Lọc Truyện

Truyện Mật ngọt đời anh - Trương Uyển Du

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

"Cô đừng có năm mơ!"

Triệu Tấn An nắm chặt hai tay, gân xanh trên trán nổi lên chi chít.

Lúc Hàn Phương Hoa cùng hắn kết hôn cũng đã cho hắn đội nón xanh, tốn thất tiền tài chỉ là việc nhỏ, nhưng mà, nón xanh lớn như thế cứ đội ở trên đầu, khiến hẳn bị người người nhạo báng, cục tức này hắn nuốt không trôi.

"Ha ha, luật sư của anh không tới, anh thắng tôi kiểu gì!"

Triệu Tấn An tức đến nỗi bờ môi run rẩy.

Chớp mắt thời gian đã trôi qua từng giây một, cách thời gian mở phiên toà chỉ còn lại mười mấy giây đồng hồ, nếu như Trương Uyển Du vẫn không tới...

Ngay tại lúc thời gian bắt đầu phiên tòa chỉ còn lại mười giây, bên ngoài toà án xuất hiện một bóng người.

Cô thở nhẹ đi vào bên trong toà án, xin lỗi hai vị thẩm phán trên băng ghế: "Vô cùng xin lỗi, hai vị thẩm phán, tôi đến trễ."

"Không có việc gì, mau ngồi đi!"

Trương Uyển Du tranh thủ thời gian ngồi vào bàn làm việc của luật sư bào chữa cho nguyên cáo, sau đó, cửa tòa án cũng dần dần khép lại.

Nhìn thấy Trương Uyển Du đã xuất hiện, Hàn Phương Hoa bĩu môi hừ lạnh một tiếng.

Chẳng qua chỉ là khúc nhạc dạo ngắn trước lúc đánh bại Triệu Tấn An mà thôi, cô ta sẽ không để trong lòng.

Sau khi đợi Trương Uyển Du ngôi xuống, quan toà tuyên bố mở phiên toà.

Tiếp theo, là quá trình rườm rà tường thuật lại tình tiết vụ án và thời gian thẩm tra chứng cứ.

Sau đó, người của pháp viện lấy ra chứng cứ là chiếc USB đã giao nộp từ lần trước, thời điểm quan tòa đang chuẩn bị công bố, USB lại biểu thị đã bị hư hỏng, không cách nào phát được.

Nhìn thấy trên màn hình lớn hiển thị dòng chữ USB không hợp lệ, Triệu Tấn An kinh ngạc đứng lên.

"USB kia sao tự nhiên lại hỏng được? Chắc chắn là của nguyên cáo từng cùng tôi gặp mặt, cô ta lấy video làm lý do để bắt chẹt tôi, muốn tống tiên thân chủ của tôi hai mươi vạn, tôi cho rằng, hành vi như vậy của luật sư bên nguyên cáo, không có tư cách đứng ở toà án trang nghiêm như này, hành sử chức trách của một người luật sư!"

Phùng Đại Trạng lấy ra một tấm hình.

"Kính thưa thẩm phán, đây là một nhiếp ảnh gia ở phụ cận tình cờ chụp được ảnh hai người chúng tôi ngồi ở quán trà."

Triệu Tấn An nhìn Trương Uyển Du, trên mặt lộ rõ vẻ không dám tin.

Mà Trương Uyển Du vẫn bình tĩnh vạn phần ngôi ở chỗ đó, không hề bị ảnh hưởng bởi lời nói của Phùng Đại Trạng.

Trên tấm ảnh, có thể thấy rõ ràng viết tám mươi vạn chữ trên đó.

Quan toà tiếp nhận ảnh chụp Phùng Đại Trạng đưa qua, sắc mặt lập tức trâm xuống vài phần.

"Luật sư nguyên cáo, không biết cô giải thích chuyện bản sao của chiếc USB này không?"

Triệu Tấn An nhìn về phía Trương Uyển Du, Trương Uyển Du không chút hoang mang trả lời: "Không chuẩn bịt"

Nghe Trương Uyển Du trả lời như vậy, trên mặt nhóm người bên phía Hàn Phương Hoa lộ vẻ vui sướng.

Triệu Tấn An nghe xong câu trả lời của Trương Uyển Du, mặt lộ vẻ kinh ngạc: "Cái gì? Cô thế mà không có chuẩn bị trước."

Nếu như không có chứng cứ kia, vậy thì tương đương với chứng cứ không còn giá trị rồi, cũng tương đương với việc thiếu một tham chiếu bằng chứng thực tế của Hàn Phương Hoa.

Hàn Phương Hoa hai mắt rưng rưng, nghẹn ngào nói: "Thưa thẩm phán, trước đó nguyên cáo lấy ra video cũng có vấn đề, người phụ nữ trong video kia căn bản không phải tôi, là bọn họ vì vu khống tôi, cố ý tìm người giả mạo."

Đúng lúc này Phùng Đại Trạng đứng lên: "Thưa thẩm phán đại nhân, chiêu hôm qua, luật sư của nguyên cáo từng cùng tôi gặp mặt, cô ta lấy video làm lý do để bắt chẹt tôi, muốn tống tiên thân chủ của tôi hai mươi vạn, tôi cho rằng, hành vi như vậy của luật sư bên nguyên cáo, không có tư cách đứng ở toà án trang nghiêm như này, hành sử chức trách của một người luật sư!"

Phùng Đại Trạng lấy ra một tấm hình.

"Kính thưa thẩm phán, đây là một nhiếp ảnh gia ở phụ cận tình cờ chụp được ảnh hai người chúng tôi ngồi ở quán trà."

Triệu Tấn An nhìn Trương Uyển Du, trên mặt lộ rõ vẻ không dám tin.

Mà Trương Uyển Du vẫn bình tĩnh vạn phần ngôi ở chỗ đó, không hề bị ảnh hưởng bởi lời nói của Phùng Đại Trạng.

Trên tấm ảnh, có thể thấy rõ ràng viết tám mươi vạn chữ trên đó.

Quan toà tiếp nhận ảnh chụp Phùng Đại Trạng đưa qua, sắc mặt lập tức trâm xuống vài phần.

"Luật sư nguyên cáo, không biết cô giải thích chuyện này thể nào?"

Trương Uyển Du nhẹ "A."

một tiếng.

"A, luật sư của bị cáo, chắc là ông đã quên, trên thế giới này có một đồ vật gọi là máy ghi âm."

Trương Uyển Du mỉm cười lấy điện thoại di động ra: "Đúng vậy, hôm qua đúng là tôi đã cùng Phùng Đại Trạng gặp mặt , nhưng có điêu, cũng không phải là tôi hẹn Phùng Đại Trạng, mà là Phùng Đại Trạng hẹn tôi, sau khi tôi tiếp điện thoại của Phùng Đại Trạng, không cẩn thận thu âm lại."

Dứt lời, Trương Uyển Du mở điện thoại ra, ấn mở một file ghi âm.

Thanh âm của Phùng Đại Trạng từ trong điện thoại truyền ra.

Sắc mặt Phùng Đại Trạng vẫn không hề thay đổi.

"Đúng là tôi đã gọi điện thoại cho cô, nhưng đó là bởi vì trước đó cô gọi cho tôi một cú điện thoại, tôi chỉ là lễ phép gọi lại mà thôi, cũng là vì lịch sự nên mới hẹn cô gặp mặt."

Trương Uyển Du mỉm cười lại tiếp tục móc ra từ trong túi một chiếc kẹp tóc anh đào, chính là lúc cô cùng Phùng Đại Trạng gặp mặt, Trương Uyển Du kẹp chiếc kẹp tóc này.

Nhìn thấy chiếc kẹp tóc kia, Phùng Đại Trạng nhíu chặt lông mày.

Trương Uyển Du cười nói: "Phùng Đại Trạng, lúc ấy, khi tôi cùng ông gặp mặt, tôi đã cố ý tắt điện thoại đi, để khiến ông cho rằng tôi không mở ghi âm, nhưng..."

Sau đó, Trương Uyển Du nhấn vào chỗ nổi lên bên trên kẹp tóc anh đào, giọng nói của Phùng Đại Trạng đột nhiên từ bên trong truyền ra ngoài.

"Ai có thể nghĩ tới, người ở trên tòa án ăn nói khéo léo - Angel Trương lại là một vị mỹ nữ trẻ tuổi xinh đẹp như vậy.

Khi nghe được câu này, cả người Phùng Đại Trạng vô cùng bàng hoàng.

Chiếc kẹp tóc kia, thế mà lại là máy ghi âm.

Sau đó, cuộc đối thoại giữa hai người Trương Uyển Du cùng Phùng Đại Trạng, toàn bộ đều lộ ra không giữ lại chút nào.

Chờ ghi âm phát ra xong, sắc mặt Phùng Đại Trạng đã trắng bệch.

Ông ta không ngờ tới Trương Uyển Du có thể ghi âm, lúc ấy cùng Trương Uyển Du nói chuyện, chẳng qua cũng chỉ là vì dụ cô mắc câu mà thôi, không nghĩ tới, cô vậy mà lại ghi âm, khiến ông ta trở tay không kịp.

Trương Uyển Du đem cài tóc nộp lên: "Thưa thẩm phán, đoạn ghi âm này của tôi có thể giao cho chuyên gia nghiệm chứng, kiểm nghiệm trong đó có phải là giọng nói của tôi và Phùng Đại Trạng hay không, cùng với việc kiểm tra xem đoạn ghi âm này có bị chỉnh sửa cắt nối gì không, còn nữa...

Nếu như các vị không tin, cũng có thể điều tra nhật ký giám sát lúc ấy của quán trà."

Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT