Lọc Truyện

Truyện Mật ngọt đời anh - Trương Uyển Du

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Trong phòng làm việc có hai người đang đưa một người đàn ông từ ngoài cửa vào.

Người đàn ông bị đưa vào chính là Nhậm Lương.

Mọi chuyện sau đó được phơi bày trước mắt mọi người.

Thì ra Nhậm Lương đã thua rất nhiều tiền ở sòng bạc nhưng không có khả năng trả tiên nên người của Lam Ánh muốn chém đứt một cánh tay của ông ta.

Thế là Lam Ánh yêu cầu ông ta hãm hại Trịnh Hàm Đông để đổi lấy một cánh tay của ông ta, và tất nhiên ông ta đã đồng ý.

Khi video kết thúc, Trương Uyển Du mỉm cười nhìn thẩm phán và cứng rắn nói: "Thưa thẩm phán, như thẩm phán đã thấy, từ đầu tới cuối thân chủ tôi đã rơi vào cái bẫy do nguyên cáo tỉ mỉ thiết kế, xin thẩm phán trả lại sự trong sạch cho thân chủ tôi và nghiêm trị nguyên cáo theo pháp luật.

Những người sốc tới mức không nói thành lời có cả Trịnh Hàm Đông.

Không ngờ Trương Uyển Du lại có thể lấy được bằng chứng giúp ông ta lật ngược tình thế trong phút chốc như vậy.

Ban đầu ông ta không hề tin tưởng Trương Uyển Du, bởi vì cô còn quá trẻ, hơn nữa...

vừa nãy cô còn giao ước với Lam Ánh như thế.

Ông ta tưởng rằng hôm nay mình thua kiện là kết cục đã được định sẵn, không ngờ trong chốc lát đã lật ngược tình thế, Trương Uyển Du không chỉ chứng minh ông ta vô tội mà còn vạch trần âm mưu của Lam Ánh.

Chứng cứ rành rành trước mặt, luật sư của Lam Ánh cũng cứng họng, không biết nên nói gì.

Hai thẩm phán đưa mắt nhìn nhau, bây giờ bọn họ đang rất khó xử.

Bên sai đúng thật là Lam Ánh, nhưng hai người họ không biết nên tuyên án thế nào.

Lam Ánh có chút kiêu ngạo nhìn về phía Trịnh Hàm Đông.

Anh ta đột nhiên bật cười.

"Ha ha, cho dù tất cả những chuyện này đều do tôi làm thì đã sao, Trịnh Hàm Đông, hôm nay tôi ở đây nói cho ông biết, ở thành phố Lạc Anh này, Lam Ánh tôi nói ông có tội thì ông có tội, cho dù tất cả chứng cứ của ông đều đặt ở đây thì hôm nay ông vẫn sẽ thua kiện!"

Lam Ánh gằn từng chữ nói.

Ông Phí lạnh lùng nhìn về phía Lam Ánh, sau đó ông quay đầu lại nói gì đó với trung úy phía sau, trung úy nghe xong lập tức đi ra ngoài.

Trong tòa án, cả người Trịnh Hàm Đông run lên vì sợ hãi, trái tim ông ta chìm thẳng xuống đáy vực.

Sau đó, Lam Ánh nhìn thẩm phán nói: "Thẩm phán, Trịnh Hàm Đông đã bán thuốc quá hạn sử dụng và làm chó cưng của tôi chết, xin thẩm phán lập tức bắt Trịnh Hàm Đông lại và đóng cửa công ty TNHH phát triển công nghệ dược phẩm Tùng Thái để trả lại công lý cho tôi"

Trịnh Hàm Đồng suýt hộc máu vì tức.

Chứng cứ rành rành ra đấy, vậy mà Lam Ánh vẫn có thể kiêu ngạo nói ra những lời đổi trắng thay đen như vậy.

Một người từ bên ngoài vội vã bước vào, người đó đi tới sau lưng hai thẩm phán và nói gì đó với hai người.

Hai thẩm phán nghe người kia nói xong liên hắng giọng tuyên bố: "Tổng hợp tất cả các bằng chứng có thể chứng minh Trịnh Hàm Đông vô tội, tòa án tuyên bố Trịnh Hàm Đông vô tội!"

Nghe thẩm phán tuyên bố Trịnh Hàm Đông vô tội, Lam Ánh sững sờ.

Những gì anh ta vừa nói đã rõ ràng như vậy rồi, vậy mà hai thẩm này vẫn dám chống lại anh ta ngay trước mặt anh ta.

Lam Ánh mở vừa miệng muốn nói gì đó thì thẩm phán lại nói tiếp: "Lam Ánh, chủ tịch tập đoàn Lam thị bị nghi ngờ có liên quan tới chuyện âm mưu hãm hại Trịnh Hàm Đông, chủ tịch công ty TNHH phát triển công nghệ dược phẩm Tùng Thái, bắt đầu từ hôm nay Lam Ánh sẽ bị bắt theo pháp luật."

Mặt Lam Ánh biến sắc.

Lúc này, vài cảnh sát bước vào tòa án và bao vây Lam Ánh.

Lam Ánh nhìn những cảnh sát xung quanh với vẻ chế giễu, anh ta vẫn chưa nhận thức được tai vạ sắp ập lên đầu mình mà chỉ nghĩ rằng tòa án đang cố ý hù dọa mình.

"Thế nào? Các anh làm phản à? Muốn bất tôi sao?"

Khi một chiếc còng lạnh lẽo đeo vào tay Lam Ánh, Lam Ánh cuối cùng cũng bắt đầu sợ hãi và kịch liệt phản kháng.

"Các anh thả tôi ra, tôi nói cho các anh biết, em rể tôi là Phó Dư Thanh, các anh mà bắt tôi thì em rể tôi sẽ không tha cho các anh."

Lam Ánh lớn tiếng đe dọa như vậy, sau đó bị cảnh sát cưỡng chế kéo ra khỏi tòa án.

Ngoài ra, bác sĩ Kha và Nhậm Lương cũng bị bắt theo pháp luật vì bị tình nghi âm mưu hãm hại Trịnh Hàm Đông.

Trước khi Nhậm Lương bị cảnh sát đưa đi, ông ta không ngừng nhìn về phía Trịnh Hàm Đông và hét to: "Chủ tịch Trịnh, tôi biết lỗi rồi, tôi thật sự biết lỗi rồi, Sau này tôi nhất định sẽ không tái phạm nữa, xin ông hãy cứu tôi, xin ông hãy cứu tôi!"

Nhìn thấy người anh em năm xưa cũng mình kề vai chiến đấu bị cảnh sát bắt đi, trong phút chốc, Trịnh Hàm Đông cảm thấy không đành lòng và muốn nói đỡ cho Nhậm Lương, nhưng sau khi nghĩ tới những lời Nhậm Lương đã nói trong phiên tòa hôm nay và những việc Nhậm Lương đã làm, cuối cùng Trịnh Hàm Đông miễn cưỡng quay đầu đi để không nhìn thấy Nhậm Lương.

Thấy Trịnh Hàm Đông thờ ơ, Nhậm Lương chửi ầm lên: "Trịnh Hàm Đông, ông là đồ vô ơn đáng khinh, tôi làm trâu làm ngựa bán mạng cho ông hơn mười mấy năm, vậy mà ông thấy chết không cứu."

Nhậm Lương nói xong liền bị đưa ra khỏi tòa án, tiếng của ông ta cũng dần dần biến mất.

Trải qua vụ án lần này, Trịnh Hàm Đông có rất nhiều cảm xúc.

Ra khỏi tòa án, Trịnh Hàm Đông trịnh trọng cảm ơn Trương Uyển Du: "Trương Angel, cảm ơn cô, thực sự rất cảm ơn cô, nếu không có cô thì lần này tôi không thể thắng kiện được"

Khi Trịnh Hàm Đông nhìn Trương Uyển Du, hốc mắt ông ta đỏ hoe, ông ta rưng rưng nước mắt nói: "Lúc trước tôi đã nghi ngờ năng lực của cô, xin lỗi cô."

"Chủ tịch Trịnh khách sáo rồi, nếu chủ tịch đã mời tôi tới thưa kiện thì tất nhiên tôi phải cố gắng hết sức, đây là điều tôi nên làm thôi."

"Nhưng dù sao cũng cảm ơn cô."

"Nếu đã vậy thì tôi xin nhận lời cảm ơn của chủ tịch Trịnh."

"Trương Angel, nếu sau này còn cần thì tôi nhất định sẽ tìm công ty luật của các cô."

Trương Uyển Du cười nói: "Sau này tôi không muốn gặp lại chủ tịch Trịnh đâu."

"Sao cô lại nói vậy?"

"Nếu sau này tôi gặp lại chủ tịch Trịnh thì hẳn là chủ tịch Trịnh lại gặp rắc rối, vậy nên tôi không muốn gặp lại chủ tịch Trịnh nữa!"

Trịnh Hàm Đông bật cười vì câu nói của Trương Uyển Du.

"Nói vậy cũng đúng."

"Chủ tịch Trịnh, tôi còn có việc phải làm, chủ tịch đi trước nhé."

"Được, tạm biệt côi"

"Tạm biệt!"

Sau khi Trịnh Hàm Đông rời đi, Trương Uyển Du cũng thở phào nhẹ nhõm.

Vụ án này cuối cùng cũng kết thúc rồi.

Tuy nhiên, cô hiểu rõ một điều.

Đó là chuyện cô thắng vụ kiện hôm nay hoàn toàn là nhờ Ân Hàn Tín và ông Phí, nếu hai người đó không ngôi trong tòa án thì e là...

hôm nay cô sẽ không thẳng đẹp như vậy.

Nếu không có hai người thì cô không những không thắng mà còn thua thảm hại, Trịnh Hàm Đông cũng không thể rửa sạch nỗi oan.

Đặc biệt là vào thời khắc cuối cùng.

Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT