Lọc Truyện

Truyện Mật ngọt đời anh - Trương Uyển Du

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Sau đó, khách và những nhân viên phục vụ khác không ngừng đi qua, Ân Hàn Tín chặn từng người một lại rồi lặp lại câu nói trước đó.

Sau khi những người đó nghe Ân Hàn Tín nói như vậy đều ngạc nhiên như nhau.

Sau khi Ân Hàn Tín hoàn thành nhiệm vụ thì quay trở lại phòng bao ngồi vào ghế của mình, anh mỉm cười nhìn Hứa Đạt đang mắt chữ O mồm chữ A ở phía đối diện: "Như vậy được chưa?"

Hứa Đạt: "..."

Khó khăn lắm anh mới ngậm mồm mình lại được, anh vẫn không dám tin vào chuyện vừa xảy ra trước mắt mình, Ân Hàn Tín đã thực sự cản 10 người đi đường lại và nói với họ rằng anh yêu Trương Uyển Du.

Anh gật đầu một cách máy móc: "Được...

Được rồi!"

Trương Uyển Du vừa ra khỏi nhà vệ sinh, cô mơ hồ nghe thấy tiếng ai đó nói chuyện.

"Vừa nãy người đó nói Trương Uyển Du sao?"

"Đúng rồi, tôi cũng nghe thấy, là Trương Uyển Du!"

Một cô gái bên cạnh một người khách khác đi vào nhà vệ sinh.

"Ây da, tôi thật ngưỡng mộ cái cô Trương Uyển Du đó quá"

"Tôi cũng vậy, nếu tôi là Trương Uyển Du thì tốt rồi"

Trương Uyển Du: ".."

Chuyện gì vậy nhỉ? Chuyện gì thế nhỉ? Có rất nhiều người trong nhà hàng này tên là Trương Uyển Du sao? Trương Uyển Du quay lại nhà vệ sinh với vẻ mặt hoài nghi, Hứa Đạt vẫn chưa hoàn hồn từ sau cú sốc vừa rồi.

Vừa ngồi xuống, Trương Uyển Du đã bàng hoàng hỏi: "Vừa nãy chị nghe rất nhiều người ở đây nói tên của mình"

Chuyện anh bảo Ân Hàn Tín đi ra ngoài nói với người khác rằng "Tôi yêu Trương Uyển Du"

sẽ không bị Trương Uyển Du phát hiện ra chứ? Hứa Đạt lập tức nói: "Rất có thế là cùng họ cùng tên thôi "

Trương Uyển Du liếc anh, vẻ mặt không chút nghi ngờ: "Chị cũng cảm thấy như vậy nhưng mà như vậy thì trùng hợp quá, trong nhà hàng này lại còn có người cùng họ cùng tên với chị, thật muốn đi làm quen quá"

Hứa Đạt: ".."

Tuyệt đối đừng nha.

"Đúng rồi, chúng ta định khi nào quay về Hải Thành?"

Hứa Đạt lập tức chuyển đề tài.

Trương Uyển Du cười tít mắt đáp: "Đợi sau khi em thụ xếp xong chuyện ở Ngọc Anh đã"

"Tại sao phải đợi em?"

Trương Uyển Du hít một hơi thật sâu.

"Hạo Văn, khó khăn lắm chị mới tìm được em, chị sẽ không để em ở Ngọc Anh một mình nữa, huống hồ, em ở đây cũng không có người thân, đàn em của Hoàng Đạo Cát nhất định sẽ tìm em để làm phiền nên chị phải dẫn em về Hải Thành cùng chị"

Rời khỏi Ngọc Anh! Thật ra thì từ trước đến nay anh chưa từng nghĩ đến chuyện quay về Ngọc Anh.

Trước đây bởi vì nhà anh ở đó, sau này là vì mối quan hệ với Trình Tố Nhã.

Khi bà nội mất, sau khi Trình Tố Nhã lừa gạt anh, rời khỏi đây...

Có lẽ là sự lựa chọn tốt nhất.

"Nhưng mà..."

Hứa Đạt nắm chặt tay: "Bây giờ trên tay em...

Không có cái gì cả, nếu như đi Hải Thành thì"

Trương Uyển Du nghiêm túc nhìn anh.

"Hạo Văn, chị biết em đang lo lắng chuyện gì, nhưng mà, chị tin rằng em có thể dựa vào hai bàn tay trắng của chính mình, nhất định có thể đại náo trời cao, Ngọc Anh là một nơi nhỏ bé, sau khi đến Hải Thành, cũng có nhiều cơ hội hơn cho em, có lẽ em vẫn chưa tốt nghiệp đại học đúng không?"

Hứa Đạt cúi đầu xấu hổ: "Không...

Không có!"

Bởi vì mối quan hệ với Trình Tố Nhã, sau tết Nguyên Đán năm nay, anh vẫn luôn nỗ lực kiếm tiền để trả nợ cho bọn cho vay nặng lại, vốn dĩ năm sau đã có thể tốt nghiệp rồi, bây giờ thì...

"Hàn Tín.."

Trương Uyển Du nhìn sang Ân Hàn Tín.

Ân Hàn Tín gật đầu: "Chuyện này cứ để anh, anh đã xem hồ sơ thành tích học tập trước đây của cậu ấy, để vào được đại học A không phải chuyện gì to tát"

Hứa Đạt trợn tròn mắt: "Ý của anh là đại học A ở Hải Thành sao?"

*Ừ, cậu có muốn đi không?"

Hứa Đạt dùng sức gật đầu: "Muốn muốn muốn, tôi muốn đi"

"Vậy được rồi, bây giờ các trường đại học cao đẳng đều đã vào kỳ nghỉ hè, cậu có thể xem qua các khóa học trước đó, chính thức chuyển vào đại học A vào mùa thu, được chứ?"

"Được được!"

Hứa Đạt phấn khích nói: "Cảm ơn anh rể!"

Ân Hàn Tín: ".."

Ân Hàn Tín hơi nhướng mày, khóe miệng khẽ cong nói: "Không cẩn cảm ơn"

Anh rể?Trương Uyển Du: ".."

Hứa Đạt, không phải trước đây em rất không hài lòng với Ân Hàn Tín sao? Hơn nữa, lúc ở nghĩa trang, anh còn luôn mồm bảo Ân Hàn Tín không giống như yêu cô thật lòng, ra sức khuyên ngăn cô nên chia tay.

Vậy mà bây giờ lại gọi anh rễ rồi.

Có phải là nhanh quá không? Hứa Đạt giả vờ như không nhìn thấy ánh mắt như thiêu đốt của chị gái mình, thầm cảm thấy vui mừng trong lòng.

Có thế được học tại đại học A là nguyện vọng đã lâu của anh, lúc đó anh đạt điểm trong kỳ thi đại học nhưng vì sợ bà nội một thân một mình ở nhà nên để tiện chăm sóc bà anh đã nộp đơn vào trường đại học ở thành phố này.

Bây giờ có thể vào học tại đại học A rồi, hơn nữa xem xét hành động khi nãy cua Ân Hàn Tín, thì đúng là anh ta đã thật lòng yêu chị gái mình, nên mới gọi một tiếng anh rễ, đây cũng là lẽ đương nhiên.

Vì vụ án trước đây của Hứa Đạt, có một số vấn đề cần phải giải quyết, ngay sau đó, bản án về cái chết của Lữ Phương được đưa ra, Trình Tố Nhã bị kết án tù giam vì tội che giấu và gián tiếp giết người, khoảng thời gian đẹp nhất thanh xuân của người phụ nữ lại phải chôn vùi trong tÙ.

Ngoài ra, Trương Uyển Du còn đóng vai trò là công tố viên của Ngũ Vận.

Ân Hàn Tín đã sắp xếp cho vụ án của Ngũ Vận được xét Xử trước.

Trên phiên tòa, dưới ba tấc lưỡi của Trương Uyển Du, Ngũ Vận bị kết án tù chung thân và không thế giảm án.

Ân Hàn Tín và Hứa Đạt ngôi ở hàng ghế khán giả, nhìn Trương Uyển Du nói chuyện với luật sư của Ngũ Vận, cuối cùng, thẩm phán chấp nhận yêu cầu của Trương Uyển Du và bắt giam Ngũ Vận.

Hứa Đạt không thể nào quên được, trước khi Ngũ Vận bị dẫn đi, còn hét vê phía Trương Uyển Du.

"Cô không phải là phụ nữ, cô là quỷ, cô là ma nữ!"

Sau khi ra khỏi tòa án, Trương Uyển Du không hài lòng phàn nàn với Hứa Đạt và Ân Hàn Tín.

"Cái tên Ngũ Vận kia đã hãm hại người khác lại còn gọi em là ma nữ, a, có ma nữ nào vừa xinh đẹp vừa lương thiện vừa đạo đức như em sao?"

Hứa Đạt vô thức lùi lại một bước, trầm mặc nhìn Trương Uyển Du, giữ một khoảng cách an toàn với cô.

Trương Uyển Du tức giận nhìn anh.

"Thái độ này của em là thế nào? Sao lại nhìn chị như thế? Chị nói không đúng sao?"

Hứa Đạt tốt bụng nhắc nhở cô: "Em nghe nói, ban đầu người đàn ông tên Ngũ Vận đó sai người đến bắt cóc chị, chị đã nắm lấy bã vai hắn ta và đánh hắn ta nội thương!"

"Em nói như vậy là có ý gì? Lẽ nào lúc đó chị phải đứng yên để tên đó lấy dao ra đe dọa chị hay sao? Chị không phản kháng thì bây giờ em không có chị nữa đâu, em còn có lương tâm nữa không vậy?"

Trương Uyển Du tức giận phản bác.

Hứa Đạt: ".."

Thấy Hứa Đạt không nói gì, Trương Uyển Du khoác tay Ân Hàn Tín.

"Hàn Tín, anh xem Hạo Văn kìa"

Ân Hàn Tín: "Hạo Văn, cậu xin lỗi chị đi"

Hứa Đạt lập tức ngoan ngoãn đứng trước mặt Trương Uyển Du: "Chị gái, vừa nãy em sai rồi, chị là người phụ nữ lương thiện, xinh đẹp, đạo đức nhất trên thế giới này"

Trương Uyển Du: ".."

Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn dễ thương như chú cún nhỏ của Hứa Đạt.

Em trai à, tiết hạnh của em đâu rồi? Hứa Đạt cười híp mắt: Ở trước mặt anh rể, tiết tháo gì cũng quảng cho chó ăn tất! Hít một hơi thật sâu, Trương Uyển Du nhìn khuôn mặt ngày càng thoải mái với cô hơn so với lần đầu gặp mặt, Trương Uyển Du cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm.

Cuối cùng thì anh cũng đã hoàn toàn bước ra khỏi cái bóng của Trình Tố Nhã.

"Hạo Văn, chuyện gì nên kết thúc thì cũng đã kết thúc rồi, còn chuyện vẫn chưa hoàn thành thì sao? Trước mắt phải giải quyết trước đã"

Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT