Lọc Truyện

Truyện Mật ngọt đời anh - Trương Uyển Du

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Lúc này Hàn Phương Hoa đang mặc bộ đồ rộng thùng thình, che kín cố, đeo kính râm đen và khẩu trang, trên đầu cô ta đội mũ lưỡi trai đen, mặc dù cô ta trang điểm rất dày nhưng vẫn không thể che giấu được vẻ mặt tiều tụy trên khuôn mặt.

Có thể nhìn ra, vụ kiện ly hôn lân này đã ảnh hưởng rất lớn tới cô ta.

Cũng khó trách, dù sao lần vụ kiện ly hôn lần này của Hàn Phương Hoa cũng ầm ï tới mức không ai không biết, hơn nữa, khi vừa bắt đầu Hàn Phương Hoa đã dắt mũi dư luận, để mọi người mắng nhiếc Triệu Tấn An, giả vờ yếu đuối đáng thương, kết quả sau khi thua kiện lại gây ông đập lưng ông.

Bây giờ là thời buổi công nghệ 4.0, chỉ cần ngón tay khẽ nhúc nhích là tin tức sẽ nhanh chóng truyền khắp mạng, giờ Hàn Phương Hoa đã thành chuột qua đường nên không dám ngang nghiên xuất đầu lộ diện nữa.

Phải biết rằng, trước đây mỗi lần Hàn Phương Hoa xuất hiện đều vô cùng phô trương, sợ người khác không chụp được hình mình.

Nhìn Hàn Phương Hoa đang che người kín mít trước mặt mình, Lý Giai Giai bị dọa một phen.

"Phương Hoa? Sao lại là cậu?"

Ngay khi nhìn thấy Hàn Phương Hoa, Lý Giai Giai liên cảnh giác nhìn xung quanh, xác định không có ai đang nhìn chằm chằm về phía này, cô mới yên tâm một chút.

Như mọi người đã biết, tin tức về Hàn Phương Hoa vẫn còn đang nóng hối, nếu ai đó phát hiện ra cô và Hàn Phương Hoa ở cùng nhau thì thanh danh mà cô khó khăn khăn lắm mới khôi phục được sẽ lại bị cô ta hủy hoại lần nữa, cô coi Hàn Phương Hoa như một khối u ác tính, cô hận không thể tránh xa cô ta ra.

"Giai Giai, tớ có việc tìm cậu, chúng ta tìm một nơi nói chuyện đi."

"Được!"

Ở đây là trung tâm mua sắm nên có rất nhiều người qua lại, dễ thu hút sự chú ý của những người xung quanh.

Nếu bị ai đó phát hiện thì không hay.

Hàn Phương Hoa và Lý Giai Giai tới một tiệm cà phê vắng người, sợ người khác chú ý nên hai người đặc biệt ngôi trong góc tiệm, hơn nữa còn ngồi sau tấm bình phong, như vậy sẽ khó thấy hơn.

Khi nhân viên phục vụ mang cà phê lên cho hai người, Hàn Phương Hoa không ngừng che mặt, cô ta rất sợ bị người khác phát hiện.

Sau khi nhân viên phục vụ rời đi, Hàn Phương Hoa cuối cùng cũng lộ mặt.

Cô mở miệng nói: "Giai Giai, cậu nhất định phải cứu tới"

Lý Giai Giai nhíu mày nói: "Cứu cậu?"

"Đúng!"

Hàn Phương Hoa gật đầu chắc nịch: "Lần trước ảnh nóng của cậu lan truyền trên mạng kinh khủng như vậy, không phải cậu..."

Hàn Phương Hoa còn chưa nói hết câu thì đã thấy sắc mặt Lý Giai Giai đột nhiên thay đổi, cô sợ hãi ngắt lời Hàn Phương Hoa.

Cô ta ho nhẹ một tiếng rồi mới tiếp tục nói: "Giai Giai, tớ biết khả năng quan hệ xã hội của cậu rất tốt, vậy nên tớ có thể nhờ cậu giúp tớ không?"

Vì Hàn Phương Hoa vừa nhắc tới vết nhơ của mình nên Lý Giai Giai thấy hơi không vui.

Sau khi nghe Hàn Phương Hoa nói xong, Lý Giai Giai khó xử nói: "Hàn Phương Hoa, không phải tớ không muốn giúp cậu, nhưng cậu cũng biết đấy, chuyện của tớ vừa mới lắng xuống, bây giờ tớ lo cho thân tớ còn chưa xong, huống hồ, sau sự cố của tớ, đoàn đội của tớ cũng bị ảnh hưởng rất nặng nề, thật sự là..."

Hàn Phương Hoa khẩn thiết nói: "Giai Giai, bây giờ tớ chỉ có thể cầu cứu cậu tôi, vì vậy cậu giúp tớ một chút được không? Nếu cậu đồng ý giúp tớ thì chỉ cân xong chuyện này, tớ sẽ giúp cô thực hiện chuyện trước đây tớ đồng ý với cậu!"

Hai mắt Lý Giai Giai sáng lên.

Cô thở dài nói: "Thôi được rồi, tớ sẽ giúp cậu, ai bảo cậu là bạn thân thân nhất của của tớ cơ chứ!"

Hừ, còn không phải vì lợi ích của bản thân nên mới giúp cô sao.

Nhưng tất nhiên Hàn Phương Hoa không dám chế giễu Lý Giai Giai ra mặt như vậy.

Cô ta nắm chặt tay Lý Giai Giai nói: "Giai Giai, thật sự cảm ơn cậu rất nhiều "

"Không cần khách sáo, hai chúng ta là bạn tốt, là chị em tốt mà, cậu nói cảm ơn nghe xa cách quá."

"Vẫn là Giai Giai tốt với tớ nhất."

Chỉ cần Lý Giai Giai ra tay thì đợt sóng gió này có lẽ sẽ nhanh chóng qua đi, hơn nữa có thể tiện thể tẩy trắng.

Sau khi Lý Giai Giai và Hàn Phương Hoa nói chuyện xong, hai người chuẩn bị rời đi.

Khi đi ngang qua một gian phòng, Hàn Phương Hoa nhất thời không chú ý nên đụng trúng một người đang đi từ bên trong ra.

Người kia lập tức mở miệng xin lỗi: "Thật xin lỗi! Cô không sao chứ?"

"Không sao, không..."

Hàn Phương Hoa sợ bị người khác nhận ra, theo bản năng muốn che mặt mình lại, nhưng sau khi ánh mắt cô ta chú ý tới khuôn mặt của người kia, cô ta trợn mắt nói: "Là côi"

Người bước ra từ gian phòng kia không phải ai khác mà chính là Trương Uyển Du.

Chiêu nay Trương Uyển Du có hẹn với một công ty để tư vấn pháp lý, tình cờ nơi hẹn chính là quán cà phê này.

Trương Uyển Du cũng nhận ra Hàn Phương Hoa.

"Chào cô Hàn!"

Trương Uyển Du mỉm cười lịch sự chào cô ta.

"Ôi, tôi còn tưởng là ai, hóa ra là luật sư Trương."

Hàn Phương Hoa tức giận nhìn Trương Uyển Du.

Chuyện lúc trước cô và Phí Nguyên vụng trộm trong khách sạn bị người ta chụp trộm, cô vẫn luôn cảm thấy kỳ lạ, cô nghi ngờ chuyện đó do người phục vụ mang đồ ăn tới cho họ giở trò quỷ, nhưng cô đã yêu cầu kiểm tra camera giám sát của khách sạn, kết quả là không tra ra được gì cả.

Cô cẩn thận nghĩ lại chuyện xảy ra lúc đó, cảm thấy dáng vẻ của người phục vụ đó giống hệt Trương Uyển Du, nhưng cô không có bằng chứng.

Nếu đó không phải Trương Uyển Du thì sao cô có thể thua kiện được? "Trùng hợp quá, có thể gặp được cô Hàn ở đây."

"Luật sư Trương! Cô đừng đắc ý, tôi nói cho cô biết, cô giúp kẻ xấu làm điều ác thì sớm muộn cũng gặp báo ứng!"

Hàn Phương Hoa nghiến răng nghiến lợi nhìn Trương Uyển Du.

Trương Uyển Du mỉm cười nhìn cô ta.

*Cô Hàn, đúng hay sai pháp luật rất công bằng, tôi chỉ làm tròn trách nhiệm của một một luật sư thôi, làm gì giúp kẻ xấu làm điều ác như cô nói?"

Trương Uyển Du nghiêm túc hỏi ngược lại: "Không lẽ cô Hàn có bằng chứng chứng minh những lập luận của tôi trong phiên tòa là sai?"

"Côt"

Hàn Phương Hoa á khẩu.

"Cô Hàn, trước khi có phán quyết cuối cùng, cô có thể kháng cáo, nếu cô Hàn có gì không vừa ý thì cứ việc kháng cáo."

Hàn Phương Hoa: "..."

Trong phiên tòa lúc trước, bằng chứng chất như núi ở đó, cô ta biết lấy cái gì ra kháng cáo? Thấy Hàn Phương Hoa không nói gì nữa, Trương Uyển Du mỉm cười gật đầu với cô ta, sau đó liếc mắt nhìn Lý Giai Giai ở bên cạnh cô ta.

"Nếu cô Hàn đã đi cùng bạn mình thì tôi cũng có việc phải đi với khách hàng, vậy tôi không làm phiền cô Hàn nữa, tạm biệt."

Khi Lý Giai Gia cảm nhận được ánh mắt của Trương Uyển Du nhìn về phía mình, cơ thể cô đột nhiên cứng đờ.

Gương mặt này quá giống Lý Huyển Uyển, chỉ là Lý Huyển Uyển không có ánh mắt sắc bén và khí chất mạnh mẽ như vậy.

Lên google tìm kiếm từ khóa ghientruyenchu.com để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT