Lọc Truyện

Truyện Mật ngọt đời anh - Trương Uyển Du

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Ánh mất Hứa Đạt trở nên ảm đạm, cậu †a cười tự cười nhạo chính mình.

"Nhưng bây giờ tôi đã là tội phạm giết người, ngày kia sẽ mở phiên tòa thứ hai, e là tôi...

không có hy vọng rửa sạch tội danh rồi"

Trương Uyển Du cong môi nói: "Chỉ cần cậu đồng ý phối hợp với tôi thì vụ án này không phải không có khả năng xoay chuyển"

Hứa Đạt nhìn Trương Uyển Du, hai mắt hơi sáng lên.

"Ý của chị là tôi vẫn còn cơ hội rửa sạch tội danh sao?"

Trương Uyển Du cười nói: "Tất nhiên rồi, nhưng điều kiện trước tiên là cậu phải đồng ý phối hợp với tôi, sau đó tôi sẽ giúp cậu trừng phạt đôi nam nữ đó, cậu đồng ý không?"

Nhìn ánh mắt tự tin của Trương Uyển Du, Hứa Đạt hơi sững sờ, cảm thấy ánh sáng trong mắt Trương Uyển Du càng trở nên quen thuộc.

Cậu ta hơi bối rối hỏi: "Trương Angel, trước đây hai chúng ta...

đã từng gặp nhau chưa?"

Trương Uyển Du hơi nhướng mày và cười nói: "Xem như đã từng gặp đi"

"Lúc nào vậy?"

Hứa Đạt truy hỏi.

"Được rồi, không còn sớm nữa, mọi người đều mệt rồi, chúng ta về khách sạn nghỉ ngơi thôi!"

Hứa Đạt: "..."

"Rốt cuộc đã từng gặp nhau khi nào?"

Hứa Đạt nhanh chóng chặn trước mặt Trương Uyển Du, hai mắt nhìn chăm chăm vào cô, cực kỳ cố chấp.

Điểm này rất giống cô.

Trương Uyển Du cười nói: "Nếu cậu muốn biết thì đợi tới ngày kia, sau khi tòa án phán cậu vô tội, tôi sẽ nói cho cậu biết"

Hứa Đạt: ".."

"Được rồi!"

Trương Uyển Du vỗ vai Hứa Đạt và nói: "Đến giờ về rồi"

Trương Uyển Du lướt qua Hứa Đạt, năm lấy tay Ân Hàn Tín và rời khỏi đây.

"Hàn Tín, lúc chúng ta vừa tới, em nhìn thấy có một chợ đêm ở hai ngã tư phía trước, trước khi về, chúng ta tới đó ăn đi!"

"Được!"

Hứa Đạt còn muốn hỏi gì đó, nhưng nhìn hai người nắm tay nhau, cậu ta lập tức thấy chói mắt.

Hai người này cũng quá đáng quá, rõ ràng biết cậu ta vừa thất tình, vậy mà giờ còn thể hiện tình cảm, rắc cẩu lương trước mặt cậu ta, không hề nghĩ cho tâm trạng của một kẻ thất tình như cậu ta chút nào.

Ân Hàn Tín và Trương Uyển Du đến chợ đêm ăn, tất nhiên Hứa Đạt không muốn đi làm bóng đèn, hơn nữa cũng không muốn để cảnh thể hiện tình cảm của hai người họ lọt vào mắt, vậy nên sau khi bọn họ đi chợ đêm, Hứa Đạt đã về khách sạn với vệ sĩ.

Có một bán bar Nguyệt Quang ở phổ chợ đêm, Trương Uyển Du nhìn thấy có quán bar, cô liền kéo Ân Hàn Tín vào thẳng trong quán bar.

Đèn xoay nhiều màu sắc nhấp nháy trong quán bar, tiếng nhạc đinh tai nhức óc lọt vào tai, kèm theo đó là mùi rượu và đồ mi trộn lẫn với nhau.

Trên sân khấu, vũ công đang mặc sức uốn éo cơ thể, mồ hôi đầm đìa, giành được rất nhiều quà.

Trương Uyển Du kéo Ân Hàn Tín đến một cái ghế dài và ngồi xuống, sau đó gọi phục vụ mang bia, xiên nướng và đồ nhắm rượu tới.

Các vệ sĩ ngồi ngồi xung quanh hai người cũng gọi một ít đồ ăn, bọn họ vừa ăn vừa để ý động tĩnh xung quanh, đề phòng có người đến gần Ân Hàn Tín và Trương Uyển Du.

Sau khi một cô gái nhìn thấy Ân Hàn Tín và Trương Uyển Du ngồi trong quán bar, cô ta đứng dậy và đi về phía bàn của Ân Hàn Tín và Trương Uyển Du.

Các vệ sĩ thấy người tới đây là một cô gái nên không để ý đến cô ta.

Sau khi cô gái đó đi tới ghế của Trương Uyển Du và Ân Hàn Tín, cô ta ngồi xuống bên cạnh Trương Uyển Du.

Đối phương là một cô gái tóc ngắn, khuôn mặt xinh đẹp mang theo một chút khí khái anh hùng, trên mặt nở nụ cười dịu dàng.

"Chào hai vị!"

Cô gái mỉm cười nhìn Trương Uyển Du và Ân Hàn Tín.

Mấy vệ sĩ nhìn thấy cô gái đó ngồi xuống ghế của Trương Uyển Du và Ân Hàn Tín, tất cả đều đứng dậy theo bản năng và nhìn cô gái tóc ngắn đầy cảnh giác.

Nhìn thấy mấy vệ sĩ đột nhiên đứng dậy, cô gái tóc ngắn vỗ vỗ ngực giống như giật mình nói: "Aaa"

Thấy Ân Hàn Tín ra hiệu cho bọn họ ngồi xuống, bọn họ mới ngồi xuống.

Cô gái tóc ngắn nhìn Uyển Du và nói với vẻ mặt sợ hãi: "Vừa nãy bọn họ thật sự đã làm tôi sợ đấy, họ không làm cô sợ chứ?"

Khóe miệng của Trương Uyển Du giật giật.

Bọn họ là vệ sĩ của Ân Hàn Tín, làm sao có thể làm cô sợ được chứ.

"Không."

Cô vô thức liếc nhìn Ân Hàn Tín ở đối diện, đáy mắt hiện lên tia tinh nghịch.

Con gái à, trông cô gái này cũng khá dễ thương, cô ấy ngồi bên cạnh bọn họ, chắc chắn là vì Ân Hàn Tín.

Nhưng thấy ánh mắt của Ân Hàn Tín nhìn chằm chằm vào cô gái bên cạnh cô, Trương Uyển Du hơi nheo mắt lại.

Nhìn ánh mắt của Ân Hàn Tín, không chừng anh thích cô gái này? Cô gái mỉm cười nhìn Trương Uyển Du và Ân Hàn Tín.

"Cô gái này, cô và anh trai ở đối diện có quan hệ gì vậy?"

Trương Uyển Du liếc mắt nhìn Ân Hàn Tín ở đối diện và nói dối trong vô thức: "Là anh em, anh ấy là anh trai tôi"

Cô gái tóc ngắn cười nhìn Ân Hàn Tín ở đối diện và gật đầu rất lịch sự: "Chào anh, tôi tên là Ngũ Vận"

Ân Hàn Tín gật đầu nói: "Minh Phi"

Trương Uyển Du: ".."

Đó không phải là tên trợ lý của anh sao? Ánh mắt của Ngũ Vận dừng lại trên người Trương Uyển Du: "Tên cô là gì vậy?"

"Ö, tôi tên Minh Tâm"

Trương Uyển Du phối hợp nói dối.

"Minh Tâm?"

Trương Uyển Du: "Đúng vậy"Ngũ Vận cười híp mắt nhìn Trương Uyển Du: "Cô Minh, rất vui được gặp cô, từ khi vừa nhìn thấy cô, tôi đã cảm thấy cô vô cùng thân thiết, vậy nên tôi đã đặc biệt tới bàn của hai người"

Trương Uyển Du: ".."

Phong cách này có vẻ không đúng lắm, không phải Ngũ Vận nên thích Ân Hàn Tín sao? Sao lại nhìn chằm chằm vào cô? Trương Uyển Du hơi lo sợ vì được yêu thương: "Thì ra là vậy"

"Mà này, cô Minh là người ở đâu? Tôi thường xuyên tới quán bar này, nhưng chưa bao giờ nhìn thấy cô!"

"À, chúng tôi đến từ thành phố Hải Thành, đây là lần đầu tiên chúng tôi vào quán bar ở thành phố này"

"Là vậy sao, thảo nào tôi thấy hai người nhìn hơi lạ mắt, nhưng không sao, trước lạ sau quen mà, tôi rất thân với ông chủ của quán bar này, lát nữa lúc tính tiền, hai người nói tên của tôi ra, như vậy có thể được giảm giá 20%"

Hai mắt Trương Uyển Du sáng lên: "Được, vậy cảm ơn cô Ngũ!"

Trong mắt phụ nữ, cùng hưởng các loại giảm giá là cách dễ nhất để kéo gần khoảng cách giữa hai bên.

Sau đó, Ngũ Vận ngồi ở bàn của họ.

Ban đầu Trương Uyển Du còn tưởng rằng Ngũ Vận đến bàn của họ để tiếp cận Ân Hàn Tín, đáng tiếc là sau khi ngồi xuống, Ngũ Vận hầu như không nói mấy câu với Ân Hàn Tín, ngược lại, cô ta rất nhiệt tình nói chuyện với Trương Uyển Du.

Thỉnh thoảng, Trương Uyển Du liếc mắt nhìn về phía Ân Hàn Tín, vẻ mặt của người đằng sau giống như đã rời xa thế tục, dường như không đến ý đến hai người bọn cô.

Trong khi uống rượu, Ngũ Vận đã giới thiệu cho Trương Uyển Du những thứ như một số danh lam thắng cảnh ở thành phố Ngọc Anh và nhà hàng nào có các món ăn ngon, dùng tên của cô ấy có thể được giảm giá...

Trương Uyển Du và Hứa Vận vừa gặp đã thân, chỉ thiểu điều chưa dập đầu kết bái với cô ấy.

Bởi vì cách nói chuyện của Ngũ Vận vừa hài hước vừa thú vị nên Trương Uyển Du đã nói ra tất cả về nghề nghiệp của mình, Ngũ Vận vô cùng ngạc nhiên về nghề luật sư của Trương Uyển Du.

"Cái gì? Cô Minh là luật sư?"

"Đúng vậy, có vấn đề gì sao?"

"Không...

không có!"

Hai mắt Ngũ Vận lóe lên, ánh sáng khác thường chỉ lóe lên rồi vụt tắt ngay.

Tới khi hai người sắp chia tay, Trương Uyển Du rất không nỡ rời xa Ngũ Vận.

Ngũ Vận mời rất nhiệt tình: "Cô Minh, tối nay thật sự rất vui, nhà tôi ở gân đây, chỗ tôi cũng có mô hình súng ngắm mà vừa rồi tôi nói với cô, cô có muốn xem không?"

Hai mắt Trương Uyển Du sáng lên.

"Có chứ!"

Ngũ Vận hơi khó xử nhìn Ân Hàn Tín ở sau lưng Trương Uyển Du: "Nhưng...

dù sao tôi cũng là một cô gái, chưa từng có đàn ông tới nơi tôi ở, vậy nên..."

Trương Uyển Du hiểu ý gật đầu, sau đó cô quay lại nói với Ân Hàn Tín ở sau lưng: "À, anh, em tới nhà cô Ngũ với cô ấy, em biết đường về khách sạn, lát nữa em có thể tự về được, các anh về trước đi!"

Ân Hàn Tín liếc nhìn cô một cái, trong mắt có cảm xúc mà người khác không hiểu được, anh gật đầu nói: "Được"

Ngũ Vận mỉm cười nhìn Ân Hàn Tín và những vệ sĩ phía sau anh.

Sau khi Ân Hàn Tín đưa đám vệ sĩ kia đi, trên mặt Ngũ Vận nở nụ đầy cười ẩn ý.

"Cô Minh, nhà tôi ở ngay đây, cô đi theo tôi nhé!"

Trương Uyển Du: "Được!"

Trương Uyển Du đi theo Ngũ Vận vào một con hẻm nhỏ, tới một khu chung cư kiểu rất cũ, trong khu chung cư có một đống rác chất như núi, mùi hôi thối nồng nặc tản ra khắp nơi, khiến người khác cảm thấy rất khó chịu.

Trương Uyển Du chau mày nhìn đống rác đó.

Đôi mắt sắc bén của Ngũ Vận phát hiện ra điều này, cô ấy nhanh chóng giải thích: "Thật xin lỗi, cô Minh, bởi vì tiền lương của tôi không cao nên chỉ có thể thuê được nơi như thế này, để cô chê cười rồi!"

Trương Uyển Du không phải người tùy tiện chế giễu bạn bè, hơn nữa, người khác cũng không có tư cách chất vấn một người sống trong môi trường nào.

"Không có không có."

Ngũ Vận chỉ vào một căn nhà kiểu cũ có sáu tầng ở phía trước.

"Tôi sống ở đó, chúng ta cùng lên đó đi"

"Được!"

Trương Uyển Du hết lòng tin tưởng Ngũ Vận, cùng cô ta đi về phía trước.

Sau khi bước vào tòa nhà trong khu chung cư, đôi mắt sắc bén của Trương Uyển Du nhìn thấy những vết trầy xước ở khắp nơi trên tường, trên tường còn có những vết máu loang lổ đã khô.

Cô nhíu chặt mày, trong lòng càng thêm đồng cảm với Ngũ Vận.

Nếu không phải vạn bất đắc dĩ thì chắc cô ấy sẽ không sống ở một nơi như thế này đâu nhỉ? Cô tính toán trong lòng, trước khi rời đi, cô sẽ tìm Ân Hàn Tín và nhờ anh ra mặt đối một công việc tốt hơn cho Ngũ Vận, sau đó cô ấy có thế đối một môi trường sống tốt hơn một chút rồi.

Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT