Lọc Truyện

Truyện Mật ngọt đời anh - Trương Uyển Du

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Sắc mặt Ân Hàn Tín tối sầm lại: "Uyển Du, em nhất định phải tính toán rõ ràng với anh sao?"

Trương Uyển Du thở dài một hơi.

Cô kéo tay Ân Hàn Tín, nghiêm túc nhìn anh.

"Hàn Tín, em biết anh muốn tốt cho em, nhưng mà, hai chúng ta vẫn chưa kết hôn, em không muốn người nhà anh hay những người bên cạnh hiểu lãm em vì tiền nên mới ở bên cạnh, em nói những lời này, chính là muốn quang minh chính đại đứng bên cạnh anh, anh có hiểu ý em không?"

Thân phận của cô và Ân Hàn Tín hoàn toàn đối lập nhau, có trời mới biết cô đã can đảm thế nào khi quyết định ở bên cạnh anh.

Mua căn nhà này bằng tiên của chính mình là cách cuối cùng để duy trì phẩm giá của mình.

Cô muốn mối quan hệ giữa mình và Ân Hàn Tín trong sáng và không hề có bất kì mối bận tâm nào ở giữa.

Ân Hàn Tín nhìn chằm chằm vào đôi mắt cô, nhận ra sự kiên định và ý chí đấu tranh trong đôi mắt cô, anh mới gật đầu.

"Được, anh đồng ý"

Trương Uyển Du thở phào nhẹ nhõm.

"Bây giờ em sẽ viết giấy nợ cho anh, ngay khi anh về em sẽ gửi tiền vào số tài khoản anh"

"Được!"

Trương Uyển Du đưa giấy nợ cho Ân Hàn Tín, Trương Uyển Du cảm thấy áp lực trong lòng mình đã giảm đi rất nhiều.

Sau khi đưa hai người về nhà, Ân Hàn Tín mới quay về, để lại Trương Uyển Du và Hứa Đạt dọn dẹp đồ đạc trong ngôi nhà mới của họ.

Đột nhiên nhớ đến Hồ Mai đã từng nói sẽ đưa di vật của bà nội cho cô, sau khi để lại phương thức liên lạc, đã một tháng trời trôi qua rồi mà Hồ Mai vẫn chưa liên hệ gì với cô.

Nghĩ đến đây, sau khi dọn dẹp đồ đạc xong, Trương Uyển Du liền lấy điện thoại gọi cho Hồ Mai.

Nhưng mà cô gọi mấy lần vẫn không thấy ai bắt máy.

Kỳ lạ, Hồ Mai sao lại không nghe máy cô? Sáng hôm sau.

Trương Uyển Du và Hứa Đạt cùng nhau ra khỏi cửa, sau khi đưa Hứa Đạt đến một tiệm sách gần đó, cô mới đi đến văn phòng luật.

Sau khi đến văn phòng luật, Trương Uyển Du lại một lần nữa gọi điện cho Hồ Mai.

Lần này, cuối cùng đối phương cũng bắt máy.

"Alo, Hồ Mai, là tôi, Uyển Du!"

Trương Uyển Du vội nói.

"Tôi biết là cô"

Hồ Mai mệt mỏi nói: "Tối hôm qua cô gọi điện cho tôi, hôm qua tôi ở ngoài không đem theo điện thoại, cho nên không nghe máy cô được"

"Hóa ra là thế"

"Cô muốn tìm di vật của bà sao, trưa nay cô có rảnh không? Tôi gửi địa chỉ cho cô, cô sang đó lấy"

"Được"

Trương Uyển Du xác nhận thời gian và địa điểm với Hồ Mai rồi mới cúp máy.

Không biết tại sao, Trương Uyển Du cảm thấy, lúc cô gọi điện cho Hồ Mai, Hồ Mai có gì đó không đúng lãm.

Hồ Mai hiện đang sống rất hạnh phúc, chắc là không sao đâu.

Có lẽ là do cô nghĩ nhiều mà thôi.

Sau khi gọi điện cho Hồ Mai xong, Trương Uyển Du chuẩn bị bắt đầu làm việc, luật sư Vương bên cạnh Trương Uyển Du, một người rất thân thuộc với cô lại bắt đầu nói chuyện phiếm.

"Trương Angel, cô đã nghe nói gì chưa?"

Trương Uyển Du nghỉ ngờ nhìn cô: "Sao thế? Nghe nói cái gì?"

"Chính là chuyện của Lưu tổng đấy, lại vừa mời một vị đại luật sư, nghe nói...

hôm nay là ngày đầu tiên báo cáo!"

Luật sư Vương nói.

"Hả?"

Trương Uyển Du nghiêng đầu hứng thú hỏi: "Đại luật sư? Tên là gì?"

"Tên là Chu Cổ Diệp! Là một vị luật sư rất nối tiếng!"

Sau khi nghe cái tên này, chân mày của Trương Uyển Du chợt nhướng cao.

Chu Cổ Diệp à? Cái tên này thật sự không mấy xa lạ với Trương Uyển Du.

Nói cách khác, hai người còn là người quen cũ.

Năm đó, lần đầu tiên cô tự mình ra tòa đã đụng độ phải đối thủ là Chu Cổ Diệp, lúc đó, cô là luật sư của bị đơn, Chu Cổ Diệp là luật sự nguyên đơn, Chu Cổ Diệp lớn hơn cô mười tuổi, anh ta trước khi lên tòa còn tuyên thệ rằng sẽ khiến cô thua tơi bời, còn chế giễu cô chỉ là một nha đầu thối chân ướt chân ráo.

Kết quả, tại phiên tòa, cô đã lật đổ nguyên đơn bảng bằng chứng sắt đá, giành phần thắng về cho bị đơn, hơn nữa, cô còn vạch trần bộ mặt thật của nguyên đơn và kết thúc vụ kiện bằng một cái kết đẹp.

Lúc đó Chu Cổ Diệp rất tức giận, sau này hai người còn vô tình gặp nhau trên phiên tòa một lần, Chu Cổ Diệp thậm chí còn bày mưu tính kế, muốn làm cô xấu mặt trước mặt nhiều người nhưng Trương Uyển Du đã vạch trần âm mưu của Chu Gố Diệp trước mặt khán giả.

Lúc đó, Chu Cổ Diệp bị trục xuất khỏi nghề luật sư tại nước Anh.

Không ngờ rằng, sau khi anh ta rời khỏi giới luật tại nước Anh lại trở về Trung Quốc làm luật sư, lại còn gạt người làm một vị đại luật sư.

Bây giờ, Chu Cổ Diệp lại đến văn phòng luật của cô, hai người bọn họ, có thể gọi là oan gia ngõ hẹp.

Trong khi cô đang suy nghĩ miên man thì một người từ bên ngoài cửa bước vào, một người đàn ông lịch lãm với bộ vest cùng đôi giày da bóng loáng.

Lưu Tiết vừa trông thấy anh ta ở đằng xa đã vội vàng đứng dậy đi tới hoang nghênh.

"Luật sư Chu, anh đến rồi!"

"Chào Lưu tổng!"

Chu Cổ Diệp lịch sự gật đầu, chỉ là lúc anh gật đầu, khóe mắt nhướng lên không giấu được vẻ kiêu ngạo của mình.

Lưu Tiết nằm lấy tay Chu Cổ Diệp: "Anh đến văn phòng luật của chúng tôi, chúng tôi như hổ mọc thêm cánh rồi!"

"Lưu tổng khách khí rồi"

"Đúng rồi, ngày đầu tiên đi làm chính thức, tôi giới thiệu với anh những luật sư khác nhé"

"Được!"

Nói xong, Lưu Tiết dẫn Chu Cổ Diệp đi gặp những luật sư khác, Chu Cổ Diệp cũng rất ứng phó với việc bắt tay từng người một, nhưng thái độ như cấp trên của anh khiến người khác đặc biệt cảm thấy khó chịu.

Khi Lưu Tiết dẫn Chu Cổ Diệp đến gặp Trương Uyển Du.

Lưu Tiết còn chưa mở miệng giới thiệu, Trương Uyển Du đã mỉm cười chào hỏi trước.

"Luật sư Chu, đã lâu không gặp!"

Nụ cười của Chu Cổ Diệp đông cứng khi bắt gặp khuôn mặt Trương Uyển Du, đôi mắt anh mở to nhìn cô bằng ánh mắt không thoải mái.

"Cô...

Cô...

Sao lại là cô?"

Trương Uyển Du...

Cô chính là cơn ác mộng của anh, hai năm rồi vẫn không thể thoát khỏi, không ngờ rằng, bây giờ lại gặp cô tại công ty luật này, đầy là loại nghiệt duyên gì vậy chứ.

Lưu Tiết ngạc nhiên nhìn hai người bọn họ.

"Sao thế, luật sư Chu, Trương Angel, hai người...

quen nhau sao?"

Trương Uyển Du cười nói: "Đương nhiên là quen rồi, tôi và luật sư Chu lúc ở nước ngoài..."

Chu Cổ Diệp sắc mặt trắng bệch, hai mắt nhìn chằm chằm Trương Uyển Du, Chu Cổ Diệp sợ cô sẽ nói những điều không nên nói, lập tức cản lời: "Lúc ở nước ngoài chúng tôi đã từng gặp nhau, chỉ là chúng tôi cùng tham gia một cuộc hội thảo liên quan đến nghề luật mà thôi"

Nói xong, anh trợn mắt nhìn Trương Uyển Du như cảnh cáo cô không được nói ra những điều làm ảnh hưởng đến danh tiếng của anh.

Trương Uyển Du cười tít mắt nhìn anh, khóe miệng mỉm cười đầy ẩn ý.

Lưu Tiết cười đáp: "Thảo nào, không ngờ, luật sư Chu và Trương Angel đã từng quen biết nhau, xem ra quan hệ của hai người rất tốt, vừa hay, vị trí đối diện của Trương Angel đang bỏ trống, luật sư Chu ngồi trước Trương Angel đi!"

Chu Cổ Diệp: "Được!"

Trương Uyển Du đứng dậy, nhiệt tình đưa tay sang.

"Luật sư Chu, hoan nghênh anh đến với công ty luật của chúng tôi, hơn nữa, chúng ta lại còn là hàng xóm của nhau"

Chu Cổ Diệp khóe miệng giật giật, đưa tay ra bắt lấy tay Trương Uyển Du.

Ngay lúc hai bàn tay chạm vào nhau, Chu Cổ Diệp cảm giác như tay mình bị máy trộn kẹp chặt, đau đến nổi anh phải kêu lên đau đớn, sau đó nhanh chóng thu tay về.

*A, tay của tôi!"

Chu Cổ Diệp hung dữ lườm Trương Uyển Du: "Cô thật quá đáng, cô.."

Trương Uyển Du như thể bị dọa, sợ hãi lùi về sau, kinh hãi nhìn Chu Cổ Diệp: "Chu..

Luật sư Chu, anh sao thế? Tôi...

tôi làm gì cơ?"

Chu Cổ Diệp: ".."

Nhìn thấy xung quanh toàn là ánh mắt dò xét mình, Chu Cổ Diệp sống lưng lạnh toát.

Chính là cảm giác này! Lúc anh đối diện với Trương Uyển Du, anh đều cảm thấy như cả thế giới đều đang khinh miệt mình.

Vừa nãy rõ ràng là Trương Uyển Du cố tình siết chặt tay anh khi hai người bắt tay nhau, lực tay cô mạnh đến kinh người, anh cảm thấy tay mình suýt chút nữa đã bị gãy luôn rồi.

Nhưng bây giờ Trương Uyển Du cư xử như một người vô tội, còn anh bị những người khác nhìn bằng ánh mắt chất vấn.

Trương Uyển Du này thật đúng là đáng sợ mài Đột nhiên anh cảm thấy hối hận, sao anh lại chọn làm luật sư tại công ty này cơ chứ? Nếu như anh biết Trương Uyển Du cũng làm việc ở đây anh tuyệt đối sẽ không đến nơi này.

Bây giờ hối hận thì cũng không kịp nữa rồi.

Vừa nghĩ đến việc từ giờ mỗi ngày anh đều phải ngồi đối diện Trương Uyển Du, bị Trương Uyển Du nhìn chằm chằm, anh liên cảm thấy đau nhói trong tim.

Bên ngoài nhà vệ sinh.

Trương Uyển Du vừa ra khỏi nhà vệ sinh đã bắt gặp một người đứng bên bồn rửa tay dựa vào tường, hình như đang đợi ai đó.

Sau khi Trương Uyển Du đi ra, cô lấy khăn lau tay.

Còn Chu Cổ Diệp vừa thấy cô đi ra, liền đi đến bên cạnh Trương Uyển Du.

"Trương Angel, cô rời khỏi công ty luật Hoàng Long đi!"

Chu Gố Diệp nhìn cô đưa ra yêu cầu.

Trương Uyển Du cười như không liếc nhìn anh: "Luật sư Chu, chuyện này không đúng rồi, cho dù thế nào thì tôi đến đây trước, nếu như muốn đi thì không phải là anh nên đi hay sao?"

"CôI"

Chu Cổ Diệp không nói nên lời.

"Luật sư Chu, nếu như anh có suy nghĩ đó, thì tôi khuyên anh nên tập trung xử lý kiện tụng đi, đừng để đến lúc thua kiện rôi mới tự đập bể bảng hiệu của mình!"

Nói xong, Trương Uyển Du đi ngang qua Chu Cổ Diệp, lúc đi qua ngươi anh cô còn dùng tay vỗ nhẹ lên vai anh.

Cái vỗ này, tuy nhẹ nhưng khiến Chu Cổ Diệp phải kêu lên vì đau đớn.

"A, đau!"

Trương Uyển Du lập tức thu tay về, kinh ngạc nói: "Ây da, thật xin lỗi, vừa nãy không kiểm soát được lực ở tay, lần sau tôi sẽ chú ý hơn!"

Chu Cổ Diệp: ".."

Buổi trưa, còn hai phút nữa là tan làm, Trương Uyển Du bắt đầu thu dọn đồ đạc, chuẩn bị đi ra khỏi cửa đến chỗ Hồ Mai.

Lúc thu dọn đồ đạc xong xuôi cũng vừa đến lúc tan làm.

Những luật sư bên cạnh nhìn cô hỏi: "Trương Angel, buổi trưa đi ăn ở đâu?"

Trương Uyển Du cười đáp: "Trưa nay tôi bận chút chuyện, mọi người đi ăn đi, tôi đi trước đây"

Lên google tìm kiếm từ khóa ghientruyenchu.com để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT