Lọc Truyện

Truyện Mật ngọt đời anh - Trương Uyển Du

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

"Muộn thế này còn tìm tôi, cô có việc gì sao?"

Câu nói này của Ân Hàn Tín đã nhắc nhở Trương Uyển Du.

Trương Uyển Du vỗ nhẹ lên trán rồi xấu hổ quay người lại nói: "À, máy tính của tôi hư rồi, nhưng tôi có tài liệu cần trao đổi với khách hàng, vậy nên tôi muốn mượn máy tính của anh dùng một chút!"

"Trong hai cái máy tính của tôi đều có phần mềm phải được mở liên tục, bất cứ lúc nào cũng có thể sẽ phải dùng tới, cho cô mượn dùng cũng được, nhưng cô nhất định phải ở trong phòng tôi, hoặc...

tôi tới phòng côt"

Trương Uyển Du: "...à, vậy để tôi mang tài liệu qua đây đi!"

Ân Hàn Tín gật đầu, sau đó xoay người đi vào phòng: "cô đi lấy tài liệu đi!"

Trương Uyển Du: ".."

Để cửa mở như vậy, anh cũng tin tưởng cô quá nhỉ? Huống hồ, nửa tiếng trước Ân Hàn Tín mới nói với cô những lời kia, bây giờ không phải lúc thích hợp để hai người gặp nhau.

Mặc dù trong lòng nghĩ như vậy, nhưng cô vẫn quay người về phòng lấy USB và tài liệu rồi vào phòng Ân Hàn Tín.

Ân Hàn Tín đặt một cái máy tính lên bàn ban công rồi ra hiệu với Trương Uyển Du: "Máy tính ở đây, mật mã là ngày sinh nhật cô, cô ngồi xuống trước đi, tôi đi thay quần áo"

Mật mã là sinh nhật cô? Trương Uyển Du: ".."

Tâm trạng cô hơi hỗn loạn rồi.

"Vâng!"

Nói xong, Ân Hàn Tín lấy Một bộ quần áo mặc ở nhà rồi vào phòng tắm.

Khi Ân Hàn Tín vào phòng tắm thay đồ, Trương Uyển Du không biết dùng tâm trạng gì ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh bàn ban công.

Cô mở nắp máy tính lên, đợi máy tính khởi động, lúc nhập mật khẩu, nhìn khung nhập mật khẩu, cô thử nhập ngày sinh của mình vào, máy tính kêu một tiếng rồi mở ra.

Trương Uyển Du: ".."

Trời ạ, đúng là không thể ngượng ngùng hơn, đang yên đang lành tự dựng Ân Hàn Tín lấy sinh nhật cô làm mật khẩu máy tính làm gì? Cô muốn bảo Ân Hàn Tín đổi mật khẩu, nhưng đây là máy tính của anh, cô có tư cách gì mà yêu cầu anh đổi mật khẩu? Ân Hàn Tín bước ra từ phòng tắm, trên người mặc bộ quần áo ở nhà.

Thấy Trương Uyển Du đã mở máy tính, khóe miệng Ân Hàn Tín cong lên, anh lấy một cái máy tính khác ra rồi ngồi vào bàn làm việc trong phòng ngủ.

Hai người một người ngoài ban công, một người trong phòng ngủ làm việc riêng của mình, cả hai đều nằm trong tâm mắt của nhau, cảnh tượng này thật hài hòa và ấm áp.

Khi Trương Uyển Du đang gọi điện thoại cho khách hàng thì góc dưới bên phải màn hình máy tính của Ân Hàn Tín hiện lên một thông báo, hình như là tin nhắn thông báo nội bộ từ tập đoàn nhà họ Ấn.

Trương Uyển Du vội vàng che microphone của chiếc điện thoại trong tay lại, nhanh chóng nhỏ tiếng gọi Ân Hàn Tín: "Ân tổng, anh qua đây một chút, máy tính của anh có tìn nhắn này"

Ân Hàn Tín đứng dậy qua đó.

Trương Uyển Du tưởng Ân Hàn Tín sẽ lấy máy tính đi để kiểm tra tin nhắn nên không rời khỏi chỗ của mình, tuy nhiên, Ân Hàn Tín không lấy máy tính đi mà trực tiếp đứng bên cạnh cô, người anh hơi áp sát vào cô, lúc anh lấy con chuột trong tay cô, đầu anh hơi cúi xuống phía cổ áo cô, mắt nhìn thẳng vào cô.

Trương Uyển Du: ".."

Trương Uyển Du đang nói chuyện điện thoại với khách hàng, vì động tác này của Ân Hàn Tín mà cơ thể đột nhiên cứng đờ.

Khoảng cách này quá gần, quá ám muội.

Vì Trương Uyển Du không trả lời nên khách hàng ở đầu dây bên kia lại nhắc lại câu hỏi lần nữa, lúc này Trương Uyển Du mới phản ứng lại, cô vội vàng trả lời khách hàng.

Ân Hàn Tín thu tất cả phản ứng của Trương Uyển Du vào tầm mắt, khi Trương Uyển Du đang chú ý vào máy tính, đầu anh hơi cúi thấp xuống, anh ngửi thấy mùi hương của cơ thế sau khi tắm trên người Trương Uyển Du, mùi hương nguyên thủy này càng có thể kích thích phản ứng nguyên thủy trong người anh.

Ánh mắt Ân Hàn Tín nóng lên, trán anh toát mồ hôi vì kiềm chế bản năng trong người mình.

Không ngờ chỉ dựa sát vào cô thôi cũng có thể khiến anh có phản ứng mạnh như vậy.

Rõ ràng dáng vẻ này của Trương Uyển Du không có ÿ phòng vệ với anh, như vậy càng dễ khiến anh muốn phạm tội.

Ánh mắt anh lướt qua nội dung tin nhắn hiện trên màn hình, sau đó anh nhanh chóng đứng dậy rời khỏi tầm mắt của Trương Uyển Du.

Anh rất sợ mình không kiềm chế được, không nhịn được mà làm chuyện đó với cô, anh không muốn làm cô sợ.

Anh muốn tôn trọng cô, dù có muốn chạm vào cô thì cũng phải đợi tới khi cô cam tâm tình nguyện và danh chính ngôn thuận.

Phần mềm chat của Trương Uyển Du đang chạy trên máy tính, đột nhiên, trên màn hình máy tính xuất hiện một yêu cầu trò chuyện video.

Trương Uyển Du thuận tay ấn chấp nhận, vừa ấn xong, Trương Uyển Du liền hối hận.

Nơi cô đang ở không phải phòng cô.

Người gọi video cho cô là Nhiếp Tương Tư.

Trong video, Nhiếp Tương Tư đang nằm trên giường đắp mặt nạ.

Ở góc đối diện với máy tính của Trương Uyển Du, hình ảnh của Ân Hàn Tín cũng được camera quay lại.

Đôi mắt sắc bén của Nhiếp Tương Tư, người công tác trong lĩnh vực truyền thông tin tức, liếc một cái là thấy Ân Hàn Tín, cô ấy nhanh chóng gỡ mặt nạ trên mặt xuống, hai mắt gần như dán vào điện thoại nói: "Mẹ ơi, bạn học Trương Uyển Du, tốc độ của cậu cũng nhanh quá đấy, mới đây mà cậu và Ân Hàn Tín đã sống chung rồi!"

Trương Uyển Du: ".."

Giọng của Nhiếp Tương Tư quá lớn, Trương Uyển Du muốn tắt video đi nhưng không kịp, tiếng của cô ấy nói đã lọt ra ngoài.

Từ trong video, Trương Uyển Du thấy Ân Hàn Tín thoáng nhìn về phía cô.

Gô hận không thể tìm một cái lỗ để chui xuống.

Lần trước Nhiếp Tương Tư đã nói linh tinh với Ân Hàn Tín trước mặt cô, lẽ ra lần này cô nên cảnh giác hơn mới phải.

Sợ Nhiếp Tương Tư lại nói ra mấy câu giật gân nên cô quả quyết ấn nút kết thúc cuộc gọi.

Sau khi Trương Uyển Du tắt máy, Nhiếp Tương Tư lập tức gọi lại, Trương Uyển Du ấn nút từ chối ngay tức khắc.

Vì Trương Uyển Du không chấp nhận cuộc gọi video nên Nhiếp Tương Tư gửi tin nhắn cho cô.

(Tương Tư: Cậu bắt đầu sống chung với Ân Hàn Tín từ khi nào, chuyện lớn như vậy sao lại không nói cho tớ biết!) Trên màn hình, Tương Tư còn gửi một màn hình đầy dấu chấm than tới.

(Bà ngoại sói: Chúng tớ không sống chung.)

(Tương Tư: Không thể nào, tớ nhìn cảnh hai người ở chung với nhau, ít nhất cũng phải sống chung rất lâu rồi mới được vậy.)

(Bà ngoại sói: Nếu cùng nhau sống dưới bầu trời xanh cũng tính là sống chung thì đúng là rất lâu rồi.)

(Tương Tư: Cậu bớt nói nhảm với tớ đi, tớ hỏi cậu...Ân Hàn Tín Một đêm mấy lần, một lần có thể kéo dài bao lâu?)

(Bà ngoại sói: ...)

(Tương Tư: Nói mau nói mau, có phải một đêm bảy lân, một lần hai tiếng!) Mấy câu nói trắng trợn của Nhiếp Tương Tư làm cằm Trương Uyển Du suýt rơi xuống đất.

Cô chậm rãi gõ bàn phím.

(Bà ngoại sói: Bạn nhỏ Tương Tư, cậu còn chưa có một mảnh tình vắt vai mà đã có thể nói ra những lời này, người nhà của cậu, đối tượng xem mắt của cậu có biết cậu dung tục thế này không?) 

Lên google tìm kiếm từ khóa ghientruyenchu.com để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT