Lọc Truyện

Truyện Mật ngọt đời anh - Trương Uyển Du

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

"Nhân chứng, mời trình bày sự việc mà anh đã nhìn thấy"

"Vâng, thưa thẩm phán.Hôm đó tôi cùng Hoàng Đạo Cát đi đến chỗ ở của nạn nhân, Hoàng Đạo Cát muốn nhận tiền hoa hồng từ phía nạn nhân nhưng nạn nhân không đồng ý, Hoàng Đạo Cát liền tức giận, dùng dao dâm chết nạn nhân, hơn nữa, còn đâm hơn chục nhát lên người nạn nhân"

"Bởi vì Hoàng Đạo Cát từ lâu đã không thuận mắt với Hứa Đạt nên muốn nhân cơ hội này tống cổ Hứa Đạt đi, cho nên, Hoàng Đạo Cát mới gọi điện cho cô Trình, bảo cô Trình gọi điện cho Hứa Đạt, bời vì Hứa Đạt rất thích cô Trình, nên cô Trình đã nói dối răng cô luôn bị nạn nhân uy hiếp, cho nên mới ra tay giết hại nạn nhân, Hứa Đạt vì không muốn cô phải ngồi tù, nên mới thay cô Trình nhận tội"

"Thưa thẩm phán, tôi đã nói xong rồi, đây là tất cả những gì tôi biết"

"Con mẹ nó mày dám vu khổng tao, bây giờ tao sẽ giết mày!"

Hoàng Đạo Cát giận dữ đứng dậy, muốn xông về phía Nguyễn Hữu Chỉ nhưng bị bảo vệ hai bên cản lại.

Nguyễn Hữu Chí bình tĩnh lấy một chiếc bút ghi âm từ trong túi ra: "Thưa thẩm phán, lúc đó tôi có đem theo một chiếc bút ghi âm, tình cờ ghi lại được tình hình lúc đó, chỉ cần nghe thì có thể biết được, những điều tôi nói đều là sự thật"

Sau đó, chiếc bút ghi âm của Nguyễn Hữu Chí phát ngay tại chỗ.

Toàn bộ quá trình đều khớp với lời khai của Nguyễn Hữu Chí.

Khuôn mặt Hoàng Đạo Cát cũng đã biến dạng cực độ.

Không ngờ rằng, Nguyễn Hữu Chí lúc đó lại đem theo bút ghi âm, khiến cho kế hoạch của anh hoàn toàn sụp đổ.

Bố mẹ Lữ Phương lúc này dường như chết lặng.

Trước đó, Hoàng Đạo Cát đã đặc biệt tìm bọn họ, nói rằng anh ta có bằng chứng đòi lại công bằng cho cái chết của con trai bọn họ, khiến cho hung thủ phải nhận hình phạt xứng đáng, vì vậy bọn họ đồng ý để Hoàng Đạo Cát đến phiên tòa chung với tư cách người thân.

Họ toàn tâm toàn ý nghĩ rằng Hoàng Đạo Cát đến đây để giúp bọn họ.

Không ngờ rằng, người đàn ông này lại là một kẻ đạo đức giả, một con thú, tên sát nhân thực sự giết chết con trai bọn họ.

Bố Lữ chỉ tay vào mặt Hoàng Đạo Cát mắng: "Mày...

Mày chính là hung thủ, tao..."

Hoàng Đạo cát nhìn thấy mẹ Lữ đang lao tới liền đẩy bà ra với vẻ mặt kinh tởm.

Mẹ Lữ bị Hoàng Đạo Cát đẩy như vậy đầu đập vào bàn bên cạnh ngất xỉu ngay tại chỗ.

Bố Lữ hoảng sợ chạy đến đỡ vợ mình dậy.

"Bà xã, bà xã, bà làm sao thế? Sao lại thế này?"

Mẹ Lữ bị hôn mê bất tỉnh vì đột nhiên bị đâm vào đầu, thẩm phán vội vã kêu người đưa mẹ Lữ vào bệnh viện, bố Lữ lo lắng đi cùng.

Trước khi rời đi, bố Lữ còn run run ngón tay chỉ vào mặt Hoàng Đạo Cát: "Họ Hoàng kia, tên hung thủ giết người như mày, mày chết cũng không yên thân đâu, nếu vợ tao xảy ra chuyện gì, dù cho phải đối lấy cái mạng già này tao cũng sẽ bắt mày trả giá!"

Hoàng Đạo Cát chau mày nhìn theo hướng bổ mẹ Lữ rời khỏi phiên tòa.

Bên cạnh Hoàng Đạo Cát, một số cảnh sát và nhân viên bảo vệ đã vây quanh, đề phòng không cho anh ta bỏ trốn.

Thẩm phán nhìn Hoàng Đạo Cát với vẻ mặt đe dọa: "Hoàng Đạo Cát, anh giết người trước, sau đó còn cáo buộc người khác thành kẻ sát nhân, anh còn có gì muốn nói không?"

Tất cả những bảng chứng đều hướng mũi dùi vào mình, có thể nói rằng anh ta không còn đường lùi nữa rồi.

Hoàng Đạo Cát cười khẩy nhìn thẩm phán.

"Chỉ là một chiếc máy ghi âm thôi mà đã muốn kết án tôi sao?"

Hoàng Đạo cả kiêu ngạo hất câm: "Tôi nói cho các người biết, các người không có cửa đâu, tôi nói người không phải do tôi giết thì chính là không phải lỗi do tôi!"

Nói xong, Hoàng Đạo Cát xoay người chuẩn bị rời đi.

Một số cảnh sát và bảo vệ lập tức chặn Hoàng Đạo Cát lại, không cho anh ta đi.

Thẩm phán: "Anh Hoàng Đạo Cát, bây giờ anh đang bị nghi ngờ là hung thủ giết người, anh không thể rời khỏi đây"

"Muốn cản tôi?"

Hoàng Đạo Cát vô thức chạm đến eo mình, nhưng khẩu súng từ lâu đã không còn ở trong đó, anh ta liền cảm thấy trống rỗng.

Hoàng Đạo Cát nhíu chặt chân mày.

Lúc vào tòa án, bởi vì yêu cầu của tòa nên tất cả mọi người vào trong đều không được mang theo vũ khí, vì sợ bị tòa điều tra nên Hoàng Đạo Cát lúc ra khỏi cửa đã không mang theo khẩu súng, lại thêm việc bên cạnh anh luôn có Nguyễn Hữu Chí nên không nghĩ nhiều như vậy.

Bây giờ mới phát hiện, Nguyễn Hữu Chí đã tính toán trước và khuyên anh không nên mang theo súng.

Trong lúc Hoàng Đạo Cát đang sửng sở thì cảnh sát bên cạnh đã áp chế hai tay của Hoàng Đạo Cát.

Hoàng Đạo Cát phân nộ nhìn Nguyễn Hữu Chí: "Nguyễn Hữu Chí, con mẹ nó mày dám tính kế với tao."

Nguyễn Hữu Chí từ khán đài nhân chứng bước xuống, từng bước đi đến trước mặt Hoàng Đạo Cát, bởi vì vẻ mặt Nguyễn Hữu Chí rất bình tĩnh nên không ai đến cản anh lại.

"Tôi có chuyện muốn hỏi anh"

Nguyễn Hữu Chí bình tĩnh trả lời.

"Mày hỏi cái gì thì tao cũng phải trả lời sao?"

"Hai năm trước, hỏa hoạn xảy ra với vợ tôi là do anh làm sao?"

Nguyễn Hữu Chí nhẹ giọng hỏi.

Hoàng Đạo Cát cười khẩy, vẻ mặt châm biếm.

"À, lúc mày hỏi câu này không phải mày đã sớm biết được sự thật rồi sao? Hà cớ gì phải hỏi lại một lần nữa?"

Nguyễn Hữu Chí vẫn bình tĩnh như thường, khuôn mặt không chút dao động cảm xúc.

"Cho nên, từ ban đầu anh vẫn luôn muốn loại trừ đối thủ cho anh nên mới cố ý giết vợ tôi, đúng không?"

Hoàng Đạo Cát: "Đúng vậy, vì cô ta, mà mày luôn có rất nhiều điều đáng khiển trách, nếu như ban đầu mày nghe lời tao đi giết hắn thì tao có làm ra loại chuyện xấu xa này không?"

"A, rất tốt, rất tốt!"

Ánh mắt Nguyễn Hữu Chí chợt lạnh đi nhưng vẫn vô cùng bình tĩnh.

Chỉ có Trương Uyển Du nghe ra được từng đợt sóng trong câu nói của Nguyễn Hữu Chí.

Đặc biệt là ánh mắt căm hận của Nguyễn Hữu Chí, loại hận thù chỉ muốn giết Hoàng Đạo Cảt ngay lập tức.

Không ổn rồi! Lúc Trương Uyển Du lo lắng không biết Nguyễn Hữu Chí sẽ làm gì, cô vội đứng dậy từ dãy ghế luật sư.

Nhưng, Nguyễn Hữu Chí đã đứng cách cô một đoạn, thêm việc bên cạnh Hoàng Đạo Cát còn có một số bảo vệ khác đứng chắn đường, kết quả là Trương Uyển Du không thể kịp thời ngăn Nguyễn Hữu Chí lại.

Trương Uyển Du nhìn thấy ánh mắt dữ tợn của Nguyễn Hữu Chí khi lao đến trước mặt Hoàng Đạo Cả.

Khi mọi người mất cảnh giác, anh cởi sợi dây chuyền trên cổ rồi dùng nó quấn quanh cố Hoàng Đạo Cát.

Khi mọi người kịp phản ứng trở lại liên muốn cản Nguyễn Hữu Chí lại nhưng Hoàng Đạo Cát lúc này đã bị thắt cổ, khuôn mặt đỏ bừng cả lên.

Hoàng Đạo Cát muốn cởi bỏ sợi dây chuyền đang siết chặt lấy mạng sống của mình, nhưng Nguyễn Hữu Chí dùng lực quá mạnh, những người khác đều không thể đẩy tay anh ra.

Khi tất cả mọi người đang vội vã ngăn cản Nguyễn Hữu Chí, đôi mắt Hoàng Đạo Cát mở to và anh ta dần lịm đi dưới cánh tay Nguyễn Hữu Chí.

Hoàng Đạo Cát gần như sắp chết đi vì ngạt thở, Nguyễn Hữu Chí dùng sức siết chặt một lần nữa rồi mới thả ra.

Sau khi Nguyễn Hữu Chí thả Hoàng Đạo Cát ra thì những viên cảnh sát và bảo vệ bên cạnh mới có thể khống chế được anh.

Một người nghiêng mình về phía đầu và mũi Hoàng Đạo Cát đề kiểm tra.

"Thưa thẩm phán, tim của Hoàng Đạo Cát đã ngừng đập, không còn hơi thở của sự sống!"

Các thẩm phán: ".."

"Nguyễn Hữu Chí, anh giết người trong tòa án, anh có biết, chuyện này đáng tội gì không?"

Thẩm phán tức giận chỉ vào Nguyễn Hữu Chí.

Trên khuôn mặt Nguyễn Hữu Chí xuất hiện một nụ cười nhẹ nhõm, trong mắt không có bất kỳ tia cảm xúc nào: "Đương nhiên là tôi biết, nhưng cho dù có làm lại một lần nữa thì cũng phải chính tay tôi giết chết hắn!"

Ánh mắt anh di chuyển đến nơi nào đó trên tường: "Song Song, anh đã báo thù cho em rồi, em đợi anh, anh sẽ về với em sớm thôi."

Trương Uyển Du bị ngăn cách bởi bức tường, cô liên tục lắc đầu với Nguyễn Hữu Chí, bảo anh đừng làm những chuyện ngu ngốc.

Nguyễn Hữu Chí mỉm cười nhìn Trương Uyển Du: "Cảm ơn cô, đã giúp tôi biết được sự thật"

"Anh Nguyễn, anh đừng như vậy nhé, Song Song nhất định không muốn anh làm chuyện gì dại dột đâu"

Trương Uyển Du cố hết sức ngăn cản anh "A, không có cô ấy, tôi sống cũng còn có ý nghĩa gì nữa đâu?"

Nói xong, Nguyễn Hữu Chí thoát khỏi viên cảnh sát đang đứng bên cạnh mình rồi chạy về phía bức tường trước mặt, máu ngay lập tức nhuộm đỏ bức tường trắng trang trọng trong tòa án.

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghien.truyenchu. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT