Lọc Truyện

Truyện Mật ngọt đời anh - Trương Uyển Du

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chu Cổ Diệp tỏ vẻ chán ghét: "Tôi và cô ta? Đừng đùa như vậy chứ?"

Đột nhiên cảm thấy thái độ của mình có hơi quá đáng, Chu Cổ Diệp vội cười cười giải thích: "Chuyện đó, tôi và cô ấy chỉ là bạn bè mà thôi"

Trương Uyển Du vừa mới đến cổng tiểu khu của Hồ Mai, cô đã nhận được điện thoại của Ân Hàn Tín.

Biết được Trương Uyển Du đến tiểu khu của Hồ Mai, anh yêu cầu cô gửi vị trí sang cho anh, anh sang đón cô.

Sau khi gửi vị trí cho Ân Hàn Tín, Trương Uyển Du liền gọi điện cho Hồ Mai.

Không lâu sau, Hồ Mai dùng chiếc xe đẩy đi chợ lôi theo hai chiếc hộp ra ngoài.

"Uyển Du à, thật ngại quá, đáng lẽ tôi nên đưa thứ này cho cô sớm hơn, nhưng tôi mãi vẫn không có thời gian."

Hồ Mai nhìn Trương Uyển Du bằng ánh mắt áy náy.

"Là tôi nên cảm ơn cô mới phải, nếu như cô không giúp tôi lấy lại những thứ này e rằng mãi mãi tôi cũng không lấy được chúng"

Hồ Mai vội vàng xua tay: "Không có gì không có gì, trước kia nhờ có bà và cô chăm sóc cho tôi, nếu không, thì đã không có tôi của hiện tại rồi!"

Nói đến đây, Hồ Mai thở dài một hơi.

Trương Uyển Du nhìn Hồ Mai, đột nhiên cô phát hiện tóc Hồ Mai đã bạc hơn lúc trước rất nhiều, người cũng gầy đi không ít, sắc mặt mệt mỏi, xem ra là do mệt mỏi kéo dài.

Thấy Trương Uyển Du đang nhìn mình chằm chäm.

Ánh mắt Hồ Mai chợt lóe lên, vô thức né tránh ánh mắt của Trương Uyển Du.

Cô khẽ ho một tiếng, sau đó lấy món đồ trên xe ra đặt xuống.

"Cái này, Uyển Du, đồ được đặt bên trong này, nhà của tôi còn có chuyện, tôi phải về trước..."

Hồ Mai còn chưa nói hết câu, Trương Uyển Du đã lập tức kéo tay Hồ Mai lại.

"Hồ Maii"

Đôi mắt Trương Uyển Du sắc bén nhìn chằm chằm vào Hồ Mai: "Có phải cô có chuyện gì giấu tôi không?"

"Tôi có thế giấu cô chuyện gì? Con bé này, cô làm luật sư lâu quá rồi, chuyện gì cũng nghi ngờ như vậy, cô xem con người tôi có tốt hay không? Có thẻ có chuyện gì sao?"

"Hồ Maii"

Trương Uyển Du chau mày: "Cô đừng giấu tôi, chúng ta đã sống cùng nhau nhiêu năm như vậy rồi, tôi còn không hiểu cô hay sao? Có phải trong nhà xảy ra chuyện gì khó khăn không?"

"Không có, thật sự không có gì!"

Hồ Mai lắc mạnh tay Trương Uyển Du xoay người muốn rời đi.

Nhưng mà, Trương Uyển Du dúng sức quá mạnh, Hồ Mai không cách nào lay chuyển cánh tay cô.

Hồ Mai vội nói: "Ây da, cô bỏ tôi ra đi, tôi còn phải về nhà"

"Hồ Mai, cô không nói rõ ràng thì tôi không bỏ ra đâu!"

Trương Uyển Du nắm chặt tay Hồ Mai, quyết không thả cho cô đi.

Hồ Mai thấy không thể thuyết phục được cô chỉ đành thở dài nói: "Thực ra thì cũng không có gì quan trọng, chuyện đó....

Chồng và con của tôi bị tai nạn giao thông khi đi giao hàng cho người ta nửa tháng trước, bây giờ, chông và con tôi phải nhập viện, thời gian này, tôi vẫn luôn ở bệnh viện chăm sóc hai người bọn họ, trùng hợp hôm nay quay về lấy đồ dùng hàng ngày, cho nên...

Cũng không kịp đưa đồ cho cô."

Trương Uyển Du chau mày: "Hồ Mai, nhà cô xảy ra chuyện lớn như vậy sao cô không nói cho tôi biết?"

"Cũng không phải chuyện gì quá to tát, bọn họ đều ổn cả rồi, không thiếu tay thiếu chân, chỉ cần chăm sóc một thời gian là ổn thôi"

"Hung thủ có bồi thường không?"

Hồ Mai do dự một lúc rồi mới nói: "Bọn họ cho rằng chúng tôi muốn quá nhiều, cho nên...

Bây giờ chuẩn bị ra tòa"

"Ra tòa?"

Trương Uyển Du lập tức mở miệng: "Chuyện đã đến mức này rồi, vụ kiện lần này, để tôi giúp cô, nhất định sẽ giúp cô đòi được món bồi thường thích đáng nhất"

"Không cần đâu, Uyển Du, trước đây tôi sợ làm phiền cô, hơn nữa, bạn con tôi có quen một luật sư, cho nên mới không gọi điện cho cô"

Trương Uyển Du gật đầu.

"Hóa ra là vậy!"

Trương Uyển Du nhìn Hồ Mai chằm chằm: "Hồ Mai, cô nuôi tôi từ nhỏ cho đến lớn, chuyện này tôi nhất định sẽ không ngồi xem không quan tâm đâu, nếu như cô cần bất cứ chuyện gì thì cứ lập tức gọi điện cho tôi"

"Được, tôi biết rồi, yên tâm đi!"

"Ừm"

Vì Hồ Mai nhiều lần hứa sẽ gọi điện cho cô khi có chuyện gì xảy ra, Trương Uyển Du mới yên tâm để Hồ Mai đi.

Không lâu sau, xe của Ân Hàn Tín đến.

Ân Hàn Tín chuyển đồ của Trương Uyển Du lên xe, rồi quay xe.

Thấy dáng vẻ nhíu mày của Trương Uyển Du, Ân Hàn Tín vuốt chân mày cô hỏi.

"Sao thế? Suy nghĩ gì à?"

Trương Uyển Du kể chuyện của Hồ Mai.

Sau đó nói: "Bởi vì em không biết vị luật sư đó là ai, cho nên, hơi lo lắng một chút"

Ân Hàn Tín vỗ vỗ mu bàn tay cô.

"Em yên tâm đi, cô ấy đã nói không sao rồi, thì em không cần phải suy nghĩ nhiều đâu"

Khuôn mặt nghiêm trọng của Trương Uyển Du lúc này mới thả lỏng hơn một chút: "Có lẽ vậy"

Trương Uyển Du nhìn cảnh tượng xung quanh.

"Khu phố này cách tiệm sách của Hạo Văn không xa, em gọi điện kêu thẳng bé đi ăn chung"

"Được!"

Trương Uyển Du lấy điện thoại ra gọi cho Hứa Đạt.

"Alo, chị, gọi cho em có gì không?"

Hứa Đạt nói rất nhỏ, bên cạnh anh rất yên tĩnh, có lẽ là sợ lớn tiếng sẽ làm ảnh hưởng những người khác trong tiệm sách.

Trương Uyển Du lập tức nói: "Bây giờ chị đang ở gân tiệm sách của em, buổi trưa đi ăn chung với nhau nhé?"

"Không được rồi, em vẫn còn có rất nhiều nội dung cần phải đọc, một lát nữa em ăn ở gần đây là được rồi"

Trương Uyển Du chau mày.

"Bây giờ em cần phải học, học hành rất tốn sức, có thể ăn uống tùy tiện sao?""Chị, em học tiếp đây, đợi một lát nữa em học xong thì chúng ta liên lạc sau, đến lúc đó chị sang đón em"

Trương Uyển Du: ".."

Thằng nhóc này, đọc sách điên cuồng đến như vậy sao.

Trương Uyển Du nhìn Ân Hàn Tín bên cạnh, mặc dù không muốn dùng thủ đoạn này nhưng cô vẫn nghiến răng nghiến lợi nói: "Anh rể em cũng ở đây"

Giọng nói hạnh phúc của Hứa Đạt lập tức vang lên ở đầu dây bên kia "Cái gì? Anh rể cũng ở đây sao? Em lập tức ra ngay, em ở bên đường đợi anh chị.

Anh chị lái xe từ từ thôi, một lát nữa gặp, chị!"

Nói xong, Hứa Đạt liền cúp máy cái rụp.

Trương Uyển Du nhìn chằm chằm vào điện thoại trên tay mình, trong lòng liền cảm thấy phiền muộn.

Sao cô lại có một người em trai vô lương tâm chỉ quan tâm anh rễ như vậy chứ? Trương Uyển Du chống cảm nhìn khuôn mặt hoàn mỹ của Ân Hàn Tín nói: "Xem ra, sau này không chỉ đề phòng mỗi phụ nữ, mà còn phải đề phòng đàn ông nữa!"

Ân Hàn Tín: ".."

Sau bữa trưa, Ân Hàn Tín đem đồ của Trương Uyển Du về nhà và chở cô đến công ty luật, nhưng Trương Uyển Du sợ bị người khác nhìn thấy, nên không cho Ân Hàn Tín chở cô đến trước tòa nhà công ty mà để cô xuống ở ngã tư gần đó.

Vừa đến công ty, Trương Uyển Du đã bị gọi đến giải quyết một vấn đề khó khăn.

"Trương Angel, Trương Angel, cô qua đây một chút đi"

Vừa trông thấy khuôn mặt bát quái của Tân Cần, trái tim Trương Uyển Du đã không khỏi run lên, không phải Ân Hàn Tín chở cô đến công ty đã bị người khác bắt gặp rồi chứ? Gô bình tĩnh đi sang: "Tân Cần, sao thế?"

"Trương Angel, cô còn chưa biết sao?"

"Hả, tôi biết cái gì cơ?"

Trương Uyển Du mơ hồ.

"Ây da, chính là cô Hàn đấy, buổi trưa hôm nay cô ấy có sang đây nhưng lúc đấy cô không có ở đây"

Trương Uyển Du chau mày: "Cô ấy sang đây sao? Cô ấy nói gì?"

"Tôi kể cô nghe, lần này cô Hàn sang đây còn dẫn theo một người nói là muốn giúp anh ta khởi kiện nhưng lúc đó cô không có mặt ở đây nên luật sư Chu đã tiếp đãi hai người bọn họ, ban đầu là cô Hàn muốn tìm cô, nhưng không biết như thế nào mà cuối cùng cô ấy đã ký hợp đồng với luật sư Chu"

Lông mày Trương Uyển Du hơi nhướng lên.

À, lá gan của Chu Cổ Diệp này cũng thật lớn, dám cướp khách hàng của cô như vậy.

"Còn nữa, chuyện đó, Trương Angel, Lưu tổng có nói, sau khi cô quay lại công ty thì bảo cô đi tìm anh ấy ngay"

Đây là Lưu Tiết sợ cô đi tìm Chu Cổ Diệp làm phiền đây mà, cho nên mới cổ ý tìm cô để công kích cô trước.

Cô nhìn Tân Cần mỉm cười.

"Được, tôi biết rồi, cảm ơn cậu Tân Cần"

Lúc Trương Uyển Du bước vào công ty luật cô thấy ánh mắt đắc thắng của Chu Cổ Diệp vẫn luôn dõi theo mình.

Nhưng Trương Uyển Du không hề quan tâm đến anh ta, mà đi thẳng vào phòng làm việc của Lưu tổng.

Mọi người thấy Trương Uyển Du bước vào phòng làm việc của Lưu tiết thì liền bàn tán sôi nổi.

"Mọi người xem Trương Angel không hề có cảm xúc gì, thoạt nhìn đã biết đang cực kỳ tức giận"

"Ai nói không phải chứ, có ai vui vẻ khi bị thay thế như vậy không chứ"

"Đều là một công ty luật nữa, hà cớ gì phải như vậy chứ, Hàn Phương Hoa này còn được coi là một khách hàng lớn của công ty chúng ta, ban đầu là do một tay Trương Angel hạ gục, luật sư Chu chỉ đến cướp nó và gặt hái phần thưởng mà thôi"

"Xem ra, sau này chúng ta cũng phải cẩn thận luật sư Chu hơn rồi"

Trương Uyển Du vào phòng làm việc của Lưu tiết tầm mười mấy phút mới ra.

Lúc ra khỏi phòng làm việc của Lưu tiết, Trương Uyển Du vân rất yên lặng.

Lên google tìm kiếm từ khóa ghientruyenchu.com để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT