Lọc Truyện

Truyện Mật ngọt đời anh - Trương Uyển Du

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

"Vì vậy, tôi xin thẩm phán nghiêm trị người kinh doanh có lòng dạ hiểm ác như bị cáo, đồng thời bồi thường cho thân chủ tôi một nghìn vạn phí tốn thất tỉnh thân!"

Luật sư của Lam Ánh nói xong liền ngồi xuống ghế của mình.

Lam Ánh nhìn Trịnh Hàm Đông với ánh mắt chế giễu, sau đó anh ta mỉm cười nhìn Trương Uyển Du.

"Luật sư của bị cáo, cô còn gì để nói không?"

Trương Uyển Du bình tĩnh đứng dậy.

Trịnh Hàm Đông, người ngồi bên cạnh Trương Uyển Du, lúc này mặt đã xám như tro tàn.

Hai mắt ông ta mờ đi, đôi môi khẽ run lên.

"Hết rồi, hết thật rồi, tất cả đều hết cả rồi."

Trong mắt Trịnh Hàm Đông, vụ kiện này vào giờ này phút này đã tương đương với việc ông ta bị phán thua kiện, cho dù Trương Uyển Du có nói gì đi chăng nữa thì cũng không thể cứu vãn tình thế.

Có Nhậm Lương ở đây thì bất kỳ chứng cứ nào cũng không thể thay đổi được kết quả này.

Trương Uyển Du nghe Trịnh Hàm Đông nói vậy, cô nhìn về phía ông ta và nở nụ cười an ủi ông ta.

Không biết tại sao khi Trịnh Hàm Đồng thấy nụ cười của Trương Uyển Du, trong lòng ông ta lại nhen nhóm hy vọng, có vẻ như Trương Uyển Du thật sự có khả năng lật ngược tình thế.

Nhưng chuyện đã thế này rồi mà vẫn có khả năng thay đổi kết quả sao? Dù sao bây giờ ông ta cũng chỉ có thế đặt tất cả hy vọng vào Trương Uyển Du.

Sau khi Trương Uyển Du đứng dậy, cô rời khỏi vị trí của mình và mỉm cười bước tới trước mặt Nhậm Lương và hỏi: "Ông Nhậm, xin hỏi ông vừa nói thân chủ tôi đã ký một văn bản đổi nhãn thuốc cho ông phải không?"

Nhậm Lương gật đầu nói: "Phải!"

"Ông đưa tài liệu cho thân chủ tôi ký tên vào lúc nào và ở đâu?"

"Vào lúc 2 giờ 41 phút chiêu, một ngày trước khi xảy chuyện."

Trương Uyển Du hơi nhướng mày nói: "Ông nhớ rõ thời gian như vậy sao?"

"Tất nhiên rồi, vì lúc đó tôi tình cờ xem giờ trên điện thoại, vậy nên tôi nhớ rất rõ thời gian lúc đó, điêu này không thể nhầm được!"

Sau khi hỏi Nhậm Lương, Trương Uyển Du khoanh tay đi tới trước mặt trước mặt bác sĩ Kha.

Ánh mắt sắc bén của Trương Uyển Du nhìn thẳng vào mắt bác sĩ Kha: "Bác sĩ Kha!"

Lời lẽ của Trương Uyển Du đanh thép: "Ông vi phạm y đức, hại chết một con chó vô tội chỉ để đạt được mục đích của mình, ông có biết làm vậy là phạm pháp không?"

Sắc mặt bác sĩ Kha lập tức thay đổi.

"Cô nói bậy, tôi không làm vậy, cô đừng có tùy tiện vụ oan cho tôi."

Luật sư của Lam Ánh đứng dậy nói: "Thưa thẩm phán, luật sư của bị cáo đang cố ý vu cáo hãm hại nhân chứng để giúp bị cáo thoát tội."

Thẩm phán gõ búa thẩm phán và nhắc nhở Trương Uyển Du: "Luật sư của bị cáo, xin đừng hỏi nhân chứng những câu hỏi không liên quan đến vụ án."

Trương Uyển Du mỉm cười quay lại nói: "Thưa thẩm phán, câu hỏi tôi vừa hỏi có liên quan tới vụ án này, chỗ tôi có một đoạn video, thẩm phán xem xong sẽ biết vừa nãy tôi có vụ cáo hãm hại nhân chứng hay không."

Nói xong, Trương Uyển Du lấy một chiếc USB ra.

Một người tới lấy USB đi và chiếu đoạn video lên màn hình lớn trong tòa án.

Trên màn hình lớn lập tức xuất hiện một hình ảnh, vị trí đặt camera ở góc tường nên những người từ bên ngoài vào chưa phát hiện ra điều này.

Người vào trước là bác sĩ Kha, người vào sau là trợ lý của Lam Ánh.

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt trợ lý của Lam Ánh bỗng chốc thay đổi.

Trợ lý sốt ruột nhìn Lam Ánh và nói nhỏ: "Ông chủ, không hay rồi, đây là lúc tôi và bác sĩ Kha đang cùng nhau..."

Sắc mặt Lam Ánh cũng trở nên khó coi hơn, anh ta lập tức nhìn về phía người phát video, hung tợn trừng mắt nhìn anh ta, ra hiệu cho anh ta tắt video ngay lập tức.

Tuy nhiên, người kia dường như không quan tâm tới Lam Ánh, người đó lờ anh ta đi và tiếp tục phát video.

Lam Ánh chau mày.

Xảy ra chuyện gì vậy? Không phải Phó Dư Thanh đã chào hỏi với người ở tòa án rồi sao, đã nói sẽ không đế phía Trịnh Hàm Đông có bất kỳ cơ hội nào để đưa chứng cứ ra rồi mà? Chuyện gì đang xảy ra vậy? Theo lẽ thường thì người phát video đó nên tắt video đi chứ? Sao anh ta lại thờ ơ như vậy? Video tiếp tục phát.

Giọng của trợ lý Lam Ánh từ trong loa vang lên rõ ràng.

"Ý của ông chủ tôi là để con chó đó chết bởi thuốc của công ty dược phẩm Tùng Thái, sau đó đổ tội làm con chó chết lên đầu Trịnh Hàm Đông."

Bác sĩ Kha nở hèn hạ cười đáp: "Cô nói với anh Lam, tôi nhất định sẽ phối hợp với anh ta thật tốt, nhưng sau chuyện này..."

Trợ lý: "Bác sĩ Kha yên tâm, sau khi nhận được tiền bồi thường từ Trịnh Hàm Đông, ông chủ tôi sẽ chuyển phân mà ông xứng đáng nhận được vào tài khoản của ông"

"Vậy thì cảm ơn anh Lam trước."

Phát tới đây, video liên kết thúc.

Sau khi video kết thúc, Trương Uyển Du mỉm cười ngẩng đầu nhìn về phía thẩm phán nói: "Thưa thẩm phán, đây là đoạn video vô tình được quay lại trong điện thoại của một khách hàng để quên điện thoại ở phòng khám của bác sĩ mà tôi tình cờ có được."

Trên thực tế, khách hàng đó chính là ba của cậu bé được Trương Uyển Du cứu bên ngoài bệnh viện thú cưng, sau khi biết Trương Uyển Du đang điều tra chuyện xảy ra lúc đó, anh ấy đã đưa video này cho Trương Uyển Du để bày tỏ sự biết ơn.

Sắc mặt của bác sĩ Kha sớm đã trở nên hoảng loạn.

Ông ta hoảng hốt cãi lại: "Không phải tôi, người trong video đó không phải tôi."

Trương Uyển Du mỉm cười đưa thêm một tập tài liệu tới chỗ thẩm phán.

"Đây là tấm ảnh tôi chụp trong phòng khám đó lúc tôi tới bệnh viện thú cưng để điều tra, thẩm phán có thể so sánh một chút, ngay cả kiến trúc và cảnh vật bên ngoài cửa số của một căn phòng cũng có thể làm giả giống hệt sao?"

Hai thẩm phán cẩn thận so sánh cảnh vật trong bức hình và trong video.

Thẩm phán A sắc bén nhìn về phía bác sĩ Kha nói: "Nhân chứng, bây giờ có thể khẳng định cảnh trong video và cảnh cảnh đường phố ở bệnh viện thú cưng hoàn toàn giống nhau, ông vẫn còn muốn ngụy biện?"

Bác sĩ Kha: "..."

Ông ta nhìn Lam Ánh và trợ lý của anh ta cầu cứu.

Lúc này, điện thoại di động của Trương Uyển Du rung lên, cô cúi đầu xuống xem, là một đoạn video Hoa Hoa vừa gửi tới.

Trương Uyển Du hơi nhướng mày lên.

Đến thật đúng lúc.

"Thưa thẩm phán, ngoài đoạn video vừa rồi ra thì tôi vẫn còn một bằng chứng khác có thể chứng minh thân chủ tôi bị người ta vu cáo hãm hại."

Thẩm phán: "Trình lên đi."

Trương Uyển Du đưa điện thoại của mình lên, chỉ một thư mục để người của tòa án chiếu video trong thư mục đó lên.

Trong video là một đoạn video giám sát.

Thấy đoạn video này, sắc mặt Lam Ánh bỗng chốc thay đổi.

Bởi vì nhân vật chính xuất hiện trong video đó chính bản thân là anh ta.

Video quay ở trong phòng làm việc của một sòng bạc do Lam Ánh đứng tên.

Hai tay Lam Ánh nắm chặt thành nắm đấm, gân xanh trên mu bàn của anh ta nổi lên.

Lên google tìm kiếm từ khóa Ghiền truyện chữ (Ghien_truyen_chu_com) để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT