó có thể tìm được một người đẹp trai gần bằng chú tôi, cho dù là cô có tìm được đi chăng nữa thì anh ta cũng không thể nào có khí chất như chú tôi được, cho dù anh ta có khí chất như chú của tôi thì cũng không thế quyên lực bằng chú của tôi, cho dù có quyền lực bằng chú của tôi đi chăng nữa thì cũng không thể giàu bằng chú tôi, cho dù giàu bằng chú tôi đi chăng nữa thì nhất định đã rất lớn tuổi rồi!"

Trương Uyển Du: ".."

Tân Mộ Bạch hất tóc mái, một lần nữa làm dáng pose 45 độ: "Quên người đàn ông xấu xí bất tài vô dụng đó đi, hẹn hò với tôi!"

Trương Uyển Du: ".."

Lúc này điện thoại Tân Mộ Bạch đột nhiên vang lên.

Người nào lại gọi đúng lúc này phá hỏng bầu không khí thế này? Màn hình điện thoại hiển thị một số điện thoại lạ, hơn nữa...

là số điện thoại từ nước ngoài, lừa đảo sao? "Alo?"

Giọng nói tiếng anh trôi chảy trong điện thoại: "Chào anh, đây là trường đại học M, chúc mừng bạn đã được nhận vào trường của chúng tôi"

Tân Mộ Bạch "bụp"

một tiếng ngắt điện thoại.

Sau khi cúp điện thoại cậu ta lầm bẩm: "Bây giờ thủ đoạn lừa đảo đã nâng cấp hơn rồi, hôm qua tôi vừa thi xong, hôm nay đã thông báo với tôi rằng tôi được trường đại học M nhận rồi"

Tân Mộ Bạch vừa nói xong thì điện thoại lại reo lên một lần nữa.

Vẫn là số điện thoại lúc nãy.

Tân Mộ Bạch vừa bắt máy thì giọng nói tiếng Anh lưu loát đầu dây bên kia lại một lần nữa vang lên: "Chào bạn học, cậu không nghe nhầm đâu, cậu đã được trường đại học của chúng tôi nhận vào học rồi!"

Tân Mộ Bạch buồn cười phản bác.

"Lừa đảo, lại lừa đảo, hôm qua tôi vừa mới thi xong, hôm nay còn chưa điền nguyện vọng nữa, các người nói cái gì mà tôi được nhận vào học cơ chứ, muốn gạt ai? Có quỷ mới tin mấy người!"

Nói xong, Tân Mộ Bạch lại một lần nữa ngắt máy.

Nhưng, sau khi đối phương bị cúp máy thẳng thừng vẫn không ngừng gọi điện lại cho cậu.

Tân Mộ Bạch lười nói với đổi phương nên trực tiếp cúp điện thoại, rồi cho số điện thoại đó vào danh sách đen.

Tân Mộ Bạch khịt mũi mấy tiếng.

"Hừ, còn muốn lừa tôi cơ đấy, nước M cách chúng ta mười hai tiếng đồng hồ ngồi máy bay, bây giờ bên đó đang là ban đêm, nửa đêm còn có người gọi điện thoại sao?"

Trương Uyển Du chau mày: "Bây giờ mà vẫn còn có chuyện lừa đảo giữa ban ngày ban mặt như vậy sao?"

"Tôi đoán, đối phương muốn nói là tôi đã được nhận vào học tại trường rồi, lừa tôi cái gì mà đi nước ngoài, sau khi tôi sang đó thì bắt cóc tôi, xem tôi là con nít ba tuổi sao!"

Trong khi Trương Uyển Du và Tân Mộ Bạch nói về chuyện lừa đảo thì ánh mắt của Ân Hàn Tín đột nhiên lóe lên một tia sáng, sau đó nhàn nhã hớp một hớp trà.

Đột nhiên cảm thấy thời tiết hôm nay thật tốt.

Sau khi Trương Uyển Du và Ân Hàn Tín dùng bữa xong, bạn học của Tân Mộ Bạch cũng gọi điện cho cậu, hẹn cậu cùng đến trường học, nên cậu liền rời khỏi nhà hàng trước.

Trường học của Tân Mộ Bạch cũng cách nhà hàng này không xa lắm.

Trương Uyển Du và Ân Hàn Tín đi ra khỏi nhà hàng rồi ngồi vào trong xe, Ân Hàn Tín đích thân lái xe đi, chuẩn bị chở Trương Uyển Du quay lại công ty luật.

Sau khi lên xe, Trương Uyển Du cẩn thận quan sát biểu cảm trên khuôn mặt Ân Hàn Tín.

Cô căng thẳng giải thích với Ân Hàn Tín: "Khi nãy em cũng không biết là Tân Mộ Bạch sẽ sang đây, em quên mất hôm nay là chủ nhật không biết là hôm nay cậu ấy thi xong.

Cho nên mới gửi địa chỉ nhà hàng cho cậu ấy, nếu như em biết cậu ấy đã thi xong rồi thì tuyệt đối sẽ không gửi địa chỉ cho cậu ấy đâu"

"Hơn nữa, em cũng không biết cậu ấy muốn thi vào trường đại học bên cạnh công ty luật của em, cho nên...

Anh đừng giận nhé?"

Ánh mắt của Ân Hàn Tín khiến cô không khỏi nheo mắt.

"Thắt dây an toàn vào!"

Ân Hàn Tín nhắc nhở.

"À, biết rồi"

Trương Uyển Du vội vã gài dây an toàn vào.

Cho nên, rốt cuộc là anh có giận hay không? Khóe miệng Trương Uyển Du khẽ giật giật, thấy Ân Hàn Tín vẫn vô cảm như thường, cô định nói gì đó rồi lại quyết định nuốt nước bọt vào.

Có một người bạn trai thích ăn giấm, thật nhọc tâm.

Khi còn mười lăm phút nữa là đến công ty luật, điện thoại của Ân Hàn Tín reo lên.

Ân Hàn Tín nhìn số điện thoại hiển thị trên màn hình, hơi nhíu mày.

"Giúp anh nghe điện thoại."

"Được!"

Trương Uyển Du nhanh chóng lấy điện thoại, sau khi nhấn nút nghe thì bật loa ngoài.

giọng nói trầm thấp của Tân Mộ Bạch truyền đến từ đầu dây bên kia.

"Chú, chú, cứu cháu."

"Chuyện gì?"

Ân Hàn Tín nhàn nhạt trả lời ba chữ.

Tân Mộ Bạch lớn tiếng mắng mỏ: "không biết là thằng khốn khiếp nào đã động vào giấy đăng ký nguyện vọng của cháu, điền vào đó trường đại học nước ngoài, con mẹ nó, buổi trưa có người gọi điện đến thông báo, cháu còn tưởng là mình bị gạt rôi, không ngờ rằng, đó đúng là sự thật!"

"Thật là tức chết mà, chú, chú giúp cháu điều tra xem ai là người động vào nguyện vọng của cháu đi, điều tra ra được kẻ đó là ai, lão tử nhất định sẽ tìm người hãm hiếp ông tổ đời thứ mười tám của hắn!"

Ân Hàn Tín: ".."

Hãm hiếp ông tổ đời thứ mười tám, khẩu khí cũng thật nặng.

Giọng nói của Tân Mộ Bạch ở bên kia vẫn luyên thuyên không ngừng.

"Còn nữa, chú ơi, chú giúp cháu sửa nguyện vọng đi, cháu muốn điền trường đại học A của Hải Thành chúng ta, trường đại học A rất gần công ty luật của Uyển Dư"

Trương Uyển Du: ".."

Có thể nào đừng nhắc đến tên cô được không? "Chú, đó là tất cả những gì cháu muốn nói, chú nhất định phải giúp cháu đòi lại công bằng nhé, chú"

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT