Lọc Truyện

Truyện Mật ngọt đời anh - Trương Uyển Du

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Trương Uyển Du đứng bên cạnh Hứa Đạt nói bằng giọng chế giễu: "Hứa Đạt, bây giờ thì anh đã biết bộ mặt thật của người anh yêu là thế nào rồi chứ?"

Hứa Đạt không muốn nhìn khuôn mặt mình đã từng yêu điên cuồng bây giờ chỉ cảm thấy vô cùng căm phẫn.

"Chúng ta vào trong thôi"

Hứa Đạt bỏ qua khuôn mặt đó.

"Được!"

Trương Uyển Du và Hứa Đạt cùng nhau tiến về phía trước, Ân Hàn Tín đi theo sau hai người bọn họ.

Hoàng Đạo Cát và những người khác nhìn họ đi qua, ánh mắt vẫn luôn theo sát họ, nhưng, dưới sự áp chế của cấp dưới Ân Hàn Tín, không ai dám bước lên.

Bố mẹ Lữ chỉ có thể đứng nhìn Hứa Đạt đi qua trước mặt mình, Trình Tố Nhã hai mắt dán chặt mắt nhìn theo Hứa Đạt.

Cái tên khốn kiếp, tối qua để cô đợi cả một đêm để chơi đùa cô, hắn sẽ phải gặp quả báo sớm thôi.

Bên trong tòa án.

Vụ án cái chết của Lữ Phương gây xôn xao dư luận tại thành phố Ngọc Anh, cùng với lời thú nhận trước đó của Hứa Đạt, rất nhiều người xem tại hiện trường đều buộc tội Hứa Đạt.

Ngồi ở băng ghế luật sư, Trương Uyển Du có thể nghe rất rõ những lời xì xào bàn tán của những người trong phòng.

"Cái tên Hứa Đạt này đúng là bệnh hoạn, nghe nói, pháp y xét nghiệm đã phát hiện ra trên thi thể có mười chín nhát dao, mười chín nhát, đại khái là toàn thân đầy lỗ máu"

"Thật quá tàn nhẫn, sau khi Lữ Phương chết rồi, chỉ còn lại bố mẹ của anh ấy, Lữ Phương còn là con một trong gia đình.

Bố mẹ anh ấy phải người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, tuổi già cô độc rồi"

"Đúng vậy đúng vậy, một tên sát nhân hung ác như vậy, chỉ kết án tù chung thân thôi thì quá dễ dàng cho hắn ta"

"Đúng vậy, quá dễ cho hẳn rồi, hẳn nên bị kết án tử hình mới phải, hơn nữa phải là loại xử tử ngay lập tức!"

Bởi vì Hứa Đạt phạm tội giết người nên khi được đưa ra tòa anh bị đưa vào nhà giam, rất gần với người xem.

Trương Uyển Du có thể nghe thấy toàn bộ những lời bàn tán đó chứ đừng nói chỉ mỗi Hứa Đạt.

Sau khi Hứa Đạt nghe những lời bàn tán đó, sắc mặt liên trở nên trắng bệch, hai tay nắm chặt, giữa lông mày hiện lên một tia tức giận khôn cùng.

Trương Uyển Du nhìn Hứa Đạt, trao cho anh một ánh mắt an ủi, Hứa Đạt nhìn thấy ánh mắt an ủi của Trương Uyển Du, đáy lòng liên thả lỏng một cách lạ thường.

Cuối cùng, ánh mắt của Trương Uyển Du từ trong đám đông nhìn thấy Ân Hàn Tín, sau đó anh mỉm cười, giơ ngón tay cái với cô, Trương Uyển Du không khỏi cong cong khóe môi.

Nhìn thấy Ân Hàn Tín trong phiên tòa, tâm trạng Trương Uyển Du dường như không thể nói thành lời.

Lúc này, ở băng ghế đối diện của nguyên đơn, luật sư sau khi nhận chiếc túi từ Nguyễn Hữu Chí thì lấy một món đồ từ bên trong đó ra.

Sau khi lục lọi một hồi thì luật sư nhìn về phía Hoàng Đạo Cát đang ngồi bên cạnh bố mẹ nạn nhân.

"Anh Hoàng, bằng chứng lúc nãy anh để đâu?"

Hoàng Đạo Cát: "Không phải ở trong túi sao?"

Luật sư: "Nhưng mà, không có bằng chứng về cuốn nhật ký mà anh đề cập trong chiếc túi này"

"Sao có thể?"

Hoàng Đạo Cát đích thân kiểm tra chiếc túi một lần nữa, cuối cùng mới xác nhận cuối nhật ký ban đầu đào được trong nhà Hứa Đạt quả nhiên không có trong đó.

Nguyễn Hữu Chí nghiêm mặt đi tới: "Túi vẫn luôn ở trong tay tôi"

Hoàng Đạo Cát không chút nghi ngờ Nguyễn Hữu Chí, anh trầm mặc: "Xem ra, trong số chúng ta có kẻ phản bội rồi, đợi đến khi trở về, nhất định phải điều tra kỹ lưỡng!"

"Nhưng bây giờ phải làm sao?"

Nguyễn Hữu Chí nói.

Hoàng Đạo Cát cười khẩy: "Cho dù không có thứ đó, cũng có thể khiến Hứa Đạt bị kết án tử hình, ai bảo trước đây anh ta gây nhiều ân oán trong xã hội như vậy, bây giờ, cả xã hội đều lên án anh ta, nhân chứng vật chứng đầy đủ, còn muốn thoát tội sao, không thể đâu!"

Ánh mắt Nguyễn Hữu Chí chợt lóe lên.

Ánh mắt anh dán chặt vào phía sau đầu Hoàng Đạo cát, trong mắt lóe lên một tia chết chóc.

Đột nhiên cảm thấy ớn lạnh phía sau, Hoàng Đạo Cát mẫn cảm quay đầu lại nhìn, sát khí trong ánh mắt Nguyễn Hữu Chí đã nhạt đi, giống như bình thường.

Thấy Hoàng Đạo Cát quay đầu lại, Nguyễn Hữu Chí nghi ngờ nhìn anh ta.

"Anh Cát, sao thế?"

Hoàng Đạo Cát lại liếc nhìn phía sau Nguyễn Hữu Chí, sau lưng anh ta không có người khác, nhưng sát khí vừa nãy thực sự rất nặng, không biết rốt cuộc là từ đâu.

Có lẽ...

là do anh quá mẫn cảm mà thôi.

Đây là tòa án, khắp nơi đều có người canh giữ, làm sao có thể có người tấn công anh ở nơi này được.

Anh nhàn nhạt nói ba chữ: "Không có gì!"Nói xong, Hoàng Đạo Cát quay lại chỗ ngồi của mình.

Sau khi thẩm phán đến, phiên tòa chính thức bắt đầu.

Với tư cách là nguyên đơn, luật sư của nguyên đơn bắt đầu trình bày vụ việc và thông báo toàn bộ tình trạng bi thảm của bố mẹ Lữ trong khoảng thời gian này.

Sau khi luật sư bên nguyên đơn phát biểu xong thì ngay cả thẩm phán cũng chìm trong suy nghĩ trầm mặc.

Bố mẹ Lữ trông phờ phạc hơn nhiều so với khi họ đến phiên tòa lần trước, hơn nữa, khi bản án tù chung thân được tuyên bố lần trước, mẹ Lữ đã ngất xỉu ngay tại chỗ.

Lời của luật sư nguyên đơn truyền đến: "Mặt khác, tôi còn có một nhân chứng mới, có thể chứng minh, Hứa Đạt chính là hung thủ giết người thật sự, và hành vi của anh ta vô cùng tàn nhẫn!"

Kẻ sát nhân thực hiện một hành vi tàn bạo có thể bị kết án tử hình theo quy định của pháp luật.

Luật sư cung cấp thông tin của nhân chứng, sau khi xem xét, thẩm phán nói: "Mời nhân chứng của nguyên đơn"

Sau đó, Trình Tố Nhã được dẫn vào và đứng ở ghế của nguyên đơn.

Thẩm phán: "Nhân chứng của nguyên đơn, mời trần thuật lời khai"

Ánh mắt Trình Tố Nhã nhìn sang Hứa Đạt đầy căm phẫn: "Thưa thẩm phán, là như thế này, tôi tên là Trình Tố Nhã, Hứa Đạt đơn phương quấy rầy tôi, đã nhiều lần đe dọa uy hiếp tôi đưa tiền cho anh ta, còn nữa, vào một ngày mà nạn nhân quá cố gặp tai nạn vào một tháng trước, Hứa Đạt lại đến tìm tôi, anh ta nói với tôi những điều khiến tôi nghĩ rất có thể anh ta sẽ ra tay giết người"

"Cho nên, ngày đó tôi đến nhà nạn nhân trước, muốn thuyết phục nạn nhân mau chóng rời đi, chuyện tôi đến nhà nạn nhân hàng xóm của nạn nhân có thế chứng minh điều này"

Thư ký bên cạnh ngẩng đầu lên nhìn thẩm phán.

"Thưa thẩm phán, lúc nguyên đơn nhắc đến việc có nhân chứng mới, chúng tôi đã đến hiện trường điều tra, hàng xóm đã xác nhận rằng đúng là hôm đó có gặp cô Trình "

Trình Tố Nhã thâm đắc ý trong lòng.

Vốn đĩ, hôm đó lúc cô đến chỗ Lữ Phương để tìm Hoàng Đạo Cát đã bị một người hàng xóm trong khu đó nhìn thấy, hơn nữa đối phương là người mà cô quen biết, lúc đó cô còn cảm thấy chuyện này đem đến cho cô không ít phiền toái, không ngờ rằng, thay vào đó lại đang gián tiếp giúp cô, chứng minh cô có thể là nhân chứng.

Trình Tố Nhã tiếp tục nói: "Sau khi tôi đi ngày hôm đó, dưới sự thuyết phục của tôi, Lữ Phương vẫn không tin Hứa Đạt sẽ giết mình, không muốn rời đi, sao đó...

Hứa Đạt đã đến, tôi thấy Hứa Đạt đến, liên muốn ngăn Hứa Đạt lại nhưng không ngờ rằng Hứa Đạt hoàn toàn phớt lờ sự ngăn cản của tôi mà cứ chém giết nạn nhân.

Lúc đó tôi quá sợ hãi nên không dám chạy đến cản anh ta"

Trình Tố Nhã vừa nói vừa ôm lấy cơ thể, toàn thân sợ hãi run lên bần bật, cho thấy lúc đó cô thực sự rất sợ hãi.

Trương Uyển Du híp mắt nhìn Trình Tố Nhã chằm chằm.

Không thể không nói, Trình Tố Nhã này để vu cáo hãm hại Hứa Đạt mà làm được như vậy, cô ta không đi diễn kịch thì đúng là uổng phí tài năng của mình.

Trình Tố Nhã run rẩy nói: "Lúc đó, tôi tận mắt chứng kiến, Hứa Đạt giận dữ dùng dao đâm mười mấy nhát vào người nạn nhân, khiến cho nạn nhân đau đớn rồi kết liễu nạn nhân bằng một nhát cuối cùng!"

"Thưa thẩm phán, những gì tôi nói hoàn toàn là sự thật!"

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT