Lọc Truyện

Truyện Mật ngọt đời anh - Trương Uyển Du

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Trịnh Hàm Đông nắm chặt hai tay, cố kiềm chế sự tức giận.

Thấy vẻ tức giận trên mặt Trịnh Hàm Đông, Lam Ánh càng kiêu ngạo chế giễu: "Có điều sau phiên tòa hôm nay, có thể chủ tịch Trịnh sẽ càng tiều tụy hơn."

Trịnh Hàm Đông nghiến răng nói: "Lam Ánh, cậu đừng khinh người quá đáng."

Lam Ánh đến gần Trịnh Hàm Đông, lấy ngón tay chọc mạnh vào tim Trịnh Hàm Đông, hung hăng trừng mắt nhìn Trịnh Hàm Đông, độc ác gắn từng chữ một: "Tôi cứ khinh ông đấy rồi sao? Có bản lĩnh thì đánh tôi đi!"

Trịnh Hàm Đông siết chặt tay hơn, các khớp ngón tay kêu "răng rắc"

vì lực mạnh.

Lam Ánh tặc lưỡi cúi đầu nhìn tay Trịnh Hàm Đông, sau đó anh ta chỉ tay vào má phải của mình và thách thức: "Muốn đánh tôi phải không? Đánh đi, đánh vào đây này!"

Trong lòng Trịnh Hàm Đông kích động, thật sự muốn mặc kệ tất cả mà lao vào đánh anh ta.

Anh ta giữ vững sơ tâm, thuốc của anh ta thật sự rất rẻ, vì vậy, lợi nhuận từ công ty dược phẩm của anh ta rất thấp, mấy năm nay không kiếm được bao nhiêu tiền.

Bây giờ Lam Ánh lại muốn khoản bồi thường khổng lồ, rất có khả năng công ty dược phẩm của anh ta sẽ phá sản vì vụ kiện lần này.

Tâm huyết bao nhiêu năm của ông ta có thể cũng sẽ bị hủy hoại.

Trịnh Hàm Đông có Phó Dư Thanh làm chỗ dựa, cho dù trong lòng ông ta có tức giận ra sao thì cũng không dám thật sự ra tay với Lam Ánh, nếu chọc giận Lam Ánh thì không biết Lam Ánh sẽ làm ra chuyện gì nữa.

Vậy nên ông chỉ có thể nhịn.

Lam Ánh đi lên bậc thềm ở tòa án, mới đi được nửa bậc thang, vừa nhấc chân trái lên lên, đầu gối chân phải đột nhiên đau nhức khiến cả người co rút, giây tiếp theo, cơ thể anh ta mất trọng tâm và lăn xuống bậc thang, tình cờ lăn tới bên chân Trịnh Hàm Đông.

Lam Ánh chật vật tự bò dậy ngay bên chân Trịnh Hàm Đông.

Trợ lý và luật sư của anh ta cuống quýt chạy tới.

Hiện trường có phóng viên báo đài theo dõi, cảnh Lam Ánh vừa ngã tình cờ bị máy ảnh chụp lại, Lam Ánh vô cùng tức giận chỉ vào phóng viên kia nói: "Tôi nhớ kỹ cậu rồi, lập tức đập vỡ máy ảnh, nếu không tôi sẽ cho công ty cậu đóng cửa ngay tức khắc."

Lam Ánh là anh rể của Phó Dư Thanh, người phóng viên kia biết rõ, tất nhiên không dám chọc tức Lam Ánh nên anh ta đã đập vỡ máy ảnh của mình trước mặt Lam Ánh.

Sau khi phóng viên đập vỡ máy ảnh, Lam Ánh lại hung hăng trừng mắt nhìn Trịnh Hàm Đông, lúc này, Trương Uyển Du cũng tình cờ bước xuống bậc thang, đi tới chỗ Trịnh Hàm Đông.

"Chào chủ tịch Trịnh!"

"Luật sư Trương, lần này trông cậy cả vào cô."

Lam Ánh ngạc nhiên nhìn Trương Uyển Du.

Trước khi Trịnh Hàm Đông và Trương Uyển Du đi lên bậc thềm, anh ta nhanh chóng ngăn họ lại và nói: "Chậc chậc, luật sư xinh đẹp, cô xác định muốn làm biện hộ cho một người một trăm phần trăm sẽ thua kiện sao?"

Lam Ánh không che giấu ý đồ của mình, đỏ mắt đánh giá Trương Uyển Du: "Không thì thế này đi, cô làm luật sư bào chữa cho tôi, tôi trả cho cô gấp đôi, thế nào?"

Khóe miệng Trịnh Hàm Đông giật giật.

Nếu bây giờ Trương Uyển Du đổi ý và làm luật sư bào chữa cho Lam Ánh thì hôm nay ông ta thua chắc rồi.

Trương Uyển Du cười lạnh nhìn Lam Ánh nói: "Sao anh Lam lại cho rằng tôi chắc chắn sẽ thua vậy?"

Dáng vẻ tự tin mang theo sự kiêu ngạo của Trương Uyển Du đã khơi dậy ham muốn chỉnh phục trong lòng Lam Ánh.

"Ha ha, luật sư xinh đẹp!"

Lam Ánh mở miệng yêu câu: "Thế này đi, chúng ta cược một phen, cô thấy thế nào?"

Trương Uyển Du cười nhẹ nói: "Cược thế nào?"

"Cược xem phiên tòa hôm nay thắng hay thua thắng thua thế nào được không?"

Lam Ánh tự tin nói: "Nếu tôi thắng thì cô ở bên tôi một đêm, nếu...cô thắng thì cô có thể đưa ra bất cứ yêu câu gì đối với tôi "

Nếu hôm nay Ân Hàn Tín và ông Phí không ở trong tòa án thì có lẽ Trương Uyển Du không tự tin có thể thắng vụ kiện này, nhưng...

hai người họ tới rồi...

Trương Uyển Du mỉm cười gật đầu nói: "Được, những người đang có mặt ở đây đều có thể làm chứng, hy vọng tới lúc đó anh Lam có thể nói lời giữ lấy lời."

"Tất nhiên!"

Lam Ánh kiêu ngạo hất cằm nói: "Từ trước tới nay Lam Ánh tôi chưa từng nuốt lời."

"Vậy được, anh Lam, kết quả thế nào, mời anh chống mắt lên xem!"

Ánh mắt dâm tặc của Lam Ánh giống như đang cởi quần áo của Trương Uyển Du: "Luật sư Trương, vậy chúng ta kết thúc phiên thẩm gặp nhau vậy."

Nói xong, Lam Ánh dặn dò trợ lý phía sau trước mặt Trương Uyển Du: "Tới khách sạn năm sao gần đây đặt một phòng đôi sang trọng."

Trịnh Hàm Đông: "..."

Lam Ánh có Phó Dư Thanh làm chỗ dựa, hơn nữa trông cũng khá đẹp trai.

Trương Uyển Du cá cược với Lam Ánh, làm vậy là cố ý muốn thua kiện để ở bên Lam Ánh sao? Trương Uyển Du bước lên hai bậc câu thang, thấy Trịnh Hàm Đồng không đi theo nên quay đầu lại gọi: "Chủ tịch Trịnh, ông không vào à?"

"Tất nhiên phải vào chứ!"

Cho dù bây giờ kết quả có thế nào thì hôm nay ông ta cũng chỉ có thể cam chịu số phận.

Mấy người Trương Uyển Du còn chưa vào trong tòa án, Minh Phi Đã cúp điện thoại và đi tới phía sau Ân Hàn Tín, người đang ngồi trong khán phòng.

Minh Phi căng thẳng gọi: "Ân tổng"

"Chuyện gì?"

"Là thế này, tôi vừa nhận được tin ban nãy cô Trương cá cược với Lam Ánh ở bên ngoài tòa án."

Ân Hàn Tín chau mày nói: "Cược gì?"

"Cược...

Nếu cô Trương thẳng vụ kiện hôm nay thì Lam Ánh phải đồng ý một điều kiện của cô Trương, nếu cô Trương thua thì..."

Đôi mắt sắc bén của Ân Hàn Tín hơi nheo lại: "Nếu cô ấy thua thì sao?"

Minh Phi thành thật trả lời: "Lam Ánh nói nếu cô Trương thua vụ kiện này thì cô ấy phải ở bên anh ta một đêm!"

Minh Phi phát hiện khi mình vừa nói xong thì khuôn mặt lạnh như băng lúc trước của Ân Hàn Tín giờ giống như đang bị bao phủ bởi một tầng sương lạnh, một luồng khí lạnh lẽo từ cơ thể Ân Hàn Tín tỏa ra xung quanh.

Đôi môi mỏng của Ân Hàn Tín mím thành một đường thẳng, một giây sau, khóe miệng anh cong lên mỉa mai.

"Rất tốt!"

Minh Phi: "..."

Minh Phi không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

"Rất tốt"

của Ân Hàn Tín là có ý gì? Không phải anh ấy thích Trương Uyển Du sao? Giờ nghe nói Trương Uyển Du thua kiện thì phải ở bên cùng người đàn ông khác mà sao anh vẫn có thể nói "rất tốt"? Nhìn thấy sự hung tợn trong mắt Ân Hàn Tín, Minh Phi chợt hiểu ra.

A, e là vụ kiện hôm nay Lam Ánh không thắng nổi rồi...

Lam Ánh cùng trợ lý của mình và luật sư đại diện bước vào tòa án.

Vừa bước vào trong tòa án, Lam Ánh liền cảm thấy có hai ánh mắt sắc bén đang nhìn mình chằm chằm, cảm giác đó tồn tại mãnh liệt khiến cả người Lam Ánh khó chịu.

Anh ta nhìn xung quanh để tìm kiếm nguồn gốc của ánh mắt này, kết quả là anh đã đã tìm ra chủ nhân của ánh mắt này đang ở trong khán phòng.

Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT