Lọc Truyện

Truyện Mật ngọt đời anh - Trương Uyển Du

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Trương Uyển Du liên tục đồng ý, sau khi đối phó với Ân lão phu nhân xong, Trương Uyển Du trả điện thoại cho Ân Hàn Tín, nghĩ lại chuyện vừa rồi cô vẫn còn thấy sợ hãi.

Ân Hàn Tín cất điện thoại, bước sang bên cạnh hai bước, thấy Trương Uyển Du đứng yên trước cửa phòng, Ân Hàn Tín quay đầu lại hỏi: "Còn không đi?"

Trương Uyển Du thở dài mất kiên nhắn rồi đi theo Ân Hàn Tín.

Vì đã là ban đêm nên chỉ còn một bác sĩ nam túc trực trong phòng y tế của khách sạn.

Vừa nhìn thấy bác sĩ nam, vẻ mặt của Ân Hàn Tín trở nên u ám.

"Sao chỉ có mình cậu?"

Bác sĩ nam vô tội nói: "Buổi tối chỉ có mình tôi trực ban"

"Tại sao cậu không phải bác sĩ nữ?"

Trương Uyển Du: ".."

Bác sĩ nam: "...

Bác sĩ nam dở khóc dở cười, anh ta là đàn ông, sao có thể biến thành phụ nữ? Anh ta cũng đâu phải Tê Thiên Đại Thánh.

"Anh trai này, cả cô gái này nữa, trong hai người ai là người không khỏe vậy?"

Bác sĩ nam quan tâm hỏi.

Trương Uyển Du vội vàng nói: "Là tôi, vai tôi bị thương, tôi muốn khử trùng vết thương"

"Được, cô ngồi xuống trước đi, đợi tôi chuẩn bị một chút"

Ân Hàn Tín: "Không cần đâu, chúng tôi sẽ tới bệnh viện"

Bác sĩ nam: "..."

Trương Uyển Du: ".."

"Tôi chỉ bị đụng nhẹ một chút thôi, xương cốt cũng không sao, không cần tới bệnh viện!"

Trương Uyển Du dứt khoát nói với bác sĩ nam: "Anh giúp tôi sát trùng vết thương với!"

Ân Hàn Tín: ".."

Bác sĩ nam dè dặt liếc nhìn Ân Hàn Tín, cả người Ân Hàn Tín toát ra hơi thở lạnh lẽo, đôi mắt của Ân Hàn Tín tràn đầy sự cảnh giác và cảnh cáo nhìn anh ta.

Anh ta khó xử nhìn Trương Uyển Du.

"Cô gái à, tôi nghĩ cô nên tới bệnh viện đi!"

Mặc dù bác sĩ nam không phát hiện ra, nhưng Trương Uyển Du đã phát hiện ra, Ân Hàn Tín vốn không hề quan tâm tới chuyện xương vai cô có sao hay không, anh chỉ quan tâm tới chuyện bác sĩ ở phòng y tế là nam.

Anh ấy còn ghen với một bác sĩ nam? Ghen tuông cũng dữ dội quá nhỉ? Trương Uyển Du tức giận nhìn bác sĩ nam nói: "Chắc chỗ anh có mấy thứ như bông, cồn gì đó phải không? Nếu anh không muốn giúp tôi thì để tôi tự làm!"

Bác sĩ nam: "..."

Nhìn Trương Uyển Du nghiêm túc đi lấy bông gòn ở bên cạnh, ai đó nắm chặt lấy tay cô.

Trương Uyển Du bực bội quay đầu lại nói: "Ân tổng, tôi cũng không phải gì của anh, có phải anh lo chuyện bao đồng quá rồi không?"

Đôi mắt sâu thẳm của Ân Hàn Tín nhìn thẳng vào khuôn mặt nhỏ nhắn đang giận dữ của cô, đôi môi mỏng khẽ nói: "tôi giúp cô!"

Trương Uyển Du: ".."

Hai phút sau, Trương Uyển Du ngồi trên ghế, cô xắn tay áo lên, Ân Hàn Tín xử lý miệng vết thương cho Trương Uyển Du, bác sĩ nam đứng bên cạnh hướng dẫn.

"Đúng đúng, chính là như vậy, đầu tiên dùng bông tẩm cồn lau sạch máu bẩn trên vết thương, lau bên cạnh nữa, đúng, chính là như vậy!"

Khi Ân Hàn Tín đang xử lý vết thương cho Trương Uyển Du, miệng của bác sĩ nam không hề nhàn rỗi, cho dù Ân Hàn Tín có làm gì thì anh ta cũng phải đứng bên cạnh nói vài câu.

Vẻ mặt Ân Hàn Tín vẫn luôn u ám, đôi môi mỏng mím chặt thành một đường thẳng.

Cuối cùng, khi Ân Hàn Tín đán băng gạc cho Trương Uyển Du, bác sĩ nam lại mở miệng lần nữa: "Anh này, lúc anh dán băng gạc phải để phần giữa của băng gạc vào giữa miệng vết thương, đúng đúng đúng, căn rất chuẩn, ai ya, anh phải nhẹ tay một chút, nếu không sẽ chạm vào vết thương của bệnh nhân"

Trương Uyển Du: ".."

Khi Ân Hàn Tín và Trương Uyển Du ra khỏi phòng y tế, bác sĩ nam kia còn vô cùng ân cần nói với hai người: "Cô gái, chông cô tốt với cô thật đấy, sau này hai người cần gì thì cứ tới đây"

Trương Uyển Du: ".."

Trương Uyển Du theo bản năng muốn giải thích mối quan hệ của cô và Ân Hàn Tín.

Vốn dĩ Ân Hàn Tín ở bên cạnh tính không bao giờ tới nữa, nhưng nghe vậy thì nhanh chóng trả lời: "Được."

Trương Uyển Du: ".."

Nghe vậy, bác sĩ nam mỉm cười quay lại phòng y tế, Trương Uyển Du muốn đi theo giải thích nhưng Ân Hàn Tín đưa tay ra ngăn cô lại.

"Không phải vết thương của cô đã được xử lý rôi sao?"

Trương Uyển Du vội vã nói: "Nhưng vừa rồi anh ta đã hiểu lầm mối quan hệ giữa hai chúng ta, tôi và anh không phải..."

"Anh ta cũng không quen biết gì chúng ta, sao cô phải giải thích rõ ràng với anh ta như vậy?"

Trương Uyển Du chau mày.

Hình như Ân Hàn Tín nói cũng có lý, tại sao cô phải giải thích rõ ràng với một người lạ như vậy?"

Nhưng cô cứ cảm thấy có chỗ nào đó không đúng lắm, hình như cô vừa bị anh lừa.

Trong thang máy chỉ có Trương Uyển Du và Ân Hàn Tín, không gian nhỏ hẹp vô cùng yên tĩnh, bầu không khí hiện rõ Sự ám muội.

"Ân tổng, cảm ơn anh vì đã giúp tôi bôi thuốc."

Trương Uyển Du lên tiếng phá vỡ bầu không khí yên tĩnh trước.

"Không cần!"

Ân Hàn Tín nhìn thẳng vào mắt cô, anh dừng lại một chút rồi nói tiếp: "Những chuyện như thế này, tôi sẽ không để người khác làm"

Trương Uyển Du: Sau khi ra khỏi thang máy, Trương Uyển Du vội vàng trốn vào phòng mình, đóng cửa lại để chặn ánh nhìn như thiêu đốt của Ân Hàn Tín, như vậy cô mới có thể che giấu trái tim đang đập điên cuồng của mình, sau đó cô thở dài một hơi.

Cứ tiếp tục như vậy thì cô sẽ lên cơn đau tim mất.

Thỉnh thoảng Ân Hàn Tín lại nói mấy câu thả thính cô, điều này khiến cô cảm thấy bản thân sắp không chịu nổi nữa rồi.

Vẽ đến phòng, sau khi tắm rửa xong, cô chuẩn bị sắp xếp tài liệu.

Cô cắm USB vào máy tính, khi đang chuẩn bị mở tài liệu ra xem thì màn hình máy tính của cô đột nhiên tối thui.

Đây là...đã xảy ra chuyện gì vậy? Cô gọi điện thoại cho lễ tân, nhưng lễ tân nói với cô, người biết sửa máy tính trong khách sạn đã về nhà rồi, sáng mai người đó mới tới khách sạn làm việc.

Giờ đã là mười giờ đêm rồi, tiệm sửa máy tính cũng đóng cửa từ lâu rồi, xem ra chỉ có thể đợi tới sáng mai thôi.

Nhưng mấy hôm nữa về thành phố Hải Thành sẽ có một vụ kiện sắp mở phiên tòa, khách hàng đã gọi điện cho cô nói tối nay muốn cùng cô giải quyết những vấn đề liên quan tới vụ kiện.

Về phía thành phố Lạc Anh, cô cũng đã hẹn với Trịnh Hàm Đông, hôm nay sẽ gửi cho anh ta những tài liệu đã được xử lý liên quan tới phiên tòa hai ngày sau cho anh ta.

Nếu không có máy tính thì...

Cô đã nghĩ tới chuyện ra quán net, nhưng môi trường ở quán net không thích hợp để cô bàn chuyện công việc, hơn nữa, tính bảo mật ở những nơi như thế rất kém.

Sau khi trải qua nửa tiếng đấu tranh tâm lý căng thẳng, Trương Uyển Du đã gõ cửa phòng đối diện.

Sau khi Trương Uyển Du đợi năm giầy trước cửa phòng Ân Hàn Tín thi cửa phòng mở ra.

Chắc Ân Hàn Tín vừa tắm xong nên tóc vẫn đang còn ướt.

Nhìn thấy cảnh này, Trương Uyển Du cảm thấy máu trong não mình dồn hết lên đỉnh đầu.

Dáng vẻ này của Ân Hàn Tín, đúng là làm người ta muốn phạm tội mà.

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT