Lọc Truyện

Truyện Mật ngọt đời anh - Trương Uyển Du

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Giọng điệu của Nhiếp Tương Tư đột nhiên thay đổi, cô ấy gửi một biểu tượng thất vọng.

(Tương Tư: Cho nên, bây giờ hai người vẫn chưa có quan hệ gì? Hôn cũng chưa hôn?)

Trương Uyển Du: ".."

Sau khi Ân Hàn Tín uống say, nhận nhäm cô thành người phụ nữ tên "Tâm Tâm rồi hôn cô, như vậy có tính không? Khi Trương Uyển Du đang không biết nên trả lời thể nào thì Nhiếp Tương Tư lại gửi ột tin nhắn tới.

(Tương Tư: Bạn nhỏ Trương Lạc Lạc, cậu cũng vô dụng quá đây, hai người trai đơn gái chiếc ở chung một phòng, vậy mà cậu vẫn có thể làm việc nghiêm túc như vậy, gần quan được ban lộc, để tớ nói cho cậu nghe...)

Trương Uyển Du: ".."

Trương Uyển Du thấy Nhiếp Tương Tư lại sắp nói nhảm liền thẳng tay cho số của cô ấy vào danh sách đen.

Tuy nhiên, Nhiếp Tương Tư không hề bỏ cuộc, cô ấy lại bắt đầu oanh tạc Zalo của cô, cô liên tắt tiếng Zalo.

Cuối cùng cũng dừng lại rồi.

Cô tiếp tục vùi đầu vào công việc, giả vờ như chưa có chuyện gì xảy ra, mà Ân Hàn Tín vẫn luôn bận rộn, giống như không hề biết chuyện gì đã xảy ra, điều này khiến Trương Uyển Du thở phào một hơi.

Cô quyết định rồi, sau này mà nhìn thấy tin nhắn, cuộc gọi, cuộc gọi video của Nhiếp Tương Tư, chỉ cần lúc đó có Ân Hàn Tín ở bên cạnh thì cô sẽ không nhìn, không nghe, không trả lời.

Khi Trương Uyển Du đang tiếp tục vùi đầu vào công việc thì Ân Hàn Tín đột nhiên lên tiếng phá vỡ sự im lặng: "Uyển Du"

"Vâng?"

Trương Uyển Du quay đầu lại theo phản xạ, hoàn toàn không ý thức được chuyện Ân Hàn Tín vừa gọi mình thân mật như vậy.

"Cô thích Phó Quan Lĩnh không?"

Trương Uyển Du: ".."

Trương Uyển Du hơi ngơ ngác, cô không hiểu Ân Hàn Tín hỏi vậy là có ý gì.

Sau mười giây cẩn thận suy nghĩ, cô thật sự không hiểu Ân Hàn Tín đang có ý gì, cô chau mày hỏi: "Ân tổng, anh đột nhiên hỏi câu này là có ý gì?"

"Cô có thích Phó Quan Lĩnh không?"

Ân Hàn Tín lặp lại câu mình vừa hỏi.

Trương Uyển Du khó hiểu nhìn Ân Hàn Tín.

"Tôi không quen anh ta, sao tôi phải thích anh ta?"

"ý của cô là, chỉ cần cô và anh ta quen biết nhau thì cô sẽ thích anh ta?"

"Sao có thể như vậy được? Muốn thích một người thì phải xem duyên phận, hơn nữa, Phó Quan Lĩnh là người đàn ông đã có gia đình, sao tôi có thể làm kẻ thứ ba được?"

Trương Uyển Du nói không nên lời, bối rối nhìn Ân Hàn Tín: "Ân tổng, đột nhiên anh hỏi tôi chuyện này làm gì?"

"Không có gì!"

Ân Hàn Tín nhẹ nhàng nói: "cô làm việc tiếp đi"

Nói xong, anh quay đầu đi, ánh mắt lại chăm chú nhìn vào đường cong dữ liệu mà Trương Uyển Du không thể hiểu được trên màn hình máy tính.

Trương Uyển Du: ".."

Đúng là không thể hiểu nổi.

Trương Uyển Du cũng không nghĩ nhiều, cô tiếp tục cúi đầu làm việc của mình, làm xong việc cũng đã gần mười hai giờ đêm, cô trả máy tính cho Ân Hàn Tín, cảm ơn anh rồi về phòng.

Sau khi Trương Uyển Du về phòng, Ân Hàn Tín lại mở tin nhắn mà anh nhận được trước đó ra.

Là tin nhắn người của anh gửi tới.

Nội dung viết rõ, Phó Quan Lĩnh đang tìm cô gái mà anh ta gặp trên đường hoa tử đằng tối qua.

Hơn nữa, những người được Phó Quan Lĩnh cử đi tìm đều là thân tín của anh ta, sáng nay những người đó đã tới khách sạn dò hỏi thông tin về Trương Uyển Du.

Nếu Phó Quan Lĩnh muốn báo thù thì tối qua anh ta đã ra tay với Trương Uyển Du rồi, nhưng anh ta không làm vậy, trừ khi...

Mặc kệ Phó Quan Lĩnh có mục đích gì, nếu anh ta dám động vào người của anh, anh nhất định sẽ không dễ dàng bỏ qua anh ta.

Sáng hôm sau.

Trương Uyển Du ra khỏi khách sạn, cô vừa chuẩn bị ra đường đón xe thì một chiếc Cayenne màu trắng dừng trước mặt cô.

Trương Uyển Du khẽ chau mày, theo bản năng đi về phía sau xe.

Khi cô đi về phía sau xe, chiếc xe kia cũng lùi lại theo cô.

Trương Uyển Du: ".."

Trương Uyển Du tức giận nhìn về phía ghế lái"

"Này anh, anh.."

Trương Uyển Du đang nói thì nhìn thấy một khuôn mặt vừa xa lạ vừa quen thuộc, sắc mặt cô trầm xuống.

Phó Quan Lĩnh tháo kính râm màu đen ra, hất cằm về phía ghế phụ.

"Cô Ngọc Trụy, mời lên xe!"

Cô Ngọc Trụy? Trương Uyển Du cười nhạt nói: "Anh này, rất xin lỗi nhưng tôi còn có việc, không thế tiếp anh được!"

Dứt lời, Trương Uyển Du tiếp tục đi về phía sau xe, tuy nhiên, Phó Quan Lĩnh tiếp tục cho xe lùi về phía sau, Trương Uyển Du đi về phía trước, Phó Quan Lĩnh lại lái xe về phía trước để chặn Trương Uyển Du lại.

Trương Uyển Du không nhịn được nữa, cô nhìn Phó Quan Lĩnh nói: "Anh này, anh muốn thế nào?"

Phó Quan Lĩnh vỗ vỗ ghế phụ bên cạnh mình rồi nói: "Lên xe, hôm nay cô muốn đi đâu thì tôi sẽ đưa cô tới đó!"

Lông mày Trương Uyển Du nhảy dựng lên: "Anh điên à!"

Phó Quan Lĩnh đặt tay lên vô lăng, cười xấu xa và ngông cuồng.

"Tôi thích nghe cô mắng tôi, cô mắng tôi nữa đi!"

Trương Uyển Du: ".."

Anh ta bảo cô mắng thì cô mắng à? Hơn nữa, vẫn còn có người thích bị mảng sao? Cô quả nhiên đã gặp phải tên thần kinh, không phải tên này chạy từ bệnh viện tâm thần ra đấy chứ? Chiếc xe này và quần áo trên người anh ta không phải do anh ta trộm đúng không? Cô vẫn nên cách xa anh ta một chút thì tốt hơn.

Trương Uyển Du đảo mắt nhìn xung quanh, nhìn thấy một xe taxi trống đang chạy tới đây, cô cố ý đi về phía trước, sau khi Phó Quan Lĩnh lái xe về phía trước, cô nhanh chóng chạy về phía sau, chặn taxi lại rồi leo lên xe.

Sau khi Trương Uyển Du lên xe taxi, Phó Quan Lĩnh còn lái xe đuổi theo phía sau chiếc xe taxi mà Trương Uyển Du đang ngồi.

Ở thành phố này có hai kiểu người có kỹ thuật lái xe tốt nhất, một là tài xế xe buýt, hai là...tài xế taxi.

Thấy Phó Quan Lĩnh kiên trì đuổi theo mình, mà ngày mai lại là ngày mở phiên tòa, cô sợ Phó Quan Lĩnh sẽ làm ảnh hưởng tới công việc của mình nên cô làm ra vẻ đáng thương với tài xế, cả người cô run rẩy nói: "Bác tài, người lái chiếc xe đằng sau chúng ta là một tên biến thái, cháu rất sợ.."

Tài xế taxi là một ông chú trung niên, vừa thấy dáng vẻ yếu đuối đáng thương kia của Trương Uyển Du, lòng thương cảm của ông lập Lức trào dáng.

Ông quay người nhìn thẳng vào đoạn đường phía trước, hai tai nắm chặt vô lăng nói: "Cháu gái, nắm chắc tay vịn, ngồi vững!"

"Cảm ơn bác tài!"

Trương Uyển Du nắm chặt tay vịn.

Cô vừa nắm chặt tay vịn, tài xế đột nhiên đạp chân ga, vèo một cái đã lách qua tất cả những chiếc xe đang chạy trên đường, bỏ xa Phó Quan Lĩnh.

Khi cô đến nơi, Phó Quan Lĩnh sớm đã không biết bị bỏ lại ở nơi nào.

Hơn nữa, để cắt đuôi Phó Quan Lĩnh, cô đã đặc biệt bảo tài xế đi đường vòng, sau khi vòng một vòng lớn, cô mới nói tài xế đi tới địa điểm chính xác.

Có điều cỏ rất tb mò sao tên biến thái đó lại tìm được khách sạn cô ở? Trương Uyển Du lại tới một số nơi liên quan tới vụ án.

Vào buổi chiều, Trương Uyển Du tới công ty  TNHH phát triển công nghệ dược phẩm Tùng Thái của Trịnh Hàm Đồng.

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghien.truyenchu. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT